Hệ Thống Xuyên Qua Tiêu Trừ Oán Khí

Chương 56



Nguyễn Tuyết Vi sắc mặt trắng bệch đi vào nhà vệ sinh, không tin những gì bài viết nói. Cô ta cầm điện thoại gọi cho mẹ nhưng đều báo máy bận, không liên lạc được càng khiến Nguyễn Tuyết Vi bất an trong lòng, mẹ cô ta lúc nào cũng sạc pin điện thoại đầy đủ dù bận thế nào vẫn sẽ dành chút thời gian nghe máy. Là người thân nhất với Nguyễn Mỹ Anh, Nguyễn Tuyết Vy hiểu rõ tính nết bà ta ra sao, Nguyễn Mỹ Anh tốt nghiệp xong cấp 2 liền đi làm vì nhà bà ta không đủ tiền nuôi bà ta học cao. Sau đó quen biết mẹ Triệu Hải An được bà ấy giúp đỡ học tiếp cấp ba và đại học nhưng đầu óc của Nguyễn Mỹ Anh chỉ nghĩ đến tiền, đàn ông, làm sao để trở nên xinh đẹp nào có chỗ chứa cho tri thức. Thượng vị thành công trở thành phu nhân hào môn ngoại trừ thay đổi một chút khí chất thì đầu óc vẫn ngu si đần độn, chỉ biết đến cái lợi trước mắt. Bán cổ phần của tiện nhân Triệu Hải An là có thể lắm.

Nguyễn Tuyết Vy cảm thấy mẹ mình thật ngu hết chỗ nói! Biết tiện nhân kia có tư bản chống lưng mà còn dám ngang nhiên đụng đến tài sản của nó, đáng ra phải đợi khi cô ta quyến rũ được kim chủ của Triệu Hải An khiến nó bị bỏ rơi mới ra tay chứ.

Bây giờ người có thể hỏi chuyện chỉ có thư kí của bố cô ta thôi nhưng Nguyễn Tuyết Vi nào có lưu số của người ta, chắc phải đợi sau khi tan học mới đi tìm hiểu được mọi chuyện đến lúc đó mới có thể tẩy trắng cho mẹ cô ta.

Nguyễn Tuyết Vi bị người ta từ chối nhiều lần nhưng vẫn tự tin vào mị lực của mình, lâm vào ảo tưởng yêu đương ngọt ngào nên không để ý trước mắt có một xô nước lau nhà.

" Á!" Nguyễn Tuyết Vi bị vấp vào xô ngã úp mặt xuống đất, nước bẩn bắn tung tóe lên đồng phục màu trắng khiến nó mất đi sự thánh khiết, bởi vì không kịp đề phòng mà mặt cô ta cắm xuống đất, mũi va đập mạnh với sàn nhà máu đỏ liền chảy ra không ngừng.

Xung quanh nhà vệ sinh có không ít người đi lại, nhiều nữ sinh thấy bộ dạng chật vật đầu bù tóc rối của Nguyễn Tuyết Vi không ít người che miệng cười trên nỗi đau của người khác, nam sinh càng là thờ ơ hút thuốc, lạnh lùng xem trò vui một chút cũng không có ý tới giúp, chẳng biết thương hoa tiếc ngọc là gì cả.

Có nữ sinh không nhịn được hướng về phía chỗ mấy nam sinh châm chọc nói:

" Ơ kìa, mấy thằng này không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả! Thấy hoa khôi bị ngã sao không tới đỡ người ta dậy, cẩn thận bạn ấy lại ghi thù sai người trả thù bây giờ."

" Thôi, không dám đâu! Người ta là đại tiểu thư cao cao tại thượng không cần bọn này giúp đỡ đâu, mắc công lại bị đại tiểu thư ghét bỏ ảo tưởng bọn dân đen này muốn tiếp cận trèo cao."

