Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 76: Diệp Mặc



Sau khi Lăng Thiên diệt đi Hắc Ám công hội, tin tức nhanh chóng được lan truyền với tốc độ chóng mặt, tuy Hắc Ám công hội không thể so được với các thể lực đỉnh cấp những dẫu gì cũng có hơn vạn người, một đêm bị diệt thật đúng là bất ngờ...

"Tiếc thật, không có tìm thấy tên Yêu Chủ đó, nếu không ta có thể an tâm mang theo mấy vị mỹ nữ tới thế giới khác được rồi" Lăng Thiên có thất vọng đôi chút, sau đó lại tiếp tục cùng Vũ Diễm đi thám hiểm Minh Vực.

Mặc dù nói tin tức Hắc Ám công hội bị hủy diệt có chút hỏa bạo, nhưng so với tin tức tiếp theo được lan truyền ra mới thực sự làm người khác quan tâm.

"Này, các ngươi nghe nói gì chưa, Minh Vực Chưởng Khống Giả chuẩn bị chiêu thu đệ tử đấy"

"Cái gì? Điều nay là thật?"

"Đúng vậy, tin tức này đúng 100%, ta là nghe từ chị dâu con bà hàng xóm phía tây thành đấy"

Minh Vực Chưởng Khống Giả chiêu thu đệ tử xác thực làm tất cả mọi người đều sôi sùng sục, bởi vì bọn họ biết Minh Vực chưởng khống giả chính là một vị Linh Thần đỉnh phong.

Một khi bị Minh Vực Chưởng Khống Giả coi trọng, bọn hắn sẽ có cơ hội bước vào thế giới của các vị thần! Cái này hấp dẫn đối với bọn họ mà nói, thật sự quá lớn, hơn nữa nếu như trở thành đệ tử của Minh Vực Chưởng Khống Giả, ngoại trừ có thể trở thành tuyệt thế cường giả, còn có thể trở thành chủ nhân của Minh Thành!

Minh Thành là một chỗ phi thường thần bí, truyền thuyết chỗ đó giàu có phì nhiêu, tụ tập từng cái chủng tộc mỹ nữ, hơn nữa còn có vô số Phệ Linh, Phệ Linh là một loại sinh vật thần bí, có thể thôn phệ lòng đất dung nham tinh khí, sau đó cung cấp chủ nhân của Minh Thành tu luyện.

Một khi trở thành chủ nhân của Minh Thành, sẽ có được vô tận tài phú!

Không ngoại lệ, tin tức đó cũng được truyền vào tai của Lăng Thiên.

- "Diễm Nhi, chúng ta trở về thôi!" Lăng Thiên nói với Vũ Diễm.

- "Ah? Thiếp tưởng chàng đang định đi tìm kiếm ai đó cơ mà?" Tiếng Vũ Diễm vọng ra từ trong quần.

- "Không cần, ta biết tên đó sẽ xuất hiện khi nào rồi, giờ ta cần về thu dọn nốt đồ đạc là xong" Lăng Thiên giải thích.

Sau khi nghe được câu chuyện về Minh Vực Chưởng Khống giả chiêu thu đồ đệ, Lăng Thiên nhớ không nhầm tên Yêu Chủ đó cũng tham gia, nếu như vậy chả thà hắn chờ tới lúc đó rồi giết hắn một thể luôn là được rồi.

Thế là hai người cùng nhau trở lại thành Quang Huy.

Trên đường trở về, Lăng Thiên nói cho Vũ Diễm biết về nơi hắn lớn lên, tiện thể cũng giới thiệu qua về các vị phu nhân còn lại khác.

Vũ Diễm không phải là một người thích quản phu, nàng biết mình chuẩn bị có vài tỉ muội nữa không những không ghen tức, trái lại còn lấy đó làm cao hứng, bởi tuy nàng từng là một vị Linh Thần nhưng lúc được Lăng Thiên đè xuống làm, nàng hoàn toàn kiệt quệ sức lực rồi, nàng hi vọng có thêm vài tỉ muội nữa để san sẻ sức lực.

