Hình Như Tôi Đang Bị Theo Dõi

Chương 29: Minh Hôn



Edit: NAI HỒNG TÀ RĂM

(Đã beta)

———

Ngay cả Ngô Hữu Tài, Vương Đức Phát cũng chưa từng gặp trường hợp nào như này, ngày thường bọn họ trò chuyện với nhau rất vui, vậy mà bụng Quý Lăng Vi lớn thế kia bọn họ cũng không phát hiện!

To thế kia hẳn là sắp sinh rồi nhỉ?

Rốt cuộc người này sao chịu đựng được hay vậy, mạnh mẽ vãi!

“Anh không sao chứ?” Vẻ mặt Ngô Hữu Tài phức tạp, còn mang theo vài phần quan tâm.

“Cậu cảm thấy sao?” Quý Lăng Vi mệt mỏi, cắn răng hỏi ngược lại.

Đầu cậu ứa đầy mồ hôi lạnh, bụng quặng từng cơn.

“Anh thật sự định thắt cổ sao? Hay là vẫn nên thôi đi, trở về ‘Không gian ác mộng’ với bọn em, hệ thống sẽ mổ cho anh, không đau đâu……” Vương Đức Phát đề nghị.

“Không được!” Quý Lăng Vi vốn dĩ định đứng trên ghế, nhưng chân mềm nhũn, suýt thì ngã ngồi trên sàn. Cơn đau bỗng nhiên tăng lên, cơ thể mất khống chế, đành phải nửa ngồi nửa quỳ.

“Bạch ca, anh sẽ không bị khó sinh mà chết thật đấy chứ? Hay là thắt cổ? Chúng ta trở về không gian, quân tử báo thù mười năm chưa muộn!” Ngô Hữu Tài tận tình khuyên nhủ.

“Viên con nhộng kia....Cậu còn không?” Quý Lăng Vi yếu ớt hỏi.

“Sốt cà chua đúng không, còn ạ!” Ngô Hữu Tài cho cậu thêm một viên.

“Trở về tôi trả lại cho cậu sau. Nhờ hai người phối hợp diễn…một màn khó sinh mà chết giúp tôi nhé.” Quý Lăng Vi muốn lừa không gian ác mộng thêm lần nữa.

Với tình trạng thân thể hiện giờ, vươn cổ lên xà nhà thì làm khó cậu quá, càng không thể đột nhiên bệnh chết, vậy chỉ còn một con đường cuối cùng—— khó sinh.

“Dạ, em sẽ cố hết sức, nếu thật sự không ổn chúng ta sẽ rút lui.” Ngô Hữu Tài thoáng cái đã thay đổi biểu cảm.

“Đại thiếu phu nhân ngài rặn thêm chút nữa ——” Ngô Hữu Tài nhớ lại câu thoại mình đã từng nghe.

Vẻ mặt Vương Đức Phát hiện giờ chẳng khác nào meme ông lão ngồi tàu điện xem điện thoại, tuy anh ta chỉ mới trải qua một vài phó bản, nhưng một màn hôm nay, anh ta đời đời kiếp kiếp sẽ không bao giờ quên.

“Ông cũng nói theo đi chứ……” Ngô Hữu Tài thúc giục.

“Đại thiếu phu nhân ngài cố thêm chút nữa——” Mặt Vương Đức Phát nhăn nhúm, thanh âm tang thương.

“Mau, rặn thêm chút, ráng thêm chút thôi, thấy cái đầu rồi!” Ngô Hữu Tài tiếp tục, bỗng nhiên nhớ tới gì đó.

“Lão Vương, ông cũng nói phụ đi chứ!” Ngô Hữu Tài quay đầu.

“A, nhìn thấy đầu rồi____Đại thiếu phu nhân ráng thêm chút____Đại thiếu phu nhân, đứa bé sắp ra rồi! Ngài ráng thêm tí nữa thôi!” Vương Đức Phát muốn nghiêm túc diễn tròn vai, cố gắng nhịn cười, nhưng anh ta nhịn không được, khuôn mặt vặn vẹo sắp thoát vai diễn.

Trái lại, âm thanh sầu thảm giống như một ông chú trung niên, không có chút cảm động nào của bà đỡ, khiến bầu không khí trở nên càng thêm quỷ dị.

Ánh mắt Quý Lăng Vi nhìn vào khoảng không, mất đi ánh sáng.

Nếu cậu có tội thì cứ gọi cảnh sát tới bắt.

Hà tất gì phải khiến cậu rơi vào cảnh vãi đạn thế này chứ...

“A ~ trời ạ! Huhu, Đại thiếu phu nhân ơi, sự cố gắng của ngài tuyệt vời như sự quý hiếm của loài thổ bát thử*, ngài chính là vì sao sáng nhất trên bầu trời đêm ~”

<<*thổ bát thử: rái cá>>

“Đại thiếu phu nhân lão nô ở đây với ngài, hãy cố gắng lên đi ạ, đứa bé sắp ra rồi……”

Vương Đức Phát nhảy qua chuyển lại giữa giọng thật và giọng Dung ma ma, khiến Quý Lăng Vi vừa khổ sở, vừa muốn cười.

