Hệ Thống Tinh Linh Ở Mạt Thế

Chương 58: Dị động



"Rống!!!"

"Lam tỷ,phía sau!"Tiêu Minh vừa quay đầu,phát hiện phía sau Nhã Lam xuất hiện một con dị hình cao chừng 4m,cả người đều bọc một lớp nhầy kinh tởm và hôi thối.

"Vút....Ầm!!!"Một đao quét qua,dị hình bị cắt làm đôi và ngã vật ra chết thấu.

"Ực!"Tiêu Minh cùng Tiêu Dực đều nuốt một ngụm nước bọt,bà chị này đi theo Uyên tỷ sau 6 năm đã thành công lột xác thành bạo nữ long rồi.

Ai đời một thiếu nữ thân hình mảnh mai với vóc dáng 1m68 kia,trên tay là vác theo một thanh đại thái đao dài gần 2m2 nặng vài kg mà có thể dễ dàng vung kiếm giết địch dễ dàng không chút nào gọi là khó khăn không?

Nhã Lam lại tiếp tục vung thanh đao còn cao hơn cả mình kia,nhẹ nhàng mà chém giết dị hình mà không có chút nào gọi là áp lực cả,đường kiếm sắt bén,tinh chuẩn và chiêu chiêu liền mạch tràn ngập sát ý.

Nhã Lam bởi vì cơ thể tiến hoá nhanh về mặt lực lượng cũng như là tốc độ,đây trở thành ưu điểm duy nhất của cô mà cố gắng tiến tới.

Ninh Uyên là giúp Nhã Lam chọn hướng đi,còn về vấn đề vũ khí đều là do Nhã Lam thích lựa chọn một thanh đại thái đao(Odachi).

Còn vấn đề tại sao,đơn giản là đại thái đao chịu được lực lượng va chạm,trọng lượng của kiếm lại khiến cho Nhã Lam cảm thấy rất vừa tay,thành ra hiện tại mới có hình ảnh thiếu nữ 1m68 vung thanh đao 2m2 chém dị hình đấy,hình ảnh quá mỹ,nhìn không nổi rồi!.

"Anh,có khi nào Lam tỷ không gả ra được không,cái cảnh này quá đánh sâu vào đi?"Tiêu Dực kéo kéo khoé miệng,hỏi anh trai song sinh.

"Chịu,ai chế ngự được cái con bạo nữ long kia,tính anh gọi hắn hai tiếng anh rể luôn,ngay và lập tức."Tiêu Minh nhún nhún vai,xoay người đi tìm xem còn sót dị hình nào hay không.

Hiện tại đã qua thời gian Nam Cung Ngọc Hân mất tích 4 năm,từ năm trước thì số lượng dị hình tăng đột biến đến kì lạ,nhất là chúng càng hung tàn và gần như mất lí trí,giống cỗ máy săn thực không giống như trước kia nữa.

Những căn cứ lớn đều thường xuyên bị tập kích bất ngờ,sau đó khi muốn phản công thì chúng lại rút đi có bài bản khiến cho các lãnh đạo cao tầng căn cứ đau đầu.

Ngay cả căn cứ Uyên Thành,lúc trước không có bất kì một dị hình có trí thông minh nào muốn bước vào địa phận bên ngoài Uyên Thành nửa bước,lúc này lại cứ lũ lượt xông vào,mặc cho có bị Yato Kamui điên cuồng truy sát cũng không chịu dừng lại,chỉ khi tất cả tinh linh muốn xuất động thì chúng lại rút lui,lẩn trốn mất.

Mà thực lực dị hình tấn công lại không phải là rất mạnh,chỉ cần vài chiến đội cấp C trong căn cứ Uyên Thành xuất động là có thể diệt gọn.

Hiện tại là do Nhã Lam,anh em Tiêu Minh cùng Tiêu Dực làm đội trưởng của chiến đội C1 đến C3 dẫn đội đi diệt dị hình đang muốn tiến vào khu vực bên ngoài căn cứ gần 10 km.

Sau ba giờ chiến đấu cùng rửa sạch dị hình,các đội ngũ lại lục tục nghỉ ngơi hai giờ và lên đường trở về căn cứ,đem việc xử lý cùng quét dọn giao lại cho đội canh gác vừa được thành lập từ một năm trở lại đây.

Cả ba người Nhã Lam sau khi về căn cứ,trực tiếp đi tổng bộ báo cáo về lần giết dị hình lần này cho Tang Khải Lâm,sau đó về nhà tắm rửa.

Cả ba người Nhã Lam là từ khi gia nhập căn cứ,vẫn luôn ở trong biệt thự của Ninh Uyên,quần áo bẩn thì tự phân chia công việc mà giặt đồ theo ngày,thức ăn thì có Erza hoặc Retsu nấu,có khi Ninh Uyên sẽ tự vào bếp nấu nhưng đó là trường hợp chỉ có trên đầu ngón tay mà đếm thôi.

Nhã Lam là rất chịu khó,dù bình thường luyện tập rất mệt mỏi nhưng vẫn bỏ thời gian ra đi theo Retsu hay là Mirajane nấu đồ ăn,cố tình còn rất chịu khó làm món ăn hợp khẩu vị của Ninh Uyên nữa.

"Đều đã về rồi,không bị thương chứ?"Ninh Uyên đang cầm một quyển sách,ngồi trên ghế mềm ở phòng khách mà xem,bên cạnh còn ly trà và điểm tâm ăn kèm.