Nói xong cả đám nam nữ sinh bất lương đồng thời cười phá lên, lọt vào tai của Nguyễn Tuyết Vi hết sức khó nghe. Cô ta trừng mắt với mấy người kia nhưng chỉ có thể nghẹn khuất không thể phát tác, bây giờ gia cảnh nhà cô ta sa sút đám người này mới thừa dịp lên mặt. Nếu là trước kia đến cái rắm còn không dám thả, chỉ cần cô nói với ba một tiếng ngày mai nhà của mấy con chó này liền phá sản.

Thời thế đổi thay, bây giờ đổi thành cô ta là người đứng dưới mái hiên, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.

Lúc này cô lao công nghe tiếng động bên ngoài quá ồn ào mới bước ra từ nhà vệ sinh nam, thấy Nguyễn Tuyết Vi còn ngồi trên đất sắc mặt khó coi, cả người nhếch nhác vội chạy tới đỡ cô ta đứng dậy.

" Xin lỗi cháu gái cô bất cẩn quá, cháu không sao chứ?"

Cô lao công lo lắng hỏi thăm Nguyễn Tuyết Vi nhưng trọng tâm của Nguyễn Tuyết Vi lại đặt trên đôi tay đeo bao cao su, bởi vì vội vàng mà quên mất bỏ xuống cây thông bồn cầu còn đang cầm trên tay của cô lao công.

" Thật ghê tởm! Buông tôi ra, ai cần bà thương hại."

Sắc mặt cô ta đại biến đẩy mạnh cô lao công ra, Nguyễn Tuyết Vi vì lực quán tính mà chỉ lảo đảo lùi lại vài bước nhưng cô lao công tuổi già sức yếu làm sao chịu nổi sức thanh niên, thêm vào lúc này sàn nhà đang trơn bị đẩy liền ngã mạnh xuống sàn.

" Ai u... tay của tôi..."

Học sinh xung quanh không ngờ đến Nguyễn Tuyết Vi lại làm như thế, không làm được gì bọn họ liền trút giận lên cô lao công. Mấy nữ sinh lấy đó làm lí do bắt đầu đủ loại lời khó nghe nhằm vào Nguyễn Tuyết Vi, có người thì chạy tới đỡ cô lao công đi phòng y tế, kẻ mách lẻo liền đi tìm thầy cô tố giác.

Con trai của cô lao công là người rất ghê gớm, chức vụ của ông ta khá cao. Nghe tin mẹ mình bị một nữ sinh đẩy ngã liền lập tức bỏ công việc chạy tới " thăm hỏi " lãnh đạo trường học.

Hóa ra gia cảnh cô lao công thuộc tầng lớp thượng lưu, người trong nhà toàn làm trong quân đội và chính phủ, cô cũng là một giáo viên mầm non mới nghỉ hưu vì không nhịn được cuộc sống dưỡng lão nhàm chán mà xin vào trường này làm lao công. Nguyễn Tuyết Vi coi như đụng phải tấm ván sắt, cô ta phải bỏ số tiền lớn để bồi thường cho nạn nhân nhưng con trai của cô lao công vẫn không tha, ép nhà trường kỉ luật Nguyễn Tuyết Vi trước toàn trường sau đó đuổi học cô ta.

Tiền đều do Nguyễn Mỹ Anh quản, giờ bà ta vào tù cần rất nhiều tiền để bồi thường cho những người mua cổ phần của Triệu Hải An, bồi thường tổn hại tinh thần và thân thể cho Lâm Phương Oanh nữa. Một tờ tiền hận không thể xé ra làm đôi trả nợ làm gì có mà cho Nguyễn Tuyết Vi.

Chị em cây khế chơi thân hồi trước đã triệt để trở mặt, những người theo đuổi Nguyễn Tuyết Vi chắc sẽ có cho cô ta vay nhưng cái giá phải trả không cần nói cũng biêt rồi, cô ta không bao giờ làm chuyện dơ bẩn như vậy để có tiền. Lúc này mới đột nhiên nhớ đến Denis, phải rồi anh ta thích cô như vậy chắc chắn sẵn sàng cho vay tiền không cần hoàn lại.