“Sinh rồi! Ra rồi!!! Ngài nhìn đi, là một cậu nhóc bụ bẫm đáng yêu“ Ngô Hữu Tài ôm trứng ngỗng Quý Lăng Vi đưa cho.

Dùng tư thế bồng trẻ con, nâng tới trước mặt “Sản phụ”.

Quý Lăng Vi vừa nhìn thấy trứng, mắt lập tức nhắm lại, đầu một nghẻo sang một bên, tay trái rơi mạnh trên sàn, tắt thở.

“Đại thiếu phu nhân! Đại thiếu phu nhân vì khó sinh mà lìa đời rồi ——” Ngô Hữu Tài gào lên, nháy mắt ra hiệu với Vương Đức Phát.

“Đại thiếu phu nhân, người chết thật thảm a____Chúng tôi nhất định sẽ chăm lo cho Tiểu thiếu gia! Ngài cứ yên tâm rời đi……” Âm thanh thương tâm Vương Đức Phát vang lên, toàn bộ căn phòng chìm trong sự xót xa.

【 Mời người chơi nhanh chóng nộp bài thi 】

Vương Đức Phát, Ngô Hữu Tài đều nghe được thông báo nhắc nhở.

Ngô Hữu Tài đặt trứng ngỗng trong ngực Quý Lăng Vi, cậu ta cũng không biết liệu có lừa được hệ thống không, nhưng cậu ta cảm thấy có lẽ đã thành công?

【 Phó bản đột ngột phát sinh bug 】

【 Phó bản đã đổi thành hình thức song tuyến 】

【 Mở ra hình thức song tuyến cách chết của bạn được chấp thuận 】

Quý Lăng Vi nghe được rất nhiều thông báo, muốn nhắc nhở Ngô Hữu Tài, Vương Đức Phát nhưng hiện tại cậu không thể mở miệng nói chuyện, đành phải dựng hai ngón tay lên.

“Sao ảnh lại dựng hai ngón tay thế?” Ngô Hữu Tài kinh ngạc, ngay sau đó suy đoán nói: “Ám chỉ cho chúng ta con ảnh là của Nhị thiếu gia hả?”

“Chắc không phải đâu, ảnh là đang nói kịch bản đã thành công, cho nên đang khen chúng ta đấy!” Vương Đức Phát phân tích nói.

“Vậy trắc nghiệm là khó sinh, còn điền vào chỗ trống....hẳn là con của Đại thiếu gia, nguyên nhân chết cứ bám lấy đáp án khó sinh để viết.” Vương Đức Phát đơn giản nói một lần.

“Ok.” Ngô Hữu Tài dựa theo lời anh ta chọn đáp án, hai người đều biến mất tại chỗ.

Bụng Quý Lăng Vi cuối cùng cũng hết đau, chậm rãi bình phục, cậu đứng dậy, tuy cái thai vẫn chưa biến mất, nhưng ít ra nó không ảnh hưởng đến hành động của cậu.

Tiền xu chưa dùng, cậu nhìn về phía Tôn Hương Nhi nằm trong biển lửa.

Hình thức song tuyến là đang ám chỉ rằng có hai vị “Đại thiếu phu nhân” sao?

Chỉ cần những người chơi đó lựa chọn “Độc chết”, cũng chính xác?

Nếu thế, cái chết của cậu không phải rất uổng phí sao?

Kỳ thật, có rất ít loại kịch độc như kiến huyết phong hầu*.

<<*kiến huyết phong hầu:Kiến huyết phong hầu: một loài cây, độc trong dịch cây có thể đi qua miệng vết thương thấm vào máu, nếu dính phải rất nhanh tử vong.>>

Thường thì thời gian phát độc rất dài, người uống sẽ không chết ngay.

Khi Tôn Hương Nhi và Đỗ phu nhân đánh nhau đã va đỗ giá cắm nến, hiện tại phòng tân hôn bốc cháy dữ dội, lửa càng lúc càng lớn.

Quý Lăng Vi úp đồng xu trong lòng bàn tay Tôn Hương Nhi, tay nàng ấm áp, vẫn chưa hoàn toàn trở lạnh.

“Keng ——” Quý Lăng Vi cầm tay Hương Nhi vứt tiền xu.

【 Bạn có muốn sử dụng đạo cụ xu hồi sinh ( bản sao) cho “Tôn Hương Nhi” không? 】

“Có.” Quý Lăng Vi không biết có thành công không, nhưng xác xuất là 50%, đáng để thử một lần! Dù sao tiền xu cũng do cậu tay không bắt sói* nên mới có được.

<<*tay không bắt sói: đánh đổi rất ít nhưng được rất nhiều>>

Tiền xu rơi xuống đất, vang lên một tiếng nhỏ.

Quý Lăng Vi nhìn một chút, là mặt sau, toàn bộ phó bản bắt đầu bài xích cậu——

【 Cốt truyện lệch khỏi quỹ đạo 】

【 Mời người chơi nhanh chóng nộp bài thi 】

【 Thoát ly khỏi phó bản……】

“Ngài định cứu tôi sao? Không có ai nguyện ý cứu tôi cả——Ngài là người đầu tiên muốn tôi sống sót……”

Quý Lăng Vi nghe thấy một giọng nữ nhẹ nhàng lạnh lẽo.

