Hệ Thống Xuyên Không: Vương Phi Muốn Lật Trời!

Chương 7: Phủi sạch mối quan hệ! (2)



Lời này của nàng là đang phủi sạch mối quan hệ giữa hai người sao? Mọi người trong điện Ninh Lan này ngoài chàng ra thì ai cũng hốt hoảng không thôi!

Cả Thành Nguyệt Hoa này đều biết nguyên chủ với Hà Uy lớn lên cùng nhau tình cảm từ đó nảy sinh từ lâu. Vào năm nguyên chủ 15 tuổi Hà Uy nhận được lệnh ra biên cương trấn thủ hai người từ đó bị tách ra đến giờ đã 3 năm chưa từng gặp nhau. Lần này về hắn dự định sẽ xin ban hôn cưới nguyên chủ làm chính thê ngờ đâu...

- Ly Nhi! Nàng đang nói gì vậy?

Hắn ta dùng ánh mắt mơ hồ nhìn nàng...

- Ly Nhi à! Con biết mình vừa nói gì không?

Mẹ nàng nhắc nhẹ bên cạnh nhưng hôm nay nàng phải chấm dứt với tra nam này tránh sau này ra đường lại bị người đời gán ghép.

- Thưa phụ hoàng mẫu hậu! Tuy con và Hà Tướng Quân là lớn lên cùng nhau nhưng không có nghĩa là con sẽ thích ngài ấy. Huống chi con chưa từng hứa sẽ gả cho Hà Uy chắc là Tướng Quân ái mộ tiểu nữ nên nhớ nhầm thôi.

Nàng nói xong câu này Phong Lan Thần ngồi một bên che miệng cười thầm.

- Nhị tỷ! Rõ ràng là tỷ thích Hà Tướng Quân từ bé mà sao giờ lại thành ngài ấy ái mộ tỷ!

Hàn Trân Hồng im lặng đến phút cuối đến giờ cũng lên tiếng. Bình thường thích tra nam kia lắm mà sao giờ nói giúp hắn ta muốn làm muội muội tốt à!

- Trên thế gian này đâu có khái niệm thanh mai thì phải thích trúc mã chứ. Chẳng phải... muội muội hay nói với tỷ là phải tránh xa Hà Uy ra à! Bây giờ tỷ toại nguyện cho muội đấy..muội còn muốn gì nữa!

Hàn Dung Ly giả tạo uất ức như bị bắt nạt vậy mượn lí do này để làm lá chắn. Hàn Trân Hồng nghẹn họng chẳng biết nên trả lời sao.

- Ta...ta không có...!

Nàng ta chỉ biết một mực chối bỏ.

Tên Hà Uy này càng đáng ghét hơn đột nhiên chạy lên nắm chặt vào vai nàng.

- Ly Nhi! Nàng bị ép phải nói như vậy đúng không?

Hắn ta làm Tướng Quân là chỉ số IQ thấp quá vậy. Rõ ràng bảo yêu nguyên chủ lắm mà sao giờ không nhận ra được cô ấy chứ! Nói chuyện với những kẻ ngu ngốc thật soắn não... còn đôi co nữa chắc tụt huyết áp.

- Hà Tướng Quân...Ngươi vượt quá bổn phận rồi! BUÔNG RA!

Nàng dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn kéo dài hai chữ cuối hắn ta cuối cùng cũng thả tay ra.

- Phụ hoàng mẫu hậu! Nữ Nhi chấp nhận mối hôn sự với Bắc Minh Quốc! Ly nhi cảm thấy hơi mệt con xin lui về phủ trước!

Sau khi được cha mẹ đồng ý nàng xoay người rời đi. Lúc đi qua hắn nàng nói một câu.

- Lạc hoa hữu ý lưu thủy vô tình*1...bổn cung chính là một đoá cao lãnh chi hoa*²!

( *¹: người hữu ý kẻ vô tình ám chỉ có người theo đuổi nhưng đối phương lại hờ hững

*²: một đoá hoa đẹp nơi núi cao hiểm trở thu hút mọi ánh nhìn nhưng chỉ để ngắm nhìn từ xa không thể hái.)

