Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 413: Lên nhầm kiệu hoa, được chồng như ý?



Tạm thời "từ biệt" Golden Darkness, Lăng Thiên vẫn không có thay đổi mục đích ban đầu, đó là tìm tới nhà Haruna trò chuyện, tiện thể "an ủi" nàng!

Dạo gần đây, vì huấn luyện để cho Kyouko thuần phục mình, hắn cũng không có nhiều thời gian bên cạnh nàng cho lắm. Thế nên hôm nay, nhất thiết phải dùng hành động xin lỗi!

Dĩ nhiên, đến tay không là không thể, thế nên Lăng Thiên liền tiện tay biến ra vài chiếc vòng cổ cùng vài món trang sức vô cùng quý giá, sau đó đóng gói lại đàng hoàng!

Đi bộ từ chỗ hắn tới chỗ ở của Haruna và Akiho cũng không xa lắm, vài bước chân cùng một chuyến tàu điện. Vì để trải nghiệm "hóa phàm" như trong những cuốn tiểu thuyết huyền huyễn, hắn cũng không có bay tới mà dùng cách thông thường như bao người.

Không thể không nói, trải nghiệm kiểu này cũng thật thú vị, nhất là khi ở trên tàu điện ngầm, trông thấy cái cảnh chen chúc nhau cùng với mấy gã biến thái quấy rối tình dục các em xinh tươi trong góc khuất... Chậc chậc, thật là kích- nhầm, thật là tội lỗi quá mà!!!

"Xem nào, nhà của Haruna và Akiho là ở tầng thứ 5, phòng 504!" Lục lại ký ức trong bộ hồ sơ của Akiho lúc tới xin việc, Lăng Thiên dễ dàng tìm tới địa chỉ ở tại một tòa chung cư mini.

Nói với hình dạng tòa nhà này, nó không đến nỗi nhỏ lắm nhưng tuyệt nhiên là cũng chẳng to. Bù lại, có vẻ như người quản lý nơi này cũng thật sạch sẽ nên chung cư nhìn có vẻ xây dựng được nhiều năm mà vẫn giữ được nét tươi mới.

Đẹp, tiện nghi, gần trường học cùng công ty, giá lại phải chăng... Tội gì mà không thuê đây?

Đi vào thang máy, tìm tới cửa phòng 504, Lăng Thiên dĩ nhiên không có rảnh mà bấm chuông hay gõ cửa, mà hắn cứ thế đẩy cửa vào.

Vô lễ ư?

Xin lỗi nhé!!!

Haruna đã là nữ nhân của hắn, còn Akiho ở khách sạn cũng cùng với hắn có mối quan hệ mập mờ. Thế nên, hắn chẳng có vì mà ngượng ngùng cả!

Bước vào bên trong phòng, nếu đo diện tích thì nhìn có vẻ chưa đẩy 30m2, nhưng cách thức bố trí cũng vô cùng ngăn nắp, đem lại một cảm giác rộng rãi hơn bình thường. Còn nữa, màu sắc sơn tường cùng trang trí họa tiết cũng thật hợp lý, nếu như hắn không nhầm thì đây chính là công lao của Akiho!

Liếc nhìn phòng khách không có ai, lại đẩy cửa phòng ngủ cũng vậy, cuối cùng nhìn thấy hơi nước trong phòng tắm, Lăng Thiên ngay lập tức liền cảm thấy phấn khích.

Thử tưởng tượng Haruna đang tắm, hắn liền bí mật từ đằng sau bất ngờ "đút" một cái, không biết lúc đó nàng ấy sẽ rên rỉ vì nhận ra hình dạng tiểu đệ đệ của hắn hay kêu la thất thanh vì bất ngờ đây?

Nghĩ là làm, Lăng Thiên cứ thế mà cởi sạch quần áo ném vào trong sọt, sau đó nhẹ nhàng kéo nhẹ cánh cửa kính ra, rón rén bước vào trong.

Phòng tắm bốc hơi nghi ngút, một mùi hương thơm nức không biết của da thịt hay của sữa tắm. Nhưng tất nhiên, thứ làm hắn cảm thấy đẹp nhất vẫn là cảnh, một nữ nhân đang trần chuồng ngồi xổm mà gội đầu cạnh bồn tắm.