Cậu quay đầu nhìn, toàn bộ Đỗ phủ đã hóa thành biển lửa, tất cả mọi người đều rũ đầu, cơ thể đen nhánh giống như than cốc, vặn vẹo thành dáng vẻ quỷ dị.

Ngoại trừ cô gái mặc hỷ phục đỏ rực.

Đó là Tôn Hương Nhi.

Nàng đứng giữa đống đổ nát, hỷ phục đỏ vô cùng chói mắt, dung nhan tinh xảo mỹ lệ, máu tươi đen đặc từ trong mắt chảy ra, đọng lại hai bên sườn mặt rồi nhỏ giọt xuống đất, phô trương lại đẹp một cách quỷ dị.

Vô số sợi tơ đen nhánh lấy nàng làm trung tâm, lan tràn ra bốn phía, chúng xâm nhập vào cơ thể những người khác. Đỗ Cảnh Hòa, Đỗ Triển Vinh, Đỗ lão gia, Đỗ phu nhân, thậm chí là Lục quản gia, mỗi một hạ nhân đều bị tơ đen khống chế.

<<*Sợi tơ là Hương Nhi, sợi ti là ngỗng béo mọi người đừng nhầm lẫn nhe>>

Vẻ mặt bọn họ cứng đờ, trong mắt tràn ngập sợ hãi, từng cử chỉ hành động đều chịu sự khống chế của quỷ tân nương, một đám người gỗ sống động.

Mà Tôn Hương Nhi là tồn tại lộng lẫy nhất, nếu bị nàng nhìn chăm chú, linh hồn như bị hút vào vực sâu không đáy, toàn thân rét run, âm thanh kêu cứu mơ hồ vang vọng bên tai.

Quý Lăng Vi đối diện với cặp mắt thuần đen kia, hình như Kinh Mặc cũng có đôi mắt như vậy, là các tín đồ sa đọa đều có, hay chỉ xuất hiện trên một tồn tại duy nhất?

Cậu chắc chắn Tôn Hương Nhi và Kinh Mặc không phải là một. Đại thiếu gia Đỗ Cảnh Hoà trong biển lửa cũng không phải người đã giúp cậu mặc hỷ phục.

“Tôn cô nương ——” Quý Lăng Vi nhìn chăm chú vào nàng.

Đỗ phủ càng ngày càng mơ hồ, Tôn Hương Nhi nhẹ nhàng gật đầu như đang đáp lại, khóe miệng gợi lên, mũ phượng kim sắc lay động, huyết lệ từ đuôi mắt nàng rơi xuống, thê lương tịch mịch*.

<<*thê lương tịch mịch: buồn thảm, lạnh lẽo, hiu hắt trong im lặng, như tập phim có hình mà bị mất tiếng>>

Quý Lăng Vi một bên viết đáp án bài thi, một bên nhìn Đỗ phủ, căn tứ hợp viện xa hoa giờ đây giống như một mô hình giấy khổng lồ, bên trong là một đám người giấy đủ loại màu sắc, chúng trầm mặc nhìn chăm chú vào người từ ngoài đến.

Trong chớp nhoáng, Quý Lăng Vi nhớ đến nữ thi cậu đã đụng phải vào ngay đầu tiên vào phủ, cậu còn túm rớt một chân người ta, nhưng hiện tại nghĩ lại, bộ trường bào đen cậu lụm được chẳng phải là trường bào trên người Lục quản gia sao?

Khuôn mặt thi thể kia vặn vẹo, không nhìn rõ ngủ quan, hiện tại nghĩ lại, đó chính là đương sự Lục quản gia. Cho nên cậu mới phát hiện ra tờ giấy Đỗ phu nhân sai ông ta xử lý Đại thiếu gia.

Toàn bộ Đỗ phủ đều là quỷ đội lốt người, người chơi cao cao tại thượng coi thường sống chết của Tôn Hương Nhi, Tôn Hương Nhi cũng ở sau màn nhìn chăm chú vào bọn họ.

Chắc chắn nàng đạt được gì đó từ trên người người chơi, là ác ý hay là thứ gì khác?

Quý Lăng Vi biết quá ít, không thể phân tích, bắt đầu tập trung làm bài.

Cậu viết đáp án bên tuyến của mình trước.

Khoảng thời gian cậu làm Đại thiếu phu nhân đáp án trắc nghiệm đương nhiên là khó sinh. Câu hỏi điền vào chỗ trống, cậu điền tên của mình, bởi vì cậu không biết “Kinh Mặc” là ai.

Cha đứa bé trong bụng của Đại thiếu phu nhân là Quý Lăng Vi.

Cha mẹ đều là bản thân cậu cả.

Còn nguyên nhân chết và phương pháp giải quyết là chỉ cần cậu không mặc quần lót tứ giác tiến vào phó bản, mọi chuyện sẽ thay đổi theo một hướng khác.

Viết xong tuyến bên này, cậu lại viết tuyến của Tôn Hương Nhi.

