Hình Như Tôi Đang Bị Theo Dõi

Chương 39: Trốn Thoát Khỏi Trại Nuôi Gà



Edit: NAI HỒNG TÀ RĂM

(Đã beta)

************************

Quý Lăng Vi liếc thấy bàn tay sắp vồ được mình, trực tiếp rụt đầu lại, chân co lên biến thành một cục bông gà con tròn vo, lăn đến cổng công viên Thánh Lâm!

Dưới tình thế cấp bách, vẫn là quả cầu lăn nhanh nhất!

Đời này cậu chưa từng đua bằng cả mạng sống như thế bao giờ!

Quý Lăng Vi sử dụng độc chiêu nằm ngoài dự đoán của Đại Hắc, cánh tay với không trúng bà ta đành phải nhấc chân lên đuổi theo.

Cụ bà nhìn như hành động không tiện, kỳ thật hai chân nhanh đến mức chỉ thấy mỗi tàn ảnh, mặt đường sụp thành vô số cái hố.

Cục bông lăn suốt một đường dài trên thân gà dính không ít cọng cỏ bụi bặm, xoay đến chóng mặt hoa mắt vẫn kiên quyết không chịu bỏ cuộc.

Cậu trốn, bà ta đuổi, dù có cánh cũng khó mà bay thoát.

Cụ bà đuổi theo một đoạn, ý thức được cứ chạy như vậy không ổn, bà ta kéo dài cánh tay hết cỡ rồi cấm mười ngón tay vào lòng đường sau đó điều khiển cánh tay ngắn lại.

Chiêu này giúp bà ta trực tiếp vụt đến phía trước, lược bớt không ít khoảng cách.

Quý Lăng Vi nhìn thấy như vậy một màn, tâm tình vô cùng phức tạp, càng thêm điên cuồng tăng tốc độ lăn.

Hai chân của cụ bà đáp xuống mặt đường, nơi đó trủng thành hai hố sâu, cứ như vậy lặp đi lặp lại bà ta đã nhanh chóng bắt kịp Quý Lăng Vi.

Quý Lăng Vi lăn muốn gãy cổ, thời điểm sắp bị tóm, ngỗng lớn dùng hắc ti siết lấy cánh tay cụ bà kéo lên cao, làm bà ta không thể co duỗi theo ý muốn.

“Thứ ăn cây táo, rào cây sung!” Cụ bà nhìn hắc ti, bỗng nhiên nhớ tới một chi tiết vụn vặt. Sau khi bị giết, sức mạnh hao tổn hơn phân nửa, hình như lúc đó bà ta cũng từng nhìn thấy sợi chỉ màu đen giống như này.

Lúc ấy bà ta không để bụng, quần áo màu đen sẵn rồi xuất hiện sợi chỉ đen có gì lạ đâu. Hiện tại nhớ lại, vốn dĩ không phải sợi chỉ bình thường mà là sợi chỉ do con vịt đáng chết cài vào để hút trộm sức mạnh của bà ta!

Cụ bà một bên né tránh hắc ti, một bên phun đầu lưỡi cuốn lấy ngỗng lớn. Lưỡi của bà ta linh hoạt như thằn lằn, có thể phun dài quấn lấy đồ vật.

Mắt thấy ngỗng lớn sắp bị đầu lưỡi quấn lấy, Quý Lăng Vi phát động kỹ năng 【 Trước Mắt Tối Sầm 】! Không vì lí do gì khác mà là vì cậu không muốn vật của mình bị người khác liếm!

Lấy Quý Lăng Vi làm tâm điểm, cụ bà sẽ tạm thời không nhìn thấy bất cứ thứ gì trong phạm vi bán kính 1km.

“Thì ra là ngươi!!!” Trước mắt tối sầm, cụ bà đột nhiên cẩn thận nhớ lại nháy mắt nổi điên.

Bà ta đã không còn dư hơi đi bắt vịt, đầu lưỡi chuyển hướng, bất chấp việc mắt không nhìn thấy chỉ để bắt được con gà đáng chết!

Sự giận dữ làm tốc độ tăng lên gấp đôi, ngỗng lớn lại thả hắc ti nhắm về phía hai chân Đại Hắc, nhưng đầu lưỡi bà ta nhanh hơn một chút bắn sượt qua người Quý Lăng Vi đập xuống đường, mặt đường bên phía tay phải cậu lõm một lỗ to đùng.

Mắt thấy sắp bị đuổi kịp, Quý Lăng Vi phát động kỹ năng 【 Trước Mắt Sáng Ngời 】! Ánh sáng chói mắt bao phủ khắp công viên, vô số đôi mắt trên mặt cụ nà bắt đầu rơi lệ, nước mắt đen nhánh chảy tùm lum, kì dị đến đáng sợ.

Bị ánh sáng mạnh công kích đầu lưỡi mất kiểm soát đập lung tung, Quý Lăng Vi nhân cơ hội này lăn vào cổng công viên Thánh Lâm.

【 Người chơi đã tiến vào khu vực an toàn, có muốn thoát ly phó bản không? 】

“Có.”

Quý Lăng Vi không biết nơi Quý Lẫm đi, không biết kết cục của Quý gia, nhưng thấy cụ bà