Hệ Thống: Tìm Chồng & Hảo Cảm Ân Ái

Chương 34: Dục vọng cuồng nhiệt dưới suối (H)



Khánh Tường lập tức bơi đến bên Thu Nhã, ôm Thu Nhã vào lòng, cọ sát thân thể mình lên thân thể cô khiến cho Thu Nhã càng thêm kích thích.

- Thu Nhã! Có anh đây!

Thu Nhã được Khánh Tường ôm cảm giác rất thoải mái nhưng sự trống rỗng bên dưới làm cô vẫn thấy khó chịu vô cùng. Cô khẽ nói.

- Em muốn… muốn anh đi vào…. Em… em khó chịu lắm….

Thân thể Thu Nhã vặn vẹo cố gắng đưa cô bé của mình lên đầu côn th*t đang căng cứng của Khánh Tường. Tuy nhiên, Khánh Tường lại không để cô toại nguyện, lập tức đem côn th*t tránh sang một bên, cười nói.

- Vừa rồi không phải em nói không muốn làm lộ liễu như thế này sao?

Lúc này Thu Nhã đang bị dục vọng chi phối đầu óc thì làm gì còn khả năng suy nghĩ mọi chuyện nữa chứ. Bây giờ cô đã bất chấp tất cả, chỉ muốn côn th*t to dài này đút vào trong âm đ*o của mình mà thôi.

Thu Nhã lắc đầu nói:

- Nhưng em khó chịu quá.

Khánh Tường định trêu chọc cô một lát nữa nhưng anh chưa kịp mở miệng nói thì Thu Nhã đã lên tiếng. Tru𝐲ệ𝐧‎ chí𝐧h‎ ở‎ --‎ 𝙩rùm𝙩ru𝐲‎ ệ𝐧.V𝐧‎ --

- Nếu anh không muốn thì để em tìm người khác vậy.

Nói rồi Thu Nhã xoay người định leo lên bờ. Khánh Tường tá hoả lập tức vươn tay ôm lấy thân hình trần trụi của Thu Nhã.

- Đừng… đừng… em đừng đi tìm. Để anh giúp em.

Khánh Tường không ngờ thuốc kích dục này lại mạnh như vậy. Thật ra thì ngay khi ở nhiệm vụ đầu tiên, lúc mới xuyên qua đã bị trúng thuốc thì Khánh Tường đã mua rất nhiều loại thuốc mê, thuốc kích dục để dành trong hệ thống rồi. Khánh Tường cho rằng nếu như nhiệm vụ khó hoàn thành thì anh sẽ dùng thuốc để xử. Anh chỉ muốn sống lại cho nên anh phải bất chấp mọi thủ đoạn, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là xong.

Không ngờ hôm nay anh lại dùng nó để có thể làm cho độ hảo cảm không bị tăng lên khi anh cùng Thu Nhã ân ái. Đúng là tréo cẳng ngỗng mà. Nhưng ai bảo lần trước anh cũng chỉ đưa vào hậu môn và dùng tay thôi mà hảo cảm ân ái cũng tăng lên 10 điểm. Vì thế lần này Khánh Tường bắt buộc phải dùng thuốc mà thôi.

Khánh Tường ôm lấy Thu Nhã rồi hôn xuống môi cô. Thu Nhã cũng ôm chầm lấy anh nồng nhiệt đáp lại. Lúc này trong đầu của hai người chỉ còn một thứ duy nhất tồn tại, đó chính là dục vọng. Nó như là một sợi dây trói chặt lấy hai người làm họ không thể nào tách rời nhau ra, sẵn sàng quăng hết mọi thứ ra sau đầu chỉ để thỏa mãn nó.

Dưới suối, Thu Nhã nâng hai chân mình lên kẹp chặt lấy eo của Khánh Tường, đôi tay thì cũng câu lấy cổ anh. côn th*t của Khánh Tường lúc này thật sự đã rất cứng, anh rất muốn một phát đâm vào ngay, nhưng anh lại sợ làm cô đau nên cứ mơn trớn vuốt ve từ từ.

Vì là ở dưới suối cho nên Khánh Tường cũng không biết là Thu Nhã đã ẩm ướt tới mức nào, âm đ*o có đủ trơn để anh đút vào hay không? Nhưng nhìn thấy biểu hiện nồng nhiệt và cơ thể vặn vẹo của Thu Nhã, anh cũng cảm thấy đã đến lúc nên đi vào rồi. Khánh Tường một tay nâng mông Thu Nhã lên, một tay nâng côn th*t lên nhắn ngay lỗ huyệt của Thu Nhã mà đâm vào. Chỉ là lỗ huyệt của Thu Nhã rất nhỏ hẹp đi vào cũng khá khó khăn.