Cách chết, Quý Lăng Vi cũng chọn khó sinh.

Sau khi cậu và Đỗ Cảnh Hòa bái đường, bụng mới càng lúc càng lớn.

Cơ chế của phó bản rất rõ ràng, mở màn phó bản Đại thiếu phu nhân bái đường với Đỗ Cảnh Hoà, kết thúc phó bản khó sinh mà chết.

Vốn dĩ cách chết của Tôn Hương Nhi là khó sinh, là cậu đột nhiên chen chân vào cốt truyện thay nàng trở thành Đại thiếu phu nhân, nàng mới phải đổi cách chết khác.

Đôi khi Tôn Hương Nhi sẽ nhìn Quý Lăng Vi với ánh mắt lạ lẫm, cậu rốt cuộc cũng hiểu ẩn ý sau ánh mắt ấy, nàng chắc chắn rất hoang mang, tại sao cậu lại trở thành Đại thiếu phu nhân, tại sao lại đoạt suất diễn của nàng?

Còn chân tướng cha của đứa bé là ai phải dùng phương pháp loại trừ.

Đỗ Triển Vinh, Đỗ lão gia, Lục quản gia.

Tuy Đỗ Triển Vinh có chút khuyết điểm, nhưng nhân phẩm tốt, sẽ không gây ra loại chuyện này; Đỗ lão gia chắc chắn sẽ gây ra chuyện này nhưng tiếc là ông ta không được; người còn sót lại chính là thủ phạm.

Vấn đề thứ ba, nguyên nhân Tôn Hương Nhi chết.

Này phải bắt đầu kể từ ân oán thế hệ trước.

Hạnh Nhi là con gái của Lưu đại phu.

Bà bị Đỗ lão gia nhìn trúng nên có thai, sau đó bị Lục quản gia, Đỗ phu nhân bức nhảy giếng. Lưu đại phu vừa lúc cứu bà lên, đồng thời nhận cha con.

Lưu đại phu hận Đỗ lão gia hại Hạnh Nhi, hạ dược ông ta, Đỗ lão gia ăn quá nhiều dẫn đến suy thận, không thể làm phụ nữ có thai.

Từ những kết quả chẩn đoán có thể thấy được, tình trạng của Đỗ lão gia càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng ông ta hoàn toàn mất đi năng lực sinh dục.

Phu nhân vì củng cố địa vị, dan dan díu díu mập mờ với Lục quản gia, sinh ra Nhị thiếu gia Đỗ Triển Vinh.

Lưu đại phu chắc chắn biết chân tướng, nhưng không dám nói cho Lão gia, thẳng đến khi Đại thiếu gia phát hiện được chuyện này, bị diệt khẩu, mọi thứ trở lại lúc ban đầu.

Đỗ phu nhân, Lục quản gia muốn loại bỏ toàn bộ tai hoạ ngầm, chiếm cứ gia nghiệp Đỗ gia.

Đứa con của Hương Nhi, Đỗ phu nhân, Lục quản gia là chủ hung, những người khác trong Đỗ phủ đều là đồng lõa, giống như đám người chơi đã từng coi thường Tôn Hương Nhi, đứng nhìn nàng đi tìm đường chết.

Một xác hai mạnh chính là nàng, giếng máu, oán anh đều là nàng.

Ngày giếng máu phun trào, Tôn Hương Nhi nói là sinh bệnh không ở hiện trường, trùng hợp biết bao.

Đỗ phủ giống như hộp nhạc tinh xảo xinh đẹp. Một khi có người vặn cót, từng nhân vật từ từ lên đài, tái diễn lại chuyện quá khứ một lần. Ngày qua ngày, rất nhiều linh hồn vặn vẹo bị khoá bên trong gào thét cầu cứu.

Biện pháp giải quyết, nếu nhìn từ gốc độ của Tôn Hương Nhi, đương nhiên là kế thừa gia nghiệp, đá rớt đám đàn ông, trừng phạt thủ phạm, lật đổ ba hòn núi lớn. Nếu nhìn từ gốc độ của quỷ, nó cũng muốn rời Đỗ phủ, muốn thoát khỏi sự khống chế, tìm kiếm tự do chân chính.

【 Kiểm tra đo lường phát hiện người chơi viết đáp án cả hai bài thi, xin hỏi ngài có muốn nộp lên không? 】

“Có.” Quý Lăng Vi nghĩ, gấp đôi đáp án chắc sẽ được thưởng gấp đôi tích phân nhỉ? Nếu không có cậu phải khiếu nại Không gian ác mộng ngay và luôn. Chỉ cần có nơi để chống án, cậu sẽ kiện Không gian ác mộng táng gia bại sản!

