Hệ Thống Nam Thần Giới Giải Trí

Chương 57: Tết Âm Lịch



Tác giả: Đình Băng

Trans: Rin_026

Edit: Miu

Đảo mắt liền sắp đến Tết Âm Lịch:))), làm nghề diễn viên này, có rất nhiều người không thể có thời để trở về nhà cùng người nhà của mình trải qua Tết Âm Lịch. Đây là cái Tết Âm Lịch đầu tiên kể từ khi Âu Dương Thiên Nhiên đi vào thế giới này, hơn nữa còn là có người nhà ở bên tận hưởng Tết Âm Lịch.

Nghiêm Khoan là tổng đạo diễn, ban đầu ông dự định để cho toàn bộ nhân viên công tác và diễn viên của đoàn phim 《 Quang cùng Ám 》 nghỉ ba ngày Tết, nhưng lúc ấy Lăng Ảnh Liệt lại ở hiện trường, trực tiếp đến nói với Nghiêm Khoan vài câu, cuối cùng kỳ nghỉ liền biến thành năm ngày. Mọi người ở đoàn phim đều dùng ánh mắt vô cùng cảm động mà nhìn Lăng Ảnh Liệt, ai cũng không ngờ được rằng, một người lãnh ngạo như Lăng Ảnh Liệt lại sẽ mở lời nói chuyện giúp bọn họ. (Mọi người nghĩ nhiều rồi:)))

Chân tướng kỳ thật rất đơn giản, Âu Dương Thiên Nhiên trong lúc vô tình lải nhải một vài câu, thời gian nghỉ Tết của đoàn phim hình như có chút ngắn, không có nhiều thời gian để nghỉ ngơi. Người nói vô tâm, nhưng người nghe lại để trong lòng.

Tết Âm Lịch của Hoa Quốc, có thể nói chính là ngày lễ long trọng nhất trong suốt một năm, bởi vì những người đang dốc sức làm việc ở các thành phố lớn có thể trở về nhà, có thể gặp lại cha mẹ già, con cái, họ hàng, một nhà được đoàn tụ. Đây là ngày lễ mà bọn họ trông chờ suốt một năm.

Âu Dương gia ở kinh đô, mà Âu Dương Thiên Nhiên cũng đang quay phim ở kinh đô, cho nên cũng không có cái gọi là gấp gáp chạy về, lộ trình bất quá cũng chỉ tốn hơn một giờ đồng hồ mà thôi.

Hạ Tuấn Quân là người kinh đô, cho nên hắn cũng không cần phải bắt xe hay đặt vé máy bay gì. Nhưng Tiểu Mai và Lâm Giai Giai lại khác.

"Hai người không định trở về nhà sao?"

Âu Dương Thiên Nhiên quay đầu nhìn thoáng qua hai người Tiểu Mai và Lâm Giai Giai đang ngồi phía sau xe.

"Lúc trước không nghĩ đến Nghiêm đạo sẽ cho tận năm ngày nghỉ, cho nên cũng không định quay về nhà. Nhà tôi rất xa, nếu như ngồi xe lửa, phải mất tận đến mười hai tiếng đồng hồ, đi đến lại đi về tổng cộng cũng đã tốn hai ngày rồi. Tôi đành phải chờ sau khi 《 Quang cùng Ám 》 đóng máy đã, lúc đó sẽ xin Nhị thiếu nghỉ vài ngày quay về nhà. Khi đó, Nhị thiếu nhất định không được không cho tôi xin nghỉ đâu."

Lâm Giai Giai cười nói, nhưng ngữ khí và nụ cười của cô nhìn như thế nào, nghe như thế nào cũng mang theo chút miễn cưỡng.

Âu Dương Thiên Nhiên nhìn cô một cái.

"Không đâu!"

"Nhà chị cách kinh đô cũng rất xa, hiện tại muốn trở về nhà cũng không đặt được vé nữa rồi. Chị và Giai Giai giống nhau, đợi khi Nhị thiếu hoàn thành suất diễn hiện tại, sau đó mới trở về nhà. Thế nào Nhị thiếu? Hai người bọn chị có phải rất tận chức trách hay không? Ngày mai chính là Tết Âm Lịch, Nhị thiếu có phải nên chuẩn bị cho bọn chị một bao lì xì lớn hay không?"

