[Hệ Thống] Ta Chỉ Muốn Làm Người Qua Đường

Chương 78: Luyện Đan Đại Lão



Canh cá vừa nấu hương thơm bay khắp nơi, cô chia ra ba chén còn lại thì để vào không gian cho Bạch Hổ và Hắc Báo.

Bạch Thiên Tuyết " Theo như tính toán thời gian thì, có phải là đại sư huynh của ta đi hơi lâu rồi không? "

Ngọc Thố [ Bây giờ là cũng hơn 9h sáng vài phút rồi! ]

Tiểu Hỏa " 9h là gì vậy ạ? "

Bạch Thiên Tuyết " Vậy ăn nhanh chúng ta cùng đi xem đã xảy ra chuyện gì, nếu là người thường thì không có ai là đối thủ với hắn được, chỉ có thể là yêu quái hóa hình đi quấy rối mới có thể làm khó hắn! "

Ngọc Thố [ Ký chủ người thật sự sẽ đi cứu hắn sao? Người không sợ sẽ bị phát hiện thực lực của mình à? ]

Bạch Thiên Tuyết " Chuyện bị phát hiện không là gì cả, nhưng nếu mà thật sự có chuyện xảy ra với hắn thì là một chuyện lớn đó! "

Ngọc Thố [ Vậy bây giờ liền đi! ]

Bạch Thiên Tuyết " Ăn rồi mới đi! "

Cô ngồi ăn hết một chén canh cá, rồi lại đến cá nướng một lượt, sau khi cảm thấy đã thỏa mãn cô mới đứng lên đi.

Đi một lúc lâu sau cô nhìn xung quanh mình đều là cây cối.

Bạch Thiên Tuyết " Bây giờ phải đi tiếp hướng nào đây? "

Ngọc Thố [ Không phải hôm qua ký chủ đã xem bản đồ rồi sao, cứ đi như trong trí nhớ rồi cũng sẽ đến nơi thôi! ]

Bạch Thiên Tuyết " Nếu như không nhớ thì làm sao mà đi? "

Ngọc Thố [ Ký chủ thật sự không nhớ được? ]

Nghe Tiểu Thố hỏi cô chỉ cười rồi nhìn đi hướng khác, vừa nhìn qua thì đã có thể nhìn thấy ở phía xa có một ngôi làng nhỏ, hầu như những ngôi làng nhỏ trên núi này đều là thổ phỉ hoặc yêu quái tạo nên ảo giác.

Cô đi lại gần hơn nhìn từ phía trên xuống, thì bên trong quả thật là một trại thổ phỉ, tất cả dường như đều là đàn ông với vẻ ngoài thô kệch, họ có đặc điểm giống nhau đều mặc áo lông thú.

Lo do bị Tề Ngôn càng quét đánh vào nên tất cả điều nằm trên đất, thậm chí cô còn nghe rõ tiếng la hét thất thanh của đàn ông và cả nữ nhân, tiếng trẻ con khóc khiến mọi thứ trở nên đáng sợ.

Bạch Thiên Tuyết " Rồi ai mới là thổ phỉ a, nghe tiếng hét thất thanh này khiến ta suy nghĩ đi lệch hướng! "

Ngọc Thố [ Em có cùng quan điểm! ]

Tiểu Hỏa " Chủ nhân bây giờ chúng ta có xuống bên dưới giúp không? "

Bạch Thiên Tuyết " Không đi được, bây giờ vẫn chưa biết được tình hình, nếu như đại sư huynh đang chiếm ưu thế, chúng ta lại đột ngột xuất hiện thì sẽ làm mọi thứ trở nên rối hơn.

Nhưng mà nếu như hắn bị yêu quái khống chế và nhập ma thì thật sự ta không biết sẽ như thế nào nữa! "

Ngọc Thố [ Ký chủ có muốn mua bùa ẩn thân không? Chỉ có 200 tích phân một lá phù! ]

Bạch Thiên Tuyết " Vậy có kỹ năng nào giúp giảm đi sự tồn tại không? "

Ngọc Thố [ Tất cả điều có, nhưng được phân loại chia ra công dụng khác nhau! ]

Bạch Thiên Tuyết " Vậy thì mở Cửa Hàng Hệ Thống! "

Ngọc Thố [ Mở trang cửa sổ, mời ký chủ chọn kỹ năng! ]

Sau lời nói là một loạt màn hình hiển lên trước mắt cô, trang cửa sổ lớn bên trên là hàng tá kỹ năng, qua vài lần lựa ra thì những kỹ năng ẩn thân, lướt một lúc cô chọn ra được Sự Tồn Tại Vô Hình.

Vừa đổi được kỹ năng cấp độ một nhưng thật sự hữu dụng, cô vừa sử dụng thì tất cả sự tồn tại điều không hiện diện.