【 Độ thăm dò phó bản 92%】

【 Tiến độ nhiệm vụ hoàn thành 100%】

【 Nhiệm vụ chi nhánh: Tiêu diệt “ Tín đồ sa đọa” đã hoàn thành 】

【 Oán niệm đã biến mất 】

【 Phó bản 《 MINH HÔN 》 sẽ đóng cửa vĩnh viễn 】

【 Bắt đầu kết toán khen thưởng……】

【 Người chơi nộp đáp án song tuyến, tích phân ×2】

【 Tổng hợp xếp hạng người chơi trong phó bản: Thứ nhất 】

【 Cấp bậc nhiệm vụ: SS】

【 Tích phân: 5000】

【 Khen thưởng phó bản: Trứng ngỗng ×1, điểm thuộc tính ×7, rút thăm trúng thưởng ×1】

【 Khen thưởng đặc biệt: Lễ vật của Hương Nhi ( mời người chơi nhanh chóng bấm nhận) 】

Quý Lăng Vi không biết những người khác hoàn thành nhiệm vụ đạt được bao nhiêu tích phân, nhưng cậu nhìn 5000 tích phân của mình, hơi không hài lòng. Chỉ từng này?

【 Lễ vật của Hương Nhi 】 là một cái hộp nhỏ, sau khi cậu mở ra, phát hiện bên trong đặt một đồng xu vàng. Khác với xu hồi sinh bản sao, đây là xu hồi sinh bản gốc.

【 Tên đạo cụ 】: Xu hồi sinh

【 Cấp bậc 】: Cấp S

【 Tóm tắt 】: Đây là phước lành của thần linh ban tặng đó nha, nhất bạn rồi~

【 Tác dụng 】: Có ba lần hồi sinh

Quý Lăng Vi cất xu hồi sinh, phát hiện sau một chuyến lăn lộn vất vả trong phó bản, cậu đã tích cóp được vài món đạo cụ. Ngoại trừ xu hồi sinh, cậu còn có dao găm bị ô nhiễm, áo choàng Kinh Mặc cho, và một cái trứng ngỗng.

【 Đặc trưng của rút thăm trúng thưởng là may rủi, thấp nhất là đạo cụ cấp C, thường được quay trúng rất nhiều, xin hỏi ngài có muốn rút thăm trúng thưởng không? 】

“Rút.” Quý Lăng Vi nhìn một số đạo cụ vô dụng cấp C, phát hiện ô đạo cụ phong tỏa chuyển động, cậu mong chờ lập tức chọn rút thăm.

Đĩa quay màu vàng xoay chuyển, kim đồng hồ dừng lại một ô nho nhỏ.

【 Đạo cụ rút được —— sổ tay thần kì 】

【 Tên đạo cụ 】: Sổ tay thần kì

【 Cấp bậc 】: Không biết

【 Tóm tắt 】: Trải nghiệm thú vị sẽ biến thành điểm thuộc tính, lót dép hóng thôi~

【 Tác dụng】: Ghi lại thời khắc đặc biệt trong cuộc đời bạn

Hiện giờ Quý Lăng Vi không định lấy sổ ra xem mà cậu dùng 500 tích phân mua gói 【 Thanh trừ trạng thái xấu 】.

Một màn ánh sáng trắng quét một lượt từ đầu tới chân, miệng vết thương trên cổ nhanh chóng khép lại, lành lặn không một vết sẹo, bụng bầu cũng biến mất, trở về cái bụng phẳng lì.

Quý Lăng Vi cả người nhẹ tênh, có chút không quen.

Bụng bầu chỉ là tài sản do phó bản tạo ra cũng không tồn tại sinh mệnh thật, cậu nôn nóng chờ hệ thống thanh trừ xong, lựa chọn rời khỏi Không gian ác mộng, trở về thế giới thực.

Khi vào chỉ mặc quần lót tứ giác, khi ra mang thêm áo choàng, trứng ngỗng, dao găm, sổ tay, cậu tạm thời đặt chúng trong phòng ngủ, tắm xong tính sau

Quý Lăng Vi cuối cùng cũng được tắm gội một cách bình thường, đột nhiên cảm thấy thật cảm động. Hiện tại trời vẫn chưa sáng, cậu một bên sáy tóc, một bên xem thuộc tính của bản thân.

Họ tên: Quý Lăng Vi

Nick name: Quý Bạch

Giới tính:???

Chủng tộc:???

Tuổi:???

Cấp bậc: Lv1

Tích phân: 4500

Đạo cụ: Dao găm bị ô nhiễm, xu hồi sinh, sổ tay thần kì, áo choàng đen

Tầm mắt Quý Lăng Vi dừng trên ba dấu chấm hỏi, tâm tình phức tạp, chủng tộc và tuổi thì tạm chấp nhận, bởi vì ký ức của cậu bị khuyết một khoảng rất lớn.

Nhưng giới tính??? là cái quỷ gì.

Quá đáng lắm luôn á.

Trừ tính cách, thói quen ra còn màn hình còn hiện thuộc tính, kỹ năng.

Sức mạnh: 8

Nhanh nhẹn: 7

Thể chất: 11

Tinh thần: 22

Mị lực: 15

( Độ nam tính là 5, mong bạn tiếp tục tăng điểm thuộc tính)

【 Kỹ năng thiên phú 】: Thích giúp đỡ mọi người

【 Huyết mạch đặc biệt 】: Không biết

Quý Lăng Vi câm nín nhìn tên kỹ năng, sau khi nhấn vào, tâm tình càng thêm phức tạp.