Tiểu Mai cười hì hì nói, kỳ thật cái này cũng chỉ là nói đùa thôi, không ngờ Âu Dương Thiên Nhiên lại đồng ý.

"Được!"

Âu Dương Thiên Nhiên gật gật đầu, sau đó lấy ra từ trong túi mình hai cái bao lì xì lớn, phân ra đưa cho hai người Tiểu Mai và Lâm Giai Giai.

"Có thật sao?"

Gương mặt thanh tú của Tiểu Mai hiện ra kinh ngạc, sau đó lại dần dần ửng đỏ.

"Cái này... Nhị thiếu! Vừa nãy tôi cũng chỉ nói đùa mà thôi.... Công ty đã phát bao lì xì cho bọn tôi rồi."

"Đúng đó!"

Lâm Giai Giai cũng có chút ngượng ngùng, dù sao thì cô tuy rằng là trợ lý của Âu Dương Thiên Nhiên, nhưng chân chính mà nói thì cô đúng hơn là người của công ty giải trí Thiên Tinh.

"Cầm lấy đi."

Ánh mắt của Âu Dương Thiên Nhiên mang đầy ý cười nhìn hai người.

Thấy Âu Dương Thiên Nhiên kiên quyết như vậy, Tiểu Mai cũng không dây dưa nữa.

"Vậy được rồi! Nhị thiếu! Cảm ơn lì xì của em."

Thần linh ơi! Không ngờ lại được nhận lì xì từ thần tượng của mình. Tiểu Mai nhịn không được lấy ra di động, chụp một tấm làm kỉ niệm, sau đó đăng lên Weibo, để những người fans khác hâm mộ ghen tị mà nhìn cô.

Lâm Giai Giai thấy Tiểu Mai nhận bao lì xì, cô cũng lập tức nhận lấy, giống như Tiểu Mai lấy ra di động, vui vẻ mà chụp một vài tấm ảnh, sau đó đăng lên weibo.

Hạ Tuấn Quân ngồi ở ghế phụ đằng trước quay đầu lại cười cười nhìn hai người, nói.

"Hai người không định mở ra xem Nhị thiếu lì xì cho hai người nhiều hay ít hay sao?"

"Lì xì nhiều hay ít không quan trọng, quan trọng là tấm lòng của Nhị thiếu thôi."

Tiểu Mai căn bản không thèm để ý trong bao lì xì có bao nhiêu, cô chỉ để ý bao lì xì này là ai đưa mà thôi. Là một fans não tàn của Nhị thiếu, có cái gì quan trọng hơn việc thần tượng của mình chính tay lì xì cho mình hay sao?

Lâm Giai Giai cũng phụ họa gật đầu.

"Chị Tiểu Mai nói rất đúng, trong bao lì xì có nhiều hay ít không quan trọng, quan trọng là tâm ý của Nhị thiếu thôi."

Nói xong liền nhìn Âu Dương Thiên Nhiên cười.

Hạ Tuấn Quân bị vẻ mặặt đầy hoa si của hai ngườiời làm cho bật cười.

"Tôi vẫn nghĩ là nên mở ra xem thế nào đi, nhiều khi lại có kinh hỉ gì đó thì sao?"

"Hả? Kinh hỉ?"

Tiểu Mai nhìn Hạ Tuấn Quân vẻ mặt đầy thần bí nhìn mình, trong lòng liền tò mò cực kì, sau đó lại liếc mắt nhìn Âu Dương Thiên Nhiên một cái, lập tức không nhịn được mà mở ra bao lì xì của mình. Lúc nhìn thấy được bên trong là cái gì, Tiểu Mai sợ ngây người, cô ngẩng đầu, bộ dáng đầy ngạc nhiên mà nhìn Âu Dương Thiên Nhiên.

"Nhị thiếu! Cái này..."

Lâm Giai Giai nhìn thấy Tiểu Mai mở ra bao lì xì, cũng lập tức cầm cái của mình mà mở ra, quả nhiên, trong bao lì xì của cô, cũng giống như Tiểu Mai có hai vé máy bay một đi một về, mà điểm đến lại chính là quê của hai người.