Tuy vậy, nàng không biết rằng cứ mỗi khi Lăng Thiên thêm một vị hồng nhan tri kỉ nữa thì không chỉ tu vi mà ngay cả sự chịu đựng, sức chiến đấu của hắn lại tăng thêm một bậc. Nghĩa là nếu hậu cung của Lăng Thiên cứ gia tăng mãi thì hắn một đêm ngự ngàn nữ cũng chưa thấy mệt...

Khi ra khỏi Minh Vực, Vũ Diễm không còn phải thu nhỏ rồi chốn trong quần của Lăng Thiên nữa, nàng hiện ra bản thể bình thường cùng Lăng Thiên du ngoạn trên chuyến đi về. Đã mấy vạn năm nàng bị nhốt trong Hắc Tuyền nên bây giờ được ra khỏi đó hít thở không khí trong lành thực sự làm nàng rất vui sướng.

Lăng Thiên thấy nụ cười của Vũ Diễm, hắn không nhịn được lại đè nàng ra đánh giã chiến, cứ đi được một đoạn là đâu đó lại vang lên tiếng rên rỉ dâm đãng. Chính vì vậy mà chuyến đi về của Lăng Thiên vốn rất nhanh nay lại bị trì hoãn thêm vài ngày.

Khi gần tới nơi, Lăng Thiên nhờ vào Haki quan sát phát hiện đằng sau hắn có một người theo dõi, hắn quay qua nhìn Vũ Diễm, thấy nàng cũng gật đầu, Lăng Thiên đứng lại, ngoái đầu nói:"Ta cần một lời giải thích về sự bám đuôi này, Nếu ngươi là một mỹ nữ ta sẽ không so đo, nhưng là một lão già thì ngươi có thể hiện thân được rồi đấy"

"Soạt soạt"

Tiếng bụi cỏ vang lên, cùng lúc đó bay ra một tên lão già nhân loại, hắn râu tóc bạc phơ, tu vi đại khái khoảng chừng Truyền Kỳ đỉnh phong, tuy vậy chưa thể vận dụng pháp tắc nên chưa được gọi là Thần cấp cường giả.

Lão già bay ra ngoài, chứng kiến 2 người một nam một nữ, nam anh tuấn tiêu sái, nữ xinh đẹp quyến rũ, nhưng lí do mà hắn theo đuôi bọn họ không phải vì dung mạo mà là vì tu vi cùng hướng đi. Hắn không thể nhìn thấu tu vi của 2 người trước mặt và quan trọng nhất bọn họ hướng đi là thành Quang Huy đấy.

- "Lăng Thiên, ta cảm giác tên này đang cố gắng tu luyện Phong Tuyết pháp tắc, tuy nhiên chưa đến đâu" Vũ Diễm truyền âm, nàng hiện tại tu vi mới khôi phục tới Truyền kỳ nhất tinh, nếu bình thường gặp phải Truyền Kỳ đỉnh phong nàng sẽ có chút mồ hôi, nhưng sau sự kiện Lăng Thiên đối mặt với 2 huynh đệ yêu thú, nàng đã không cảm thấy gì nữa rồi.

Lăng Thiên nghe Vũ Diễm nói, hắn chợt suy tư, đại khái đã xác minh được người đối diện là ai nhưng vẫn cần phải hỏi lại cho chắc ăn:"Ngươi, có phải là Diệp Mặc?"

- "Ngươi biết ta?" Diệp Mặc trừng to mắt ngạc nhiên.

- "Vậy ra đúng là Diệp Mặc gia gia, ta là cháu rể của ngài, hữu lễ" Lăng Thiên thấy đúng như suy đoán của mình, vội chắp tay hành lễ. Kính già yêu trẻ vẫn là một đức tính quý bất kể việc hắn có mạnh hơn người ta hay không.

Một bên, Vũ Diễm cũng ngạc nhiên, sau đó quay sang hỏi:"Uy, phu quân, người này là ai?"