- Nhã… chịu đau chút nhe em. Anh sẽ cố gắng thật nhẹ nhàng.

Khánh Tường yêu thương nói khẽ bên tai cô nhưng lúc này Thu Nhã đâu còn tâm trí để nghe nữa. Cô chỉ muốn anh vào cho nhanh thôi, trong âm đ*o cô thật sự đang rất ngứa, giống như là có hàng ngàn con kiến đang bò trong đó vậy. Cô chỉ muốn côn th*t của anh vào ma sát nó thôi.

Cho nên, lúc côn th*t của Khánh Tường đút vào lỗ huyệt của cô bắt đầu từ từ đẩy vào thì Thu Nhã cũng nương theo đó mà nhấc mông lên một chút, rồi mạnh mẽ đẩy vào một phát.

- A…

Bức màng trinh bị phá hủy làm cho Thu Nhã đau điếng không khỏi kêu lên. Tuy nhiên, cái đau ấy cũng không làm vơi bớt cơn dục vọng đang thiêu đốt trong người. Thu Nhã chỉ muốn côn th*t ra vào thật nhanh thật mạnh, dường như chỉ có như vậy mới khiến cô cảm thấy dễ chịu mà thôi.

Nhưng Khánh Tường nghe cô kêu lên cũng lo lắng, vội ôm lấy người cô vuốt ve và hôn lên xương quai xanh của cô. Đồng thời dịu dàng nói.

- Nhã… Nhã… sẽ hết đau nhanh thôi.

Anh làm như vậy để giúp cô tìm lại cảm giác, với anh mà nói, Thu Nhã còn trân quý hơn tất cả báo vật trên đời. Vì vậy, anh phải nâng niu gìn giữ để cho báo vật ấy luôn luôn đẹp đẽ hoàn mỹ. Thậm chí ngay cả khi hai người đang ân ái, anh cũng sẽ vô cùng dịu dàng và nâng niu.

Cả người Thu Nhã bây giờ đều treo ở trên người của Khánh Tường, còn bộ phận phía dưới của hai người thì đã hợp lại với nhau hoàn toàn không có một khoảng cách. Do có lực của nước nên cả hai đều cảm thấy rất nhẹ nhàng. Hơn nữa làn nước cũng giống như một bàn tay điêu luyện đang không ngừng vuốt ve làm tăng thêm dục vọng của họ.

côn th*t đã hoàn toàn vào trong, Khánh Tường bắt đầu động. Anh liên tục đẩy vào rút ra khiến làn nước ở xung quanh cũng dao động mạnh. Thu Nhã cũng ôm chặt lấy cổ anh mà đáp lại theo tiết tấu. Đồng thời miệng cũng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ thật êm tai làm cho dục vọng càng tăng vọt.

- Khánh Tường… đúng rồi… mau… mau lên… em thích lắm… ưm….

Khánh Tường được cỗ vũ lại càng ra sức. Cùng với việc hoàn thành tốt nhiệm vụ thì việc khống chế dương v*t của anh cũng càng ngày càng thuận lợi. Anh có thể làm cho nó cương cứng khá lâu cũng sẽ không bắn. Thể lực của anh cũng rất mạnh cho nên khỏi sợ anh sẽ bị mệt. Lần này anh muốn cho Thu Nhã sung sướng cho đủ luôn.

Dưới sự ra vào mạnh mẽ và nhanh chóng liên tục của côn th*t, cùng với dao động của làn nước không ngừng ập vào âm vật của Thu Nhã. Không bao lâu Thu Nhã đã đạt cơn cực khoái đầu tiên. Cả người cô co rút dữ dội, đôi tay và đôi chân càng siết chặt lấy Khánh Tường, thậm chí trong âm đ*o cũng liên tục co bóp, ép lấy côn th*t của Khánh Tường cũng làm anh sướng đến mức muốn bắn. Chỉ là anh lại cố kiềm chế lại, anh muốn cho cô lên đỉnh nhiều lần nữa cơ. Mới một lần thật không đã ghiền tí nào.

Vậy là Khánh Tường lại tiếp tục ra vào thêm nữa, tốc độ cũng càng lúc càng mạnh và càng lúc càng nhanh. Làm cho Thu Nhã liên tục đạt cơn cao trào này đến cơn cao trào khác. Mãi cho đến khi cô thật sự không chịu nỗi mở miệng cầu xin thì Khánh Tường mới chịu bắn vào trong người cô và buông tha cho cô. Nhưng lúc này Thu Nhã cũng mệt mỏi ngủ thiếp trên vòng tay anh rồi.