"Nhị thiếu!"

Hai người đều dùng vẻ mặt khó có thể tin mà nhìn Âu Dương Thiên Nhiên.

Gương mặt của Âu Dương Thiên Nhiên hiện ra tươi cười nhàn nhạt.

"Trở về đi, ngày lễ quan trọng như Tết Âm Lịch, tốt nhất vẫn nên ở bên cạnh người nhà."

"Nhị thiếu! Cảm ơn! Cảm ơn..."

Tiểu Mai không biết phải nói cái gì nữa, khóe mắt của cô đã trở nên ướt đẫm, hai tay cầm vé máy bay đã có chút run rẩy. Mẹ của cô sức khỏe và cơ thể vốn đã không được tốt, cô thực sự rất muốn trở về nhà, nhưng cô đã trở thành chuyên viên trang điểm riêng cho Nhị thiếu rồi, không thể nào tự tiện rời đi được. Hơn nữa, kỳ nghỉ của đoàn phim cũng không có bao nhiêu ngày, lại đang là thời điểm cuối năm, cô khó mua được vé xe quay về, cho nên chỉ còn cách chờ Nhị thiếu hoàn thành suất diễn, cô mới có thể xin nghỉ một đoạn thời gian mà quay về chăm sóc cho mẹ mình. Không ngờ rằng, Âu Dương Thiên Nhiên lại cho cô một bất ngờ lớn đến vậy.

Mà Lâm Giai Giai cũng giống như vậy, cô đến đây làm đã được một thời gian dài, nhưng chưa một lần trở về nhà, đặc biệt là sau khi nhận việc ở đoàn phim, thời gian rảnh của cô lại càng ngày càng ít lại. Nhà của cô nghèo, cho nên nhất định phải kiếm tiền. Tuy rằng mỗi khi Tết Âm Lịch đến, cô đều sẽ nhớ nhà, nhưng vì công việc của mình, Lâm Giai Giai không thể không từ bỏ ý định trở về nhà ăn tết.

Hiện tại, không ngờ Âu Dương Thiên Nhiên lại giúp cả hai cô đặt vé máy bay về quê, hơn nữa còn là một vé đi một vé về, hai người đương nhiên vô cùng cảm kích và vui mừng. Tiểu Mai và Lâm Giai Giai nắm chặt hai vé máy bay trong tay, không ngừng nói lời cảm ơn với Âu Dương Thiên Nhiên, đây là món quà tốt nhất mà hai người nhận được trong Tết Âm Lịch này.

Âu Dương Thiêb Nhiên để tài xế đưa cả hai người trực tiếp đến sân bay, bởi vì thời gian cất cánh trên vé là 7 giờ tối hôm nay, nếu hiện tại còn không đi đến sân bay, nhất định sẽ không kịp.

Sau khi đưa hai người đến sân bay, Âu Dương Thiên Nhiên liền quay trở về Âu Dương gia. Đương nhiên, lúc bước xuống xe, Âu Dương Thiên Nhiên cũng không quên đưa cho Hạ Tuấn Quân một bao lì xì, cậu từ trước đến nay luôn đối xử bình đẳng với mọi người.

Ở sân bay, khi đang đợi đến giờ, Tiểu Mai và Lâm Giai Giai lập tức đem việc Âu Dương Thiên Nhiên tặng cho hai người vé máy bay về quê, thậm chí là đưa hai người đến sân bay đăng lên trang weibo, dẫn đến không ít fans vây xem.

"Trời ạ! Hai người cư nhiên lại được Nhị thiếu lì xì? Tui cũng muốn nữa a!"

"Nhị thiếu đối với chuyên viên trang điểm riêng và trợ lý của mình thật sự rất tốt, nhìn cái này đi, tặng vé máy bay ở dịp Tết Âm Lịch chỉ có duy nhất Nhị thiếu mà thôi, làm gì có minh tinh nào khác làm chứ."

"Gì cơ? Bên trong bao lì xì là vé máy bay sao? Tui còn tưởng là một xấp tiền lớn chứ. Nhị thiếu cũng thật có tâm quá đi, vé máy bay này so với tiền mặt còn ý nghĩa hơn nhiều."