Lăng Thiên cho Vũ Diễm một cái mỉm cười, sau đó nói:"Vài ngày trước ta có nói với nàng bên trong các vị hồng nhan của ta có một người tên là Diệp Tử Vân đó, đây chính là gia gia của nàng"

Diệp Mặc nghe cuộc đối thoại của Lăng Thiên và Vũ Diễm lấy làm kinh hãi, hắn trừng mắt, nhìn chằm chằm vào Lăng Thiên sau đó hỏi:"Ngươi nói ngươi là phu quân của Tử Vân, bằng chứng đâu?"

Diệp Mặc đã rời thành Quang Huy từ 5 năm trước để đi thăm dò các vùng lân cận, đã rất lâu hắn chưa từng về thành, nhưng chắc chắn rằng con trai của hắn - Diệp Tông sẽ không tự tiện quyết định hôn phu của cháu gái mình khi chưa có sự có mặt của mình.

- "Vậy chúng ta cùng về thành rồi xác mình nhé" Lăng Thiên cười cười, sau đó nắm tay Vũ Diễm bay thật nhanh trở về.

Một bên Diệp Mặc cũng đi theo, hắn muốn xác nhận sự thật này. Mặc dù không biết Lăng Thiên có thật sự là cháu rể mình không nhưng chắc chắn hắn thuộc về thành Quang Huy, bởi chỉ có người ở thành Quang Huy mới biết tên của hắn.

Tuy vậy, hắn vẫn không có giảm chút nghi ngờ đối với Lăng Thiên, trái lại còn gia tăng cực mạnh, tên thanh niên này nhìn qua chỉ khoảng trạc tuổi cháu gái mình, làm sao tu vi lại bí ẩn như thế.

- "Không biết... ngươi tu vi đến trình độ nào rồi" Diệp Mặc thăm dò.

Lăng Thiên không có giấu diễm, hắn điềm nhiên trả lời:"Đại khái khoảng Truyền Kỳ nhất tinh đi"

Nghe được điều đó, Diệp Mặc hít một ngụm khí lạnh, đôi mắt sáng quắc nhìn Lăng Thiên pha lẫn chút sát khi, nếu như điều Lăng Thiên nói là sự thật, vậy cái tên này chỉ sợ là...

Nhận ra điều gì đó, Lăng Thiên quay lại cười:"Diệp Mặc gia gia nghĩ ta là cường giả linh túc đi?"

Bị bại lộ, Diệp Mặc cũng không có phủ nhận, chỉ im lặng coi như đồng ý.

Một bên Vũ Diễm không nhịn được quay lại quát:"Này lão đầu, ta kính ngươi một tiếng vì ngươi là gia gia của nữ nhân của phu quân ta, nhưng sao ngươi dám nghi ngờ chàng hả, ngươi có biết cường giả linh túc sắc mặt lúc nào cũng trắng xám, huyết dịch không ngừng bị thiêu đốt, linh hồn lực tràn ra ngoài... Ngươi mau nhìn lại phu quân ta xem có điểm nào giống hả?"

Vũ Diễm tuy hiện tại chỉ có Truyền Kỳ nhất tinh, nhưng nàng đã từng là một vị linh thần nên đối với việc một tên nhân loại dám ngang nhiên nghi ngờ phu quân của nàng khiến nàng cực kỳ tức giận.

Diệp Mặc cũng có hơi chút đỏ mặt, hắn giờ mới chợt nhớ ra cường giả linh túc có những đặc điểm đó...

Cũng không trách Diệp Mặc nghi ngờ, bởi cường giả Linh Túc đại khái chính là một loại pháp thuật do một tên cường giả lĩnh ngộ mà ra, cách sử dụng để mà giải thích chính là đoạt xá. Khi một người đạt đến Truyền Kỳ đỉnh phong mà không có cách nào đột phá, dần dần thân thể ngày càng già nua đi nên phải cần một thân xác mới, mà thân xác mới đó phải là hài đồng, chính vì lẽ đó Linh Túc chính là pháp thuật cực kỳ tà ác.

Có lẽ, mỗi đời yêu chủ từ trước đến nay đều là sử dụng Linh Túc đi...