"Haruna, ta tới đây..." Lăng Thiên liếm môi một cái, sau đó rón rén bước về phía Haruna đang không hề hay biết!

Ba bước, hai bước, một bước...

"Haha, bất ngờ không?" Lăng Thiên cười lớn một tiếng, sau đó đưa tay tóm lấy bầu vú mềm mại của Haruna rồi kéo bổng nàng lên. Cùng lúc đó, con c-c đã căng cứng của hắn liền nhanh chóng đút vào bên trong cái l-n ẩm ướt bởi nước và xà phòng...

"Phạch"

"Ahhhhhhhhhhhh"

Tiếng hét thất thanh vang lên làm Lăng Thiên trong đầu liền có đáp án, hóa ra không phải là rên mà là la à?

Không nhận ra thứ nàng suốt ngày bú liếm ở trường sao?

Thật là ngốc mà, xem ra ta phải phạt nàng mới được!!

"Phạch Phạch Phạch"

Không chờ Haruna kịp phản ứng tiếp, hông Lăng Thiên liền nhanh chóng nhấp thật thần tốc. Vừa nhấp, hắn vừa đưa tay bóp nhẹ lấy núm vú của Haruna mân mê rồi nói:"Haruna, sao nay l-n em vừa bót vừa khít thế, núm vú cũng căng cứng hơn mọi khi nữa, đừng nói với ta-"

Chỉ là, chưa kịp mân mê tấm thân thể dễ thương của Haruna, hắn liền nhanh chóng nhận ra có điều gì đó không thích hợp.

Phải biết là, cơ thể hắn chỉ cần có nữ nhân nào qua tay, tất cả các chi tiết trên người họ sẽ được hắn tự động thu nạp vào trong đầu. Nhưng mà, người mà hắn đang ôm này, dường như không phải Haruna à?

L-n khít và bót hơn, cặp vú cũng to hơn. Hơn nữa là, bên dưới có vẻ như vô cùng rậm rạp, khác hẳn với lông tơ mới nhú của Haruna a?

"Chả nhẽ là Akiho?" Lăng Thiên kinh ngạc, sau đó liền vén mái tóc ẩm ướt đang che khuất gương mặt nữ nhân trong lòng hắn ra.

Lúc này trước mặt hắn, một nữ nhân với mái tóc màu tím, gương mặt thành thục đầy phong vận quyến rũ cùng đôi mắt to tròn đang ngập nước nhìn hắn. Nhìn thấy thế, Lăng Thiên liền biết người này tuyệt đối không phải là Akiho hay là Haruna gì hết, mà là...

"Thôi kệ đi, đã đến nước này rồi thì phải làm cho xong!" Lăng Thiên cắn răng, sau đó liền tại chỗ đè nàng kia xuống đất, dùng doggy style mà chinh phạt nàng.

"Phạch Phạch Phạch"

"Ahhhh... Ưmmmm"

Từng tiếng phạch phạch từ xác thịt phía sau truyền tới cộng tiếng rên rì đầy thành thục và dâm đãng. Rất nhanh, cả hai người trong phòng tắm đã quấn lấy nhau hai ba lần, mãi cho đến khi nàng đã thấm mệt, lại thêm câu nói kế tiếp mới khiến Lăng Thiên dừng lại.

"Đừng... Tiếp nữa sẽ có người về đấy..." Nữ nhân kia gương mặt đỏ ửng, không biết vì nhiệt độ trong phòng hay vì ngượng ngùng nữa.

"Hiểu rồi!" Lăng Thiên cũng không cố chấp, liền bế nàng theo kiểu công chúa bước ra khỏi phòng tắm, rồi chính tay hắn cũng mặc lại đồ lót lên người nàng.

Nhìn thấy một nam nhân xa lạ trẻ tuổi đẹp trai đang mặc lại quần lót cho mình, trong lòng nữ nhân kia vô cùng xoắn suýt. Đáng lẽ bình thường, ngay khi hắn vừa giở trò đồi bại với nàng, nàng phải mau chóng đẩy hắn ra rồi báo cảnh sát mới đúng, ai ngờ...