【 Kỹ năng 】: Thích giúp đỡ mọi người

【 Cấp bậc 】: Không biết

【 Tóm tắt 】: Để được sống thảnh thơi bạn thường đi giúp đỡ người khác, hehe~

【 Tác dụng 】: May mắn của người được giúp sẽ bị giảm đi

【 Đánh giá 】: Đừng đến gần người này, bạn sẽ gặp xui xẻo

Quý Lăng Vi đặt cơm, chuẩn bị dùng đồ ăn lắp đầy nội tâm trống rỗng, lúc ném quần áo vào máy giặt, cậu nhìn tấm gương trong phòng tắm.

Khăn trắng đã rơi xuống từ nãy giờ, trong gương không hề phản chiếu một vật nào.

Ít nhất, Quý Lăng Vi xác định được một việc, thứ cậu nhìn thấy lúc trước đều là sự thật, không phải bị bệnh thần kinh. Cũng may cậu chưa uống thuốc lấy từ bệnh viện tâm thần, không phải ngại tác dụng phụ, chỉ là cảm thấy vị khó nuốt, mà có nuốt hết lọ thuốc cũng chẳng dám mua lần hai.

Trong quá trình chờ cơm giao đến, Quý Lăng Vi bắt đầu chơi điện thoại.

Một ngày không thấy như cách ba

thu, xa cách lâu ngày mới gặp lại, cậu vui vô cùng. Thực tế, bên ngoài chỉ mới qua một giây, 3, 4 giờ sáng là khoảng thời gian nhàm chán nhát, cậu mở game ra chơi, được một lát đã đặt điện thoại sang một bên.

Cậu ngây người trong thế giới phó bản mấy ngày, nhớ đến trắc nghiệm hố cha, chỉ cảm thấy bản thân không khác gì vỏ chăn bọc em bé....Tóm lại, nhân gian không đáng mà.

Quý Lăng Vi tìm bút, định lấy sổ tay ra thử xem có thể tăng thêm điểm kỹ năng không, không ngờ 【 Sổ tay thần kì 】 đúng như tên của nó, không cần tự tay viết, chỉ cần tưởng tượng trong đầu, những trải nghiệm sẽ tự động xuất hiện trên sổ, văn hay tranh đẹp.

Chương thứ nhất: 《 MINH HÔN 》

“Tôi là Quý Bạch, trong lúc tắm đã xuyên qua thế giới phó bản, được Đại thiếu gia Đỗ gia nhất kiến chung tình……”

Cậu viết tất cả trải nghiệm ở phó bản đầu tiên, trong câu văn còn có chút luyến tiếc không nguôi, nhưng nội tâm thì lại nghĩ đến điểm thuộc tính.

Sau khi chương đầu tiên 《 MINH HÔN 》 viết xong, sổ tay tạo ra hai điểm thuộc tính, Quý Lăng Vi tiếp tục nhớ lại khoảng thời gian đặc biệt trước kia, cuối cùng cậu chỉ ấn tượng về thời điểm học tiểu học.

Khi đó cậu mới từ quê lên, chuyển vào tiểu học, không biết gì về thế giới bên ngoài. Thầy cô dạy cậu phải làm người tốt, giúp đỡ mọi người chẳng hạn như đỡ cụ già qua đường, giúp cha mẹ làm việc nhà, đi đường gặp rác bị vứt bừa bãi phải nhặt lên bỏ vào thùng rác.

Quý Lăng Vi cái biết cái không, nhưng cậu rất nghe lời.

Trên đường nhìn thấy một cụ già ngã trúng chiếc xe đắc tiền, cậu lập tức chạy tới muốn dìu cụ.

Nhưng cụ không cần cậu đỡ chỉ lo đứng dậy đòi chủ xe bồi thường, còn mắng cậu xen vào việc của người khác.

Quý Lăng Vi thấy cụ được chủ xe đỡ, cuối cùng ra giá mười vạn, cậu không hiểu lắm, nhưng vẫn bị sốc rất nặng.

Qua một đoạn thời gian, cậu lại nhìn thấy cụ già, nhưng lần này không ai chịu đỡ cụ cả.

Quý Lăng Vi nhanh chân chạy qua, không màng người qua đường khuyên can, kiên trì đỡ cụ dậy.

Cụ già hỏi cha mẹ cậu chừng nào tới, Quý Lăng Vi còn chưa mở miệng, một chiếc xe tải chở heo chạy ngang qua, máng cụ văng mười mấy mét.

Cụ già không chết chỉ là bị phân heo tạt đầy người.

Nhìn ánh mắt vô cùng hiền hòa của cụ, Quý Lăng Vi cảm thấy khăn quàng đỏ trước ngực càng ngày càng tươi đẹp, hệt như lời thầy cô đã nói.

Đây là nguyên nhân “Giúp người làm niềm vui” bắt đầu xuất hiện, khiến cậu cảm nhận sâu sắc về cảm giác vui sướng khi giúp đỡ người khác.

Trong lúc cậu nhớ lại quá khứ, sổ tay thần kỳ xuất hiện chương thứ hai: 《 KHĂNG QUÀNG ĐỎ 》. Câu kết viết, khăn quàng đỏ trước ngực bạn nhỏ Quý Bạch càng ngày càng trở nên rực rỡ.