Ngụ ý câu đó nàng đang muốn nhắc hắn rằng cho dù hắn có theo đuổi nàng bằng cách nào đi nữa thì cũng không có kết quả bởi nàng chính là đoá hoa nơi núi cao...hắn có với cũng không tới... mãi mãi cũng không thuộc về hắn.

Nói xong liền đi thẳng ra ngoài.

...----------------...

...Phủ Nhị công chúa....

Vừa về đến phủ nàng lập tức kêu người chuẩn bị nước tắm gột rửa sạch sẽ chỗ hắn chạm vào thay xiêm y mới. Đơn giản là nàng chê bẩn! Nhất là loại tra nam như Hà Uy... thật ô uế.

- Đem bộ xiêm y này đốt đi!

Nàng chẳng muốn nhìn nó thêm một phút nào nữa trực tiếp bảo người đem đi.

Đang nghĩ xem tiếp theo nên chơi trò gì thì hệ thống hiện lên.

- Kí chủ đại nhân! Người... có cần tuyệt tình vậy không?

Khốn nạn! Rõ là do nguyên chủ muốn nàng trả thù hắn ta mà... giờ lại bảo nàng tuyệt tình.

- Ngươi cũng ngứa đòn à!

- A... không có nha! Chỉ là...hôm nay người quả quyết như vậy không sợ mọi người nghi ngờ sao?

Hệ thống nói cũng có lí đấy! Đương nhiên nàng biết điều gì nên và không nên làm... trước khi hành động nàng đã phải suy luận các trường hợp sẽ sảy ra và giải quyết chúng một cách gọn gàng.

- Ta tự có tính toán... ngược lại ngươi chui ra đây làm gì?

- Kí chủ đại nhân! Nguyên chủ lại thay đổi ý định rồi không muốn trả thù nữa! Cô ấy nói " oan oan tương báo dĩ hận triền miên...là ta hạ mình gả đến tướng quân phủ con đường này là do tay ta chọn nay gặp trắc trở cuối cùng vẫn là tự làm tự chịu... chỉ mong đứa con chưa chao của ta được đầu thai vào một nhà tốt hơn...oán hận chỉ khiến ta thêm ngột thở!"

Nàng cười khuẩy đáp lại lời đó.

- Ha! Cô ấy tha thứ cho hắn rồi còn ta thì không? Hàn Dung Ly này xưa nay có ơn tất trả có thù tất báo... bọn chúng không thoát được đâu!

- Kí chủ đại nhân cứ việc chơi nhưng đừng gây ra án mạng nha...họ còn có ích đó!

Hệ thống rùng mình chỉ biết thuận theo ý nàng.

- Ừm! Nhớ rồi!

Sau đó hệ thống biến mất. Tính cách của nàng trước giờ là vậy! Xét về ngoại hình nguyên chủ giống hệt như tỷ muội song sinh của nàng chẳng khác nào hai giọt nước. Chỉ riêng có tính cách khác biệt hàng...cô ấy đoan trang hiền thục, biết nhường nhịn, hiểu lễ nghĩa trên dưới,... còn nàng thì ngang ngược, kiêu ngạo, không bao giờ chịu thua thiệt về mình, tính khí nóng nảy thất thường.

Nhìn cô ấy bị hành hạ ở kiếp trước nàng cứ như thấy chính mình ở đó... Trước kia nàng là quân sư của một tổ chức mafia lớn chưa phải hạ mình chịu bất cứ sự nhục nhã nào nói trắng ra nó cũng tương đương chức thừa tướng đương chiều ở thời đại này dưới 1 người trên vạn người.

Vòng vo một hồi nguyên nhân cuối cùng vẫn là ở hai chữ "yếu đuối"... nàng ta quá yếu đuối không thể tự bảo vệ mình...quá nhân nhượng nên mới thừa cơ hội cho nhiều loại người hãm hại. Nữ nhân thời xưa rất coi trọng việc xuất giá, chồng hay phu quân chính là tấm lưng dựa duy nhất cho cô ấy...mất nó chỉ trong giây lát nàng ta đã bị sóng gió của hồng trần vùi dập... mãi mãi không được siêu thoát.

...- Hết chương 7-...