Mà thật ra, không chỉ có nàng đang suy tư vẩn vơ, Lăng Thiên lúc này cũng đang hồi tưởng lại hình ảnh kiểu diễm trước đó khiến cho tiểu để để của hắn cứ ngóc đầu lên biểu tình suốt.

"Chẹp, nữ nhân này phong vận quyến rũ, hoàn toàn không thua kém Ringo!" Lăng Thiên liếm môi, sau đó liền tập trung mặc lại quần áo cho cả hai người.

Lúc này, sau khi quần áo đã chỉnh tề, cả hai người liền cứ thế mà im lặng ra phòng khách ngồi, chờ đợi đối phương mở lời trước phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng.

"Ta-"

"Ta-"

"Em nói trước đi-"

"Anh nói trước đi-". Cập‎ nhậ𝑡‎ 𝑡ruyện‎ nhanh‎ 𝑡ại‎ [‎ 𝘛‎ R𝖴M𝘛R𝖴𝘠ỆN.𝘝n‎ ]

"Ah?"

"Ah?"

Hai người cứ lặp lại cùng câu nói càng khiến nữ nhân kia thêm ngại ngùng. Cuối cùng thân là nam nhân, Lăng Thiên vẫn là chủ động mở miệng trước:"Em có phải là... mẹ của Haruna cùng Akiho không?"

Mẹ của Haruna và Akiho... Sairenji Natsumi, hắn đã từng nghe Akiho nói về người này. Và đương nhiên, có một vài chuyện hắn cũng đã đụng tay đụng chân trước đó rồi.

Còn đụng cái gì thì tạm thời là bí mật!!!

"Vâ- Vâng!" Natsumi ngượng ngùng đỏ mặt đáp, hoàn toàn không có dáng vẻ gì của một bà mẹ hai con mà giống như một thiếu nữ tuổi đôi mươi.

À quên mất, ở trong logic Anime, làm gì có giới hạn về tuổi tác, có khi nữ nhân vài trăm tuổi nhìn bé như loli, trong khi đứa trẻ chỉ mới sinh ra, hình dạng đã như một người trưởng thành rồi!

"Việc lúc nãy..."

"Ah... Xin đừng nhắc tới nó nữa mà, làm ơn quên nó đi!" Natsumi nhanh chóng ngắt lời Lăng Thiên.

Việc lúc trước, dường như người này quen biết với Haruna và nhầm tưởng nàng. Ngoài ra, nàng cũng vì chút ham muốn dục vọng của bản thân mà gây ra tội lỗi không thể tha thứ đối với chồng và con. Thế nên, cách tốt nhất là nàng hi vọng, cả hai coi như việc này chỉ là một giấc mộng, một giấc mộng không có thật là tốt nhất!

"Vớ vẩn, nàng đã cùng với ta, làm gì có chuyện quên là quên được!" Lăng Thiên bá đạo tiến tới ôm Natsumi vào lòng.

"Buông... Làm ơn buông tôi ra..." Natsumi dãy dụa mà mở miệng, nhưng dù vậy, phản ứng của nàng lại vô cùng yếu ớt, cơ thể cũng hơi run nhè nhẹ.

Thấy một màn như vậy, Lăng Thiên biết tính mềm yếu trong nàng đang nổi lên khi ở bên một người mạnh mẽ như hắn. Thế nên lập tức, hắn liền dùng đôi mắt tràn đầy xâm lược mà nhìn vào hai con ngươi của Natsumi...

Hai đôi mắt nhìn nhau, trái tim dần trở nên đập thình thịch. Cuối cùng, dù biết bản thân có lỗi, nhưng Natsumi cũng chỉ biết nhắm mắt lại, đôi môi hơi nâng lên chờ đợi một điều gì đó.

"Anh yêu, Haruna, Akiho, mẹ xin lỗi, mẹ cuối cùng cũng chỉ là một người phụ nữ mà thôi!" Natsumi trong lòng mặc niệm.

Chỉ là, ngay khi Lăng Thiên muốn lần nữa mân mê đôi môi đỏ mọng mà ngọt ngào như trái dâu kia thì đột nhiên, ngoài cửa vang lên một tiếng nói khiến Natsumi chợt giật nảy mình mà nhảy ra ngoài...

"Mama, con về rồi này!!!"