Chương này chỉ tạo ra một điểm thuộc tính.

Nhưng không sao, ba điểm cộng với 7 điểm có sẵn, cậu được tận 10 điểm.

Quý Lăng Vi tạm thời không vội tăng thêm điểm thuộc tính, cậu muốn xem lời chỉ dẫn của những người có kinh nghiệm trước.

Trong App 【 Không gian ác mộng 】 có khu phim ảnh, khu diễn đàn, khu giao dịch....vô cùng phong phú.

Quý Lăng Vi phát hiện bản thân có hơn hai mươi mấy follow, Vương Đức Phát, Ngô Hữu Tài, cả A Tả và Kha Bắc cũng theo dõi cậu.

Quý Lăng Vi cười lạnh, chỉ trả lời Vương Đức Phát, Ngô Hữu Tài.

Cậu cài đặc chế độ chỉ bạn tốt mới có thể nhắn cho nhau, người chơi khác có follow cũng không nhắn được.

“A a a a a a anh còn sống nè, tốt quá rồi!” Ngô Hữu Tài vui mừng,” Em thấy anh vẫn luôn không trả lời, còn lo anh đã xảy ra chuyện gì.”

“Không sao.” Quý Lăng Vi trả lời.

“Anh biết tin gì chưa? Ngoại trừ ba người chúng ta, những người chơi khác đều bị ăn quả đắng hết, ngay cả 10 tích phân cũng không có, còn bị trừ điểm thuộc tính nữa.” Ngô Hữu Tài hưng phấn.

“Ôi trời? Tội nghiệp ghê.” Quý Lăng Vi khẽ than thở.

“Sảng khoái thì sảng khoái nhưng sau này anh mà gặp lại bọn họ trong phó bản, phải cẩn thận nhé……” Ngô Hữu Tài dặn dò nói.

“Yên tâm đi.” Quý Lăng Vi nghĩ, cậu chắc chắn sẽ quý trọng cơ hội cùng bọn họ hợp tác, hòa khí sinh tài*, đánh đánh giết giết có gì tốt?

<<*hoà khí sinh tài: giữ được sự hoà hợp vui vẻ thì tài sản sinh sôi nảy nở, sự hợp tác được mở rộng lâu dài, hạnh phúc viên mãn>>

“Anh có thể tiêu tích phân tuỳ thích nhưng nhất định phải để dành 500 tích phân mua quyền miễn tử cho phó bản sau. Chỉ số thuộc tính cũng đừng nâng bừa bãi, trước nhìn thử xem có thích kỹ năng nào không, một vài kỹ năng sẽ yêu cầu điểm thuộc tính, đương nhiên, mỗi phó bản được những hai ba điểm thuộc tính, anh lỡ đầu tư vào chỉ số thuộc tính rồi cũng không sao, lần sau lại kiếm……” Ngô Hữu Tài lải nhải nói một đống, cuối cùng gửi cho Quý Lăng Vi mấy cái tiêu đề liên tiếp.

#【 Không gian ác mộng 】 người mới nhất định phải đọc #

# Ba câu nói khiến Đại lão mang theo tôi thông quan phó bản #

# Cách cẩu từng phó bản #

……

Quý Lăng Vi nhìn # Đại lão mang theo tôi thông quan phó bản, chọt vào thì phát hiện ba câu to đùng bắt mắt:

【 Ba ba! Ba ba! Ba ba! 】

Cậu lại thoát ra, lễ phép trả lời Ngô Hữu Tài: “Được”

Viên con nhộng cà chua giá 499 một viên, Quý Lăng Vi trực tiếp chuyển một ngàn tích phân qua nick của Ngô Hữu Tài nhưng bị cậu ta từ chối.

“Chờ sau này anh giàu rồi muốn chuyển bao nhiêu thì chuyển, hoặc là cho em một ít đạo cụ anh không dùng được í. Không cần phải vội trả lại đâu, nhà em có quặng.” Ngô Hữu Tài gửi một gói meme đầu chó ngậm hoa hồng.

“Làm sao để có quặng thế?” Quý Lăng Vi hỏi.

Ngô Hữu Tài nghĩ nghĩ, sắp xếp ngôn ngữ: “Đầu tiên, anh phải có đất, sau đó đào lên……”

Quý Lăng Vi vừa tắt khung chat, đã nhận được thông báo từ hệ thống: 【 Phó bản minh hôn đóng cửa vĩnh viễn, trải nghiệm lần này sẽ được công khai qua hình thức chiếu phim điện ảnh, bạn có đồng ý mở quyền hạn không? 】

【 Mỗi lần xem phim, khán giả bắt buộc phải trả 100 tích phân, người đã tinh lọc oán niệm trong phó bản sẽ được chia 50 tích phân 】

“Đoạn trước mày cứ chiếu thoải mái, nhưng đoạn cuối cắt ra gửi cho tao được chứ? Đoạn đó ảnh hưởng đến ** của tao.” Quý Lăng Vi cảm thấy đoạn cuối kia không thể để bất kì kẻ nào thấy.

