[Hệ Thống] Ta Chỉ Muốn Làm Người Qua Đường

Chương 67: Luyện Đan Đại Lão



Cô hiện tại vừa xuyên qua nhưng cô hoàn toàn không biết nên nói gì với trường hợp hiện tại của bản thân.

Vừa xuyên qua cô liền mở mắt nhưng bản thân đang bị ai đó ôm đi, sau một lúc thì người kia đã để cô xuống mặt đất.

Bạch Thiên Tuyết " Chuyện gì đang xảy ra vậy? Ai đó giải thích dùm cái đi nào! "

Tay cô đưa lên có ý định nắm lấy góc áo người kia nhưng vừa đưa lên thì cô lại không thể nào tin vào mắt mình được nữa.

Bạch Thiên Tuyết " Lại chuyện gì nữa vậy a? Tuy tay mình thật sự nhỏ nhưng cũng không phải loại ngắn ngủi này của em bé như vầy a! "

Ngọc Thố bên trong không gian nhìn tình hình mà ngồi một góc sau đó tự chấn an rồi mới dám lên tiếng.

Ngọc Thố [ Ký chủ hình như em đưa người đến trước thời gian rồi! ]

Tiểu Thố thỏ thẻ lên tiếng, cô thì bị chính mình làm cho không nói được lời nào, nhưng cô lại phản ứng với lời nói của Tiểu Thố.

Bạch Thiên Tuyết " Đây lại là chuyện gì ấy nhỉ, giải thích một chút đi nào! "

Ngọc Thố [ Có lẽ là do lúc truyền tống thì thời gian bị sai lệch nên người mới như này! ]

Bạch Thiên Tuyết " Vậy hiện tại nữ chính cũng vừa mới ra đời à? "

Ngọc Thố [ Vì bị sai lệch thời gian nên tầm vài trăm năm nữa nữ chính mới ra đời! ]

Lần này cô hoàn toàn không còn trả lời nữa, vì từ bên trong rừng có tiếng bước chân của mảnh thú ngày càng gần, cô cũng không biết nên biểu cảm như thế nào nữa, nên đã nhắm mắt để mảnh thú kia muốn làm gì thì làm, cô đã cảm nhận được hơi thở thèm khát con mồi trước mắt.

Sóng lưng có lạnh toát cả cơ thể không ngừng run rẩy, nhưng qua một lúc cô vẫn không cảm thấy đau nhưng lại có một dòng nước gì đó vừa nóng vừa lạnh chảy xuống, cô mở mắt ra thì mảnh thú kia thân hình thì vẫn ngồi đó, nhưng đầu lại ở cách không xa trên mặt đất, thứ vừa lạnh vừa nóng kia không gì khác chính là máu.

Cô tròn mắt nhìn máu chảy khắp người mình, thậm chí chảy cả vào miệng cô.

Bạch Thiên Tuyết ".... "

Hiện tại cô muốn lên tiếng nhưng vì máu bên trong không thể phát ra tiếng, muốn phun nhưng cơ thể lúc nãy khóc quá nhiều nên khát nước, nay lại như vậy cơ thể nuốt vào không ích, Tiểu Thố đã chết lặng từ lúc nào bây giờ lại lên tiếng.

Ngọc Thố [ Ký chủ người khát nước thì nói với bọn em, chứ người đừng uống máu đó nó có vị như bị sét lắm đó! ]

Bạch Thiên Tuyết " Ừm nói cũng đúng nhưng vị cũng khá ngọt, sau khi nhiệm vụ này hoàn thành chúng ta cần nói chuyện đó! "

Trong một đêm không biết đã có bao nhiêu là dã thú, hung thú đã đến, cô bây giờ không có thực lực cũng không có sức chống cự nên đành để thân mình cho chúng muốn làm gì thì làm, nhưng cô cảm nhận được có một tia sáng xanh lơ lửng trên không của một linh thú đang ở gần đây đã theo dõi và bảo vệ cô cả đêm.

Cả một đêm cô cũng không ngủ mà nhìn rõ những hình dáng của những hung thú, dã thú và phân biệt ra từng loại, hung thú thì có màu đen, dã thú có màu đỏ của sự khát máu, linh thú có màu tươi mát dễ chịu.

Bình minh vừa lên thì linh thú kia cũng không chốn mà đi lại gần nhìn cô từ trên cao, vì thân hình to lớn nên linh thú dùng chân gắp cô lên rồi bay đi, một lúc lâu sau thì cô lại lần nữa cảm giác mình đã được trở lại mặt đất, hơn nữa cô còn cảm nhận mình đang nằm trong một cái tổ mềm mại bên trong một hang động lớn.

