Hệ Thống Xuyên Không: Vương Phi Muốn Lật Trời!

Chương 86: Ánh sáng nhỏ chiếu rọi nhân gian



Phong Lan Thần cuối cùng đã đến! Chàng xuất hiện như luồng ánh sáng nhỏ chiếu rọi xuyên qua màn đêm đen tối cứu nàng thoát khỏi nơi tăm tối tận cùng tuyệt vọng. Đúng vậy! Lần này nàng không thể phủ nhận mình tiếp cận chàng vì nhiệm vụ nữa mà là thật sự đã biết yêu rồi.

Nàng cười gặng dùng ánh mắt trầm lặng nhìn chàng sau đó nhắm mắt gục xuống đất. Một giọt nước mắt lăn xuống má... nàng đang khóc...vì xúc động sao?

- LY NHIII!...

Phong Lan Thần hét lớn vứt kiếm sang một bên chạy đến ôm nàng vào lòng. Dù có lay thế nào nàng cũng không tỉnh chỉ nằm im một chỗ. Bạch Tiểu Yên được Bạch Tư Thành dìu dậy đưa về phủ trước.

- Ly Nhi!...Dung Ly! Nàng mở mắt nhìn ta đi...LY NHI!....

Chàng có gọi to thế nào nàng cũng chẳng thể tỉnh được bởi độc tính của độc Bách Hoa đang phát tán trùng hợp vừa lúc đó nàng đã động tình.

Độc Bách Hoa là cổ độc do Huyền Nữ Bách Hoa Tiên chế ra cho các tiên nhân uống. Người mà không có tình cảm nam nữ thì uống vào thấy rất bình thường nhưng một khi động tình thì Bách Hoa Độc phát tán ăn sâu vào tim gan khiến cơ thể chịu đau đớn như vạn tiễn xuyên tâm. Độc này chuyên chế ra để khắc chế các tiên nhân không được vướng vào tình cảm phàm trần.

Bàn tay nàng hiện lên bông hoa màu đỏ rất đậm sau đó nó đang đen dần đi. Thấy vậy chàng liền lấy thuốc giải đưa cho nàng uống. Chỉ thấy bông hoa đó đang nhạt dần màu rồi từ từ biến mất.

Lúc này chàng mới đặt nàng xuống dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn đám người kia.

- Đế Quân! Người không thể vì yêu nữ này mà động thủ với chúng ta được.

Tên cầm đầu đang bắt đầu lo sợ bất giác lùi về sau.

- Yêu nữ?...ai ra lệnh cho các ngươi.

Chàng lạnh băng một câu khiến mấy tên kia rén.

- Là Huyền Nữ... Là cô ta sai chúng thần..

Tên cầm đầu chưa nói xong liền bị một kiếm của chàng cho đi gặp Diêm Vương. Đám người Dương Nhất đến sau thấy cảnh này thì rợn hết cả người... Huyền Nữ lần này xác định! Tốt nhất cô ta tự cầu phúc cho mình đi thì hơn.

- Đem đám người này vào Huyền U Nhai giữ 2 tên lại.

Chàng lạnh lùng ẵm nàng rời đi. Huyền U Nhai thuộc địa phận của Minh Giới chỗ này toàn là yêu quái thời Thượng Cổ đã vào thì không thể ra được. Coi như bọn chúng đen.

...----------------...

...Thần Lan Cung....

Sau khi đưa nàng trở về cung khuôn mặt chàng vẫn giữ một vẻ hắc ám khiến người ta sợ chết khiếp. Sau khi thay xiêm y xong cho nàng chàng mới thấy trên người nàng có hàng loạt vết thương do bị roi quất gây ra.

...Tại Đại sảnh Thần Lan Cung....

Choang...choang...Phong Lan Thần tức giận tột độ đập vỡ mấy cái bình trà trên bàn.

- Trẫm lệnh cho các ngươi chăm sóc Hoàng Hậu mà...nàng ấy thành ra thế kia.

Chàng quát lớn làm đám người hầu cung nữ sợ đến nỗi chẳng dám ngẩng đầu.

- Chủ tử...là nương nương nhất quyết muốn xuất cung thuộc hạ cản không được

Chỉ có Dương Nhất bạo gan dám đứng lên trả lời.

- Là ai làm?

- Là Khương Ma Ma người bên cạnh Thái Hoàng Thái Hậu... còn có Quận chúa Tĩnh Hương... tiểu thư Giang Gia.. Tiểu thư Dạ Gia là đồng loại cố ý làm khó nương nương.