"Nhìn thấy cảnh tượng này, bản thân quả thực cảm thấy không hề thần tượng sai người."

"Tui cũng muốn trở thành trợ lý của Nhị thiếu a!!!! Nghe nói làm trợ lý của Nhị thiếu chẳng những có tiền lương hậu hĩnh, còn có ăn có uống, có tiền thêm, hơn nữa mỗi ngày đều được ngắm thần tượng của mình, đây mới là cuộc sống mà tui hằng mơ ước."

"Nhị thiếu, iem vừa ra được phòng khách, vừa xuống được phòng bếp, trợ lý hay chuyên viên trang điểm gì thì iem cũng đều cân được hết, xin hỏi Nhị thiếu có muốn thu nhận không?"

"Lầu trên cút! Nhị thiếu là của tui, Nhị thiếu! Tui không phải là em gái mềm mại, nhưng tui là một em trai mềm mại nha, lầu trên làm được cái gì tui cũng làm được hết, lầu trên làm không được, tui cũng làm được, cầu thu lưu..."

......

Âu Dương Thiên Nhiên nhìn thấy các fans của mình lại bắt đầu lên trang weibo của cậu bán manh các kiểu, nhịn không được bật cười, cảm thấy mọi người quả thật rất đáng yêu.

Đêm 30, cả nhà ăn bữa cơm đoàn viên, Âu Dương Thiên Nhiên lên weibo, đăng tải hình ảnh đang ăn cơm chiều với đám người Âu Dương Dịch, sau đó gõ thêm một câu chủ đề "Chúc mọi người năm mới vui vẻ!", phía sau còn thêm một chuỗi dài icon bao lì xì.

Thần tượng nhà người ta, mỗi một ngày đều đăng ảnh hoặc trạng thái lên weibo cá nhân, mà Âu Dương Thiên Nhiên mỗi tuần cũng chỉ đăng một lần weibo, cho nên vừa thấy tin tức mới nhất của Âu Dương Thiên Nhiên hiện lên, các fans lập tức sôi trào.

"Ngao ngao ngao! Nhị thiếu năm mới vui vẻ! Nhị thiếu cũng đang ăn cơm đoàn viên sao? Nhà của iem cũng đang ăn đây này! Thật tốt, nhìn weibo của Nhị thiếu, iem có cảm tưởng như đang cùng Nhị thiếu ăn chung vậy đó!"

"Rốt cuộc thì Nhị thiếu cũng đăng weibo rồi! Ngồi đối diện Nhị thiếu không phải là Âu Dương Dịch hay sao? Ha ha! Trên mặt y cư nhiên còn dính một hạt cơm kia kìa. Nhị thiếu! Anh đối xử với cháu trai của mình như vậy thật sự tốt sao?"

"Nhị thiếu năm mới vui vẻ! Tui cũng đồng quan điểm với lầu trên. Nhị thiếu! Hố cháu trai của mình như vậy thật sự tốt sao?"

"Theo như tui phát hiện thì, Nhị thiếu! Hãy nhanh chóng khai thật ra đi, có phải Nhị thiếu cố tình làm vậy hay không? Nếu thật sự là cố ý, vậy..."

"Vậy lại đăng thêm vài tấm nữa đi! Bọn em hứa sẽ không cười cháu trai của Nhị thiếu đâu."

"Chỉ có thể nói một điều, gen của nhà Nhị thiếu quả thực quá tốt! Nhìn kĩ đi, anh trai của Nhị thiếu vô cùng uy vũ, chị dâu của Nhị thiếu lại đoan trang mỹ lệ, ngay cả cháu trai của Nhị thiếu tuy rằng tư thế ăn cơm có chút vấn đề, nhưng vẫn không thể che dấu được lệ khí trời sinh của y. Đương nhiên, Nhị thiếu của chúng ta mới là đẹp nhất, Nhị thiếu xin cứ yên tâm, đời này tui chỉ thích cậu."

"Lệ khí trời sinh? Ha ha... Tui chỉ có thể giơ ngón cái với lầu trên, lầu trên toàn thắng. Nếu cháu trai của Nhị thiếu mà đọc được bình luận này nhất định sẽ khóc đó."