Mẫu linh không biết gì nhưng lại sợ cô đói nên đi tìm nhiều loại linh quả về, tựa hồ chán nản cô nằm ngay cả tay cũng lười nhắt lên, Mẫu linh lại bay đi đâu đó một lúc sau trở về lại có thêm một cái xác, Mẫu linh nhanh chóng cắt một đường máu cũng từ đó chảy xuống miệng cô từng dòng.

Vài năm sau cơ thể cô lớn lên từng ngày nay cô đã chạy nhảy khắp mọi nơi, có lẽ cô là con người duy nhất trong bí cảnh trên người lại có nhiều khí tức của nhiều loại hung thú, dã thú ngay cả linh thú đều có, nên cô ngày ngày không đi đào thảo dược thì chính là đi lấy bảo vật mà đem đi.

Hôm nay cô vậy mà đặc biệt tìm một nơi yên tĩnh ngồi chăm chỉ xem cuốn luyện đan dược trên tay, những hung dã thú gần đó đều một bộ mặt phiền muộn.

Ngọc Thố [ Ký chủ người có hứng thú với luyện đan à? ]

Bạch Thiên Tuyết " Có một chút là hứng thú, còn một chút là vì nhiệm vụ! "

Ngọc Thố [ Ký chủ người có muốn mua đan lô không? Em sẽ bán rẻ cho người! ]

Bạch Hổ " Chủ nhân nếu người cần thì ta đi tìm một đan lô cấp cao cho người! "

Ngọc Thố [ Bạch Hổ chúng ta mặc dù chơi thân nhưng cũng không đến nỗi ngươi lại giành mối làm ăn của ta chứ! ]

Bạch Hổ " Ngươi nói vậy là không đúng, chúng ta đều là người của chủ nhân, khi chủ nhân cần nêu có nhất định phải đưa ra a~! "

Bạch Thiên Tuyết " Thôi được rồi, không cần các ngươi đưa, ta cũng có mấy cái rồi! "

Cô đưa tay đến bên hông lấy chiếc túi càn khôn, cô lấy ra đủ loại pháp khí đan lô thì có không ít, thậm chí là dược liệu phẩm cấp lâu năm đều có.

Bạch Hổ " Chủ nhân người muốn luyện loại đan dược nào? "

Bạch Thiên Tuyết " Ta có hứng thú với bách độc đan, dưỡng nhan đan nữa, nên có lẽ là luyện hai loại đó trước! "

Hắc Báo " Chủ nhân hay là ta ra ngoài hộ pháp cho người đi! "

Bạch Thiên Tuyết " Được "

Cô ngồi bên trên một vách đá không cao đã tập trung vào từng phần dược liệu, sau một lúc thì đã không ít lần thất bại, nào là cháy dược liệu, nếu không thì chính là nổ lò.

Chỉ qua một ít thời gian nhưng đan lô đã bị cô làm hỏng chất đống lên nhau.

Bạch Thiên Tuyết " Lại nổ nữa rồi này! "

Bạch Hổ " Chủ nhân người dùng quá nhiều linh lực rồi, lửa của người lại là loại đặc biệt nhiệt độ nóng vô cùng! "

Ngọc Thố [ Ký chủ người kiểm soát ngọn lửa lại, như vậy có lẽ sẽ dễ dàng thành đan hơn đó! ]

Bạch Thiên Tuyết " Nếu tất cả đều có chung ý kiến thì ta sẽ thử xem sao, nhưng thử theo cách riêng của ta! "

Cô vẫn như cũ mà đưa dược liệu vào trong, lửa của cô cũng không hề nhỏ xuống hoặc ít nóng đi, thậm chí còn có cảm giác nó nóng hơn trước, dược liệu cũng nhanh chóng hòa tan vào nhau sau đó kết thành mấy viên bay lơ lửng giữa đan lô.

Bạch Thiên Tuyết " Sắp ra lò đầu tiên được rồi! "

Bầu trời bắt đầu kéo mây đen nhanh chóng những tia điện kia cũng đã tích tụ lại đánh xuống, đợt hai lại mạnh hơn và nhanh hơn sau một lúc thì cũng kết thúc, mấy viên đan dược đầu tiên cũng đã ra lò bên trên còn có hoa văn đẹp mắt như những bông hoa nở rộ bên trên.

Ngọc Thố [ Ký chủ người thành công rồi, kia là bách độc đan văn ngủ giai đó a~ ]

Bạch Thiên Tuyết " Hôm nay mệt rồi ngày mai lại tiếp tục, trời cũng không còn sáng nữa nếu về trễ Mẫu linh sẽ lật cả bí cảnh lên để tìm ta mất thôi! "

Bạch Hổ " Đúng vậy hôm nay chủ nhân đã cố gắng và thành công, nên ngày mai chúng ta lại tiếp tục! "