Cấp độ còn quá thấp khiến cho cô bị giới hạn thời gian sử dụng chỉ được vài phút, cô cũng nhanh chóng nhất có thể vào bên trong, từ cửa ngoài cho đến bên trong đâu đâu cũng là những người bất tỉnh nằm trên mặt đất.

Ngọc Thố [ Nếu như những người này mà máu chảy lênh láng, thì em sẽ nghĩ đây là một cốt truyện cuộc thảm sát diệt tộc! ]

Bạch Thiên Tuyết " Không biết là hắn có ổn không đây! "

Cô chạy theo sự hiện diện của những gia đinh đi cùng Tề Ngôn mà hướng đến, với thực lực và tốc độ của mình cô nhanh chóng đến nơi, chỉ đứng trước cửa cô đã nghe thấy mùi thuốc mê nồng độ cao, và còn một ít bột phấn gây ảo giác khiến người khác không còn tỉnh táo.

Hai tên đứng bên ngoài canh cửa cũng đã ngã trên đất, nhìn tình hình này khiến cô suy tư một lúc.

Ngọc Thố [ Ký chủ sao lại không vào trong? Người không lo cho Tề Ngôn nữa sao? ]

Bạch Thiên Tuyết " Nếu như nhớ không nhầm thì từ trước đến nay mỗi lần ta chế tạo Dược tể hoặc Đan dược điều chia ra cho sư phụ và hắn.

Vậy vì sao bây giờ hắn lại ở bên trong lâu như vậy còn không có động tĩnh gì? "

Ngọc Thố [ Ý ký chủ là do hắn bài mưu tính kế thổ phỉ! ]

Còn chưa kịp nói thêm được một lời nữa thì thôi gian kỹ năng đã đếm ngược vài giây nữa sẽ giải trừ kỹ năng.

Cứ nghĩ là bản thân sớm sẽ bị phát hiện, vậy mà khi kỹ năng Sự Tồn Tại Vô Hình hết thời gian hoàn toàn bên trong vẫn không có động tĩnh gì.

Bạch Thiên Tuyết " Vì sao vẫn yên tĩnh đến như này? Họ không phát hiện ra ta đột nhập à? "

Ngọc Thố [ Có thể là do thực lực của người cao hơn họ nhiều nên không phát giác ra được! ]

Bạch Thiên Tuyết " Ví dụ! "

Ngọc Thố [ Ví dụ như một người thường nhìn thấy thần tiên mà vẫn không hay biết! ]

Sau khi giải thích cô quyết định không hùng hổ đi vào bằng cửa chính nữa, mà tìm ra một hướng đi đến chọt một lỗ trên cửa nhìn vào bên trong.

Bên trong nhóm người Tề Ngôn đang ở giữa phòng, phía trên là một nữ nhân với ngoại hình, khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành nhìn xuống.

Yến Nga " Các ngươi gan cũng lớn lắm, thực lực cũng xem như xuất sắc, có thể đánh bại nhiều người của ta, nhưng cũng chỉ có như thế mà thôi.

Hôm nay các ngươi đều rơi vào tay ta thì chuẩn bị tinh thần, những thành viên tra tấn của ta đều rất nhiệt tình với các nam nhân tuấn tú! "

Bạch Thiên Tuyết " Ta cảm giác có chuyện không lành sắp xảy ra! "

Bên trong tiếp diễn khiến cô ngạc nhiên, bên cạnh Yến Nga có hai cô nương xinh đẹp như hoa xuất hiện đi đến bên cạnh Tề Ngôn, bàn tay của một người sắp chạm đến khuôn mặt thì đột nhiên khí lực của Tề Ngôn đánh văng ra xa.

Ngọc Thố [ Ký chủ không vào trong giúp đỡ sao? ]

Bạch Thiên Tuyết " Bây giờ đi về thì tốt hơn đó! "

Vì những gia đinh đều đã mất đi ý thức Tề Ngôn cũng dùng thực lực mà đánh, cô quay người đi ra nhưng lại bị Tiểu Hoả nắm tà váy kéo lại.

Bạch Thiên Tuyết " Làm sao đó? "

Tiểu Hỏa " Chúng ta dù gì thì cũng đã mất công đến đây rồi thì cũng phải kiếm lời rồi hãy rời đi! "

Bạch Thiên Tuyết " Kiếm món hời ở đây? "

Tiểu Hỏa " Lúc nãy ta vô tình tìm được nơi giấu kho báu của chúng! "

Bạch Thiên Tuyết " Vô tình? "

Tiểu Hỏa " Chỉ là vô tình tìm thấy được thôi, thật đó! "

Bạch Thiên Tuyết " Nếu đã vô tình tìm được thì cứ đến xem qua một chút cũng được! "

Tiểu Thố bên trong không gian nhìn một người một thú với ánh mắt khó tin.