"Cháu trai Âu Dương Dịch đã khóc, mới vừa rồi y đã đăng weibo, công khai lên án Nhị thiếu của chúng ta kìa."

"Thật sao? Chúng ta nhanh chóng đến xem!"

"Đi thôi! Ccá anh chị em bạn dì, mau đến xem cháu trai của Nhị thiếu khóc như thế nào..."

- ----

Âu Dương Dịch nhìn thấy một đoàn fans của Âu Dương Thiên Nhiên kéo đến weibo của mình bắt đầu lưu manh giở trò, liền dở khóc dở cười mà nhìn Âu Dương Thiên Nhiên đang ưu nhã gắp đồ ăn ở đối diện.

"Cậu nhỏ! Cậu hố con đã đành, sao các fans của cậu còn kéo đến hố con nữa? Một đoàn fans đều đem các fans của con dạy hư rồi, cái gì là lệ khí trời sinh, cái gì gọi là hoa lê đái vũ? Đây đều để hình dung con gái có được không?"

"Bọn họ đều đang khen con."

Vẻ mặt của Âu Dương Thiên Nhiên đầy nghiêm túc.

Âu Dương Dịch quả thực sắp khóc rồi.

"Con tình nguyện không nhận mấy lời khen ngợi như vậy..."

"Ha ha! Tiểu tử thúi! Rốt cuộc cũng có người trị được mi. Về sau để xem, lúc ăn cơm mi có còn dám này ra hình tượng thô lỗ như vậy nữa hay không."

Âu Dương Thiên Hùng cười nói.

Triệu Vân cũng tán đồng gật gật đầu.

"Đúng đấy! Tiểu Dịch! Trong lúc ăn cơm, con vẫn nên ăn chậm một chút, không cần phải ăn ngấu nghiến như vậy. Con nên học cậu nhỏ của con kìa."

Âu Dương Dịch nghe xong liền không đồng ý.

"Ba mẹ! Con mới là con ruột của hai người cơ mà, sao hai người lại có thể giúp đỡ cậu nhỏ mà khi dễ con chứ?"

Âu Dương Thiên Hùng trừng mắt nhìn y một cái.

"Con cái tên tiểu tử thúi này, việc này cũng xem là khi dễ con sao? Ngữ văn của con học như thế nào vậy? Cái này là đang giáo dục con."

"Các fans của cậu nhỏ đã khi dễ con rồi, ba mẹ cũng khi dễ con, con không muốn sống nữa. Không được! Con muốn ăn thêm hai chén cơm. Hơn nữa, phải ăn thêm nhiều thịt để bồi thường lại lương tâm đang bị tổn thương của con. Món sườn heo chua ngọt này không tồi, món cá hấp cải này cũng vậy, con đều ăn hết."

Âu Dương Dịch trực tiếp đem những món ăn ăn có hương vị ngon nhất ở trên bàn đều kéo về trước mặt mình, rước lấy ánh mắt đầy bất đắc dĩ của Triệu Vân.

Âu Dương Thiên Nhiên nhìn không khí hòa thuận vui vẻ trước mắt liền bật cười, sau đó đột nhiên di động lại vang lên, cậu vừa lấy ra liền nhìn thấy tin nhắn của Lăng Ảnh Liệt gửi đến.

"Tiểu Nhiên! Năm mới vui vẻ!"

Tuy rằng đối với xưng hô Tiểu Nhiên này, Âu Dương Thiên Nhiên cảm thấy có chút không được tự nhiên, nhưng vẫn trả lời tin nhắn của Lăng Ảnh Liệt.

"Năm mới vui vẻ!"

Thời khắc đếm ngược năm mới bắt đầu. Khi tiếng chuông vừa vang lên, trên bầu trời lập tức có vô vàn pháo hoa nở rộ, chiếu sáng cả một màn đêm đen nhánh. Tiếng cười, tràn ngập ở khắp nơi trên Hoa Quốc.

-----

Editor:

Hơi trễ một chút nhưng vẫn chúc mọi người năm mới vui vẻ! Mọi người nhớ đeo khẩu trang khi ra đường nhe, cẩn thận dịch bệnh.