【 Được 】

“Mày biên tập lại đi, xong thì gửi tao xem.”

Quý Lăng Vi.

Rất nhanh 【 Không gian ác mộng 】 đã gửi đoạn phim 《 Minh Hôn 》 đến, Tôn Hương Nhi, Đỗ Triển Vinh, Quý Lăng Vi đảm nhận vai chính, cuối cùng Tôn Hương Nhi, Đỗ Triển Vinh uống rượu độc tự sát, Quý Lăng Vi bị người chơi bức uống rượu độc, Đỗ phủ lụi tàn trong ánh lửa, hết.

Toàn bộ quá trình, nhạc được lồng rất hợp với bầu không khí căng thẳng, kích thích và khủng bố, đôi lúc còn xuất hiện tình tiết tấu hề ngốc nghếch, là một bộ điện ảnh thú vị.

“Mày cũng có thể thêm mấy cảnh Hương Nhi mặc hỉ phục, giá trị nhan sắc lúc đó bùng nổ thật sự, cả chân tướng của Đỗ phủ nữa. Chỉ cần cắt cảnh khó sinh của tao là được.” Quý Lăng Vi đã từng chứng kiến chân tướng của Đỗ phủ, hiện tại xem xong bộ phim cậu cảm thấy vẫn chưa đủ hấp dẫn.

Phải chỉnh.

【 Đang cắt nối biên tập……】

Không gian ác mộng lại bận rộn thêm ba phút.

Bắt đầu từ lúc Quý Lăng Vi giả chết, sau đó cứu Tôn Hương Nhi, cuối cùng quay đầu lại nhìn toàn bộ Đỗ phủ và con rối đứng trong biển lửa.

Còn màn kịch khó sinh, tuy một giây cũng không xuất hiện nhưng vẫn không ảnh hưởng đến việc khán giả hiểu rõ chân tướng, ai tinh ý thì sẽ phát hiện ra thao tác kì quặc của cậu.

Dù không thể gạt được đám người chơi trong phó bản thứ nhất nhưng thái độ vô tư của cậu càng khiến nhiều người chú ý.

“Muốn xem ba phút cuối thì bỏ thêm tiền.”

【 Bao nhiêu? 】

“ 3000 đi, quỷ nghèo sẽ mua không nổi.” Quý Lăng Vi.

Tuy rằng cậu cũng nghèo, nhưng cậu rất ấn tượng với mười người chơi đấu giá tích phân kia. Hy vọng bọn họ sẽ trả góp để xem ba phút kết cục.

“Tao muốn được chia 2000, người quyết định mua ba phút cuối không nhiều. Nhưng ba phút đó là phần diễn của tao, tao muốn 2000 tích phân, không đòi quá nhiều đâu nhỉ?” Quý Lăng Vi.

【 Không nhiều 】

【 Điện ảnh 《 Minh Hôn 》 sắp chiếu……】

“Đệt! Vẫn không gửi được tin nhắn!” Kha Bắc tức giận, điểm thuộc tính của gã ta bị trừ một phần ba, còn mất luôn xu hồi sinh bản sao, tuy đấu giá được một ít tích phân nhưng với hoàn cảnh chó má hiện giờ, chỉ như muối bỏ biển.

“Tao cho nó vào danh sách cần báo thù.” A Tả cũng không bòn được bao nhiêu tích phân, mặc dù nhiệm vụ chi nhánh thành công nhưng người chơi tham gia quá nhiều, tiền lời tí xíu.

A Tả bỏ Quý Bạch vào động báo thù, thông báo bắn ra: 【 Ngài đã thêm Quý Bạch vào đối tượng báo thù, diễn viên chính của bộ điện ảnh đang chiếu! 】

“Nhất bái kết nhân duyên, một cái khấu đầu âm dương cách biệt.”

“Xin chết cùng ngày, nguyện chôn một mộ.”

Câu tóm tắt rất đơn giản, bìa là một vị tân nương mang dép lê màu lam đang cùng tân lang bái đường, bóng dáng tân lang ẩn trong bóng đêm, nhìn không rõ.

【 Chào ngài, muốn xem phim điện ảnh ngài cần phải trả 100 tích phân 】

【 Cảm ơn ngài đã chọn điện ảnh 《 Minh Hôn 》, chúc ngài xem phim vui vẻ 】

Sau khi bỏ ra 100 tích phân, người chơi phó bản minh hôn sôi nổi bắt đầu xem phim, xem xong thì phát hiện mình bị hố.

Mấy tình tiết này bọn họ đều biết sơ sơ, đến cảnh Quý Lăng Vi bị bức uống rượu độc, màn hình đột ngột giển thị chữ “Hết”, 100 tích phân chỉ có thế thôi sao?

【 Xin hỏi ngài có muốn mua bản ngoài lề không? 】

“Mua.” Lúc này hơn hai mươi người chơi quyết chơi tới bến.

【 Xin lỗi, tích phân của ngài không đủ 】

【 Xin hãy nhanh chóng nạp thêm tích phân hoặc chọn phương thức trả góp 】

~~~~~~

Nai: hoàn pb1 mình lặn tiếp đây 👋🏻👋🏻