- Bắt tất cả người của Nội Uyển lại riêng mấy người làm hại Hoàng Hậu thì chăm sóc đặc biệt một chút.

- Vâng.

Chàng vừa rời khỏi mọi người liền thở phù một cái. Động vào Hoàng Hậu dù có 100 cái mạng Khương Ma Ma gánh cũng không nổi. Hôm nay cho dù Lão Thái Hậu có ra mặt cũng chẳng có tác dụng. Lão bà khó tính đó đúng là già cả đần độn bên cạnh Thái Hoàng Thái Hậu lâu như thế mà lại không nhận ra hoàng hậu hại mọi người phải chịu tội theo.

...----------------...

.......Nội Uyển.......

Mọi người vừa mới thoát khỏi được đám thích khách áo đen thì đột nhiên bên ngoài một đám thị vệ nhìn trang phục thì là cấm quân của bên Hình Bộ hàng loạt bước vào.

- Các ngươi là ai? Dám xông vào Nội Uyển.

Khương Ma Ma vẫn chưa biết đường mà bớt bớt tính lại lớn giọng la hét.

Dương Nhất từ sau đi lên đứng đầu đám người thị vệ.

- Hình Bộ có lệnh! BẮT TẤT CẢ NGƯỜI Ở NỘI UYỂN LẠI!

Dương Nhất vừa dứt lời các thị vệ xông lên bắt giữ bà ta cùng mọi người ở trong học đường này.

- Lão nô là người bên cạnh Thái Hoàng Thái Hậu! Các ngươi dám bắt ta coi chừng Thái Hậu trị tội các ngươi.

Bà ta hết cách lại lấy Lão Thái Hậu ra làm lá chắn tưởng ra thế là oai.

- Bổn cung là Quận chúa được sắp phong...ai dám làm càn.

Lâm Tĩnh Hương giống hệt tính cách của Khương Ma Ma lôi chức vị của mình ra đe doạ.

Thế là hắn đành lấy ra một cái lệnh bài màu vàng ánh kim đưa ra cho mọi người xem.

- Bệ hạ ra lệnh! Các người dám kháng chỉ.

Thấy chiếc lệnh bài kia ai cũng sợ hãi im bặt chỉ có hai vị phật một vị là người hầu thân cận của Lão Thái Hậu một vị là quận chúa dám đứng lên hỏi lại.

- Lão nô đã làm gì mà khiến bệ hạ đích thân phái người đến bắt.

Khương Ma Ma dùng ánh mắt thâm sâu nhìn Dương Nhất chằm chằm.

- Ngươi tốt nhất nên nói rõ cho bổn quận chúa nếu không ta sẽ bảo cha ta chém đầu ngươi.

Lâm Tĩnh Hương kiêu ngạo không biết sợ là gì. Đám người này đúng là không biết sống chết tí nữa để xem ngươi còn sức hét nữa không?

- Giải hết đi!

Dương Nhất không dài dòng chỉ nói ngắn gọn ba chữ rồi đi mất.

- Rõ!

Thế là tất cả người của học đường Nội Uyển bị đưa vào đại lao còn người được chỉ tên thì đang bị hành hình tra khảo.

...----------------...

...3 ngày sau - Thần Lan Cung....

Đã 3 ngày 3 đêm nàng chưa thấy có một dấu hiệu tỉnh lại. Độc Bách Hoa đã được giải nhưng do vết thương trên người nàng đa số không được sử lí tốt nên nhiễm trùng dẫn đến cơn sốt miên man. Cơ thể nàng lúc nóng lúc lạnh mặt mũi trắng nhợt không có chút sắc nào.

Phong Lan Thần cứ ngồi bên cạnh giường trông nàng trong tư thế ngồi suốt 3 ngày vẫn chưa nhúc nhích bàn tay ấm áp của chàng nắm chặt tay nàng như sợ chỉ cần buông tay nàng sẽ biến mất ngay lập tức.

Bỗng hai hàng mi của nàng khẽ rung rung mồ hôi trên chán bắt đầu toát ra rất nhiều, miệng nàng cứ lẩm bẩm gì đó...

- A...Thần... chàng đừng bỏ ta....đừng đi..

Câu nói này ngày một rõ hơn khiến chàng hơi bất an.

- Ly Nhi! Ta đây...ta sẽ không bỏ rơi nàng...ngoan...

Thấy nàng cứ níu lấy tay mình chàng đành nằm xuống bên cạnh mặc cho nàng ôm sau đó...hình như chàng thấy nàng đang mơ một giấc mộng rất đẹp ý cười trên môi ngày càng tươi.

...- Hết chương 85 -...