Hệ Thống Xuyên Qua Tiêu Trừ Oán Khí

Chương 62



Trước khi Lý Hải Yến bị áp giải đi Lâm Phương Oanh nhét vào tay cô ta một phong bì nhỏ, để lại lời nói khó hiểu rồi rời đi.

Lý Hải Yến không để ý lắm tùy tiện nhét nó vào túi áo.

Lâm Phương Oanh không trở về nhà luôn mà đến tập đoàn Thành Phát, Nguyễn Bình Minh trở thành người thực vật, Nguyễn Mỹ Anh và Nguyễn Tuyết Vy đều đang ăn cơm nhà nước nên cô thuận lợi lấy lại được toàn bộ tài sản mà ông ngoại, mẹ ruột của nguyên chủ để lại. Những cổ đông từng là tay sai dưới trướng Nguyễn Bình Minh sợ sau khi cô vào tập đoàn sẽ đối phó bọn họ nên kiên quyết tìm đủ loại mọi lý do ngăn cản, nói gì mà cô chưa đủ tuổi chưa từng làm ra thành tích gì cho tập đoàn nên không thể ngồi lên vị trí chủ tịch được. Lâm Phương Oanh cũng không phải dạng vừa cô vừa ra tay là tống cổ bọn người kia luôn, bằng chứng bọn họ tham ô hối lộ mấy chục năm nay cô đều moi ra hết mọi người kia không những bị đuổi khỏi tập đoàn mà còn phải bồi thường hàng triệu tỷ đồng, như vậy rồi nhưng vẫn chưa đủ đâu.

Vụ kiện giữa tập đoàn Thành Phát và các cổ đông cũ khiến toàn bộ giới truyền thông bị oanh động, những ngày gần đây tập đoàn này luôn là tâm điểm của giới truyền thông từ việc cựu chủ tịch Nguyễn Bình Minh ngã ngựa đến việc chủ tịch mới của Thành Đạt chưa từng lộ diện, lúc nào cũng có phóng viên bu kín cửa chính và cửa phụ tập đoàn bất quá lâu như vậy vẫn chưa có chút thông tin nào về vị chủ tịch mới kia cả.

Người đã giàu càng trở nên lắm tiền nhiều của hơn, hiện tại quyền quản kí tập đoàn nằm trong tay Lâm Phương Oanh, không một cổ đông nào dán ho he phản đối vì cổ phần của cô chiếm gần hết cái tập đoàn này rồi, nói nhiều cho ra rìa liền.

Cô ăn mặc giản dị như người bình thường không chút nổi bật đi vào công ty mà không gây bất kỳ ai chú ý, trở lại văn phòng chủ tịch liền nhìn thấy một đống văn kiện chồng chất trên bàn làm việc vẻ mặt 囧 như đưa đám lôi điện thoại ra gọi cho trợ lí.

Lâm Phương Oanh có rất nhiều trợ lí ở công ty, công việc chủ yếu của họ là xử lí công việc thay cô,còn cô đến công ty chỉ làm bình hoa cho đẹp thôi. Những nhà tư bản khác hận không thể hút hết máu của công nhân mình, Phương Oanh thì ngược lại nhân viên dưới trướng cô không phải tăng ca, tan làm đúng giờ hành chính mà lương vẫn tăng đều đều, thưởng chuyên cần hậu hĩnh. Điều đó dẫn đến việc nhiều người đánh nhau đến sứt đầu mẻ chán mới dành được 1 vé vào tập đoàn Thành Phát, việc nhẹ lương cao là mơ ước của rất nhiều người sau tốt nghiệp, hiện tại Thành Phát trở thành tập đoàn có nhiều nhân viên nhất, nhân sự càng nhiều càng kéo thêm nhiều vấn đề cần giải quyết.

Nhìn mấy cái văn kiện trên bàn thôi mà Lâm Phương Oanh cảm thấy đầu choáng mắt hoa, mệt mỏi quá cô liền rời khỏi phòng làm việc luôn.

Tài xế đưa cô đến trung tâm thương mại gần nhất, đây là một trong những dự án do tập đoàn Thành Phát đầu tư vào. Từ khi trung tâm thương mại này đi vào hoạt động Lâm Phương Oanh thường xuyên ghé vào đây, trở thành một trong những vị khách vip quyền lực nhất nhân viên nào cũng phải biết mặt, cô vừa đi vào sảnh tầng một thì nhân viên tiếp tân đã nhận ra cô, mấy nữ tiếp viên xinh đẹp vội đi lên chào hỏi.

Trung tâm thương mại có 30 tầng, không gian rộng rãi thoáng mát được trang hoàng lộng lẫy, mỗi tầng bán đủ loại hàng hóa, gian hàng mà Lâm Phương Oanh ưu tiên nhất vẫn là xa xỉ phẩm, cô mua quá nhiều đồ không mặc hết hầu như mỗi ngày mặc một bộ mới sau đó không ai thấy cô mặc lại những bộ đó lần nào nữa. Mấy nữ sinh trong trường chuyên theo đuổi cái gọi là mốt, thiết kế nào mới ra đều biết nhìn thấy Lâm Phương Oanh ăn mặc toàn đồ hiệu không khỏi cảm thấy ghen tị. Bọn họ vẫn là học sinh nên toàn phải dựa vào bố mẹ chu cấp, nào có ai hào khí như Phương Oanh muốn mua gì liền mua. Tin đồn khó nghe về cô cũng nổi lên không ngừng trong trường học, Lâm Phương Oanh mặc kệ nó ai thích nói gì thì nói dù sao miệng cũng mọc ở trên miệng người ta, nhưng nói ở trước mặt cô thì xác định.

Lâm Phương Oanh được nữ nhân viên ân cần đưa đến tầng 6, ở đây bán nữ trang, bán quần áo, giầy dép của nam và nữ. Lúc đang nhàm chán nghe nhân viên bán hàng ánh mắt cô chợt dừng lại trên bóng lưng quen thuộc, nhìn nhìn một hồi cô mới nhận ra đó là ai, không phải ai khác chính là Mạc Đăng Khoa bạn trai trên danh nghĩ của cô.

Hắn đi cùng một nữ sinh, nữ sinh cầm chiếc váy đỏ thử ướm lên người mình nói gì đó với Mạc Đăng Khoa, hắn vẻ mặt như bình thường nhưng Lâm Phương Oanh có thể thấy được khóe môi hắn khẽ nhếch, đôi mắt tràn ngập ý cười tâm trạng giường như không tệ lắm, khác hẳn khi ở bên cô.

Hai người đó nhanh chóng rời đi, Lâm Phương Oanh cũng không còn tâm trạng mua sắm gì hết, thanh toán với nhân viên rồi vác xác đi ăn. Không biết Mạc Đăng Khoa và cô gái kia có quan hệ gì Lâm Phương Oanh sẽ không đi sâu vào tìm hiểu làm gì dù sao đó cũng là chuyện riêng của anh ta, thích làm gì thì làm cô không quản nhưng nếu Mạc Đăng Khoa dám phản bội cô, Lâm Phương Oanh sẽ không ngần ngại đá anh ta. Anh ta có cũng được mà không có cũng chẳng sao, chỉ cần cô muốn thì hàng ngàn anh đẹp trai cho cô lựa.