Cô hiện tại đã 15 tuổi,vóc người cũng kéo từ 1m5 lên được 1m62,thân hình mảnh mai đẫy đà,khuôn mặt đã lột đi nét trẻ con mà dần trở thành một thiếu nữ xinh đẹp,mái tóc đã dài đến eo được nhẹ nhàng dùng dây túm gọn lại đặt trên vai.

Kero là vẫn như trước,vùi đầu gặm điểm tâm,xem truyện tranh mà Ninh Uyên dùng chút điểm từ hệ thống đổi ra vài bộ.

Yue lúc này vẫn lão bộ dáng,im lặng ngồi ở một bên thưởng trà,trên đùi vẫn còn một cuốn sách viết về triết lí mượn từ chỗ Clow Reed.

Hiện tại,Yue đã không còn là một tiểu shota như 5 năm trước nữa.Hắn bây giờ đã trưởng thành bộ dáng như trong nguyên tác với thân hình cao gầy,khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lẽo,nếu nói khác thì duy nhất là Yue đã trầm tĩnh hơn rất nhiều,biết rất nhiều thứ về con người và cũng học được mỉm cười đối với những người thân quen,không phải suốt ngày chưng cái bộ mặt than ra như Sesshoumaru.

"Không có,bọn em chỉ là bị chút trầy da mà thôi,dùng thuốc chị đưa đều khỏi hẳn rồi!"Nhã Lam nói lại đưa cái tay vừa nãy còn ứa máu do bị thanh kim loại cắt bị thương lúc chiến đấu,lúc này chỉ còn lại một vết đỏ mờ mà thôi.

"Bọn em cũng không có liều mạng chiến như Lam tỷ đâu."Tiêu Minh nhún nhún vai,tỏ vẻ cả hai anh em đều không bị thương nặng gì cả.

Mà dù có bị thương thì có mấy cái lọ thuốc màu đỏ trị thương,dù vết thương thấy xương cũng lành rất nhanh a.Ở bên ngoài chỉ lưu truyền lọ thuốc màu hồng đã bị pha loãng,nhưng cả ba người bọn hắn lại là có hơn 10 bình nguyên chất cấp D cùng một bình cấp C chưa pha đấy.

"Đi tắm đi,sắp đến bữa tối rồi."Ninh Uyên cũng xác định ba đứa trước mặt không có bị thương nghiêm trọng gì liền thả người.

"Đã rõ."Cả ba đáp lại sau đó lập tức một mạch chạy về phòng tắm rửa bụi bẩn trên người.

Ninh Uyên tiếp tục xem sách,nói xem chứ thật ra đang chìm vào suy nghĩ của bản thân,một chữ cũng không đọc vào được.

Cái linh cảm của bốn năm trước suốt một tháng qua cứ ngày càng mạnh,khiến cô cảm thấy bất an rất nhiều.

Chuyện dị hình thường xuyên lập đội mà tập kích các căn cứ sống sót,sau lại tới từng đợt tấn công dù nhìn khá nhiều nhưng đều là rác rưởi lót đế cả,không đáng nhắc tới.

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ,mục đích thật sự của chúng là gì,hoặc nói chính xác là kẻ đứng sau muốn gì,thăm dò sao?

Có rất nhiều lỗ hổng,muốn suy đoán ra chính xác mục đích cũng rất khó,manh mối quá ít khiến cho việc điều tra càng khó khăn.

Đã thế,suốt bốn năm qua,Itachi hay Zero đều không tài nào tìm ra được tung tích của ba người Nam Cung Ngọc Hân,giống như là bốc hơi vậy,không có chút dấu tích nào để lại.

Tử Dạ cùng những người khác từng suy đoán cả ba đã chết,nhưng bản thân Ninh Uyên tuyệt đối tin tưởng họ không chết,bởi vì chỉ cần dựa vào hai điều.

Thứ nhất,Nam Cung Ngọc Hân là thiên đạo sủng nhi của thế giới này,quang hoàn của cô ta dù đã bị cô suy yếu cũng chưa chắc dễ dàng mất mạng như thế.

Thứ hai,dựa theo lời Lâm Dật,hắn kiếp trước dù có muốn ôm lấy Nam Cung Ngọc Hân để tự bạo,đồng quy vu tận nhưng đến phút cuối như có một loại lực lượng vô hình đem hắn đẩy văng ra,theo suy đoán thì cao lắm Nam Cung Ngọc Hân chỉ bị nội thương bất tỉnh mà thôi chứ không chết.

Chỉ cần hai điều trên có thể nhìn thấy được,quang hoàn nữ chính của Nam Cung Ngọc Hân không thể xem thường.

Nhưng vấn đề là cô ta đã cùng Tử Mục cùng Hứa Thành trốn ở chỗ nào?

Bên ngoài đều đầy rẫy dị hình với cấp bậc không đồng đều rải rác khắp thế giới,chỉ cần xui một chút động phải cái ổ của loài nào cũng đủ chết không toàn thây rồi.

Còn rất nhiều nghi vấn cần được bổ sung manh mối mới có thể giải đáp được,nhưng cô dạo gần đây cảm giác không khoẻ càng ngày càng mãnh liệt,thật khó chịu đâu.

Sau khi dùng bữa tối xong,tất cả đều tự động về phòng nghỉ ngơi,các tinh linh đều tiến không gian cùng Ninh Uyên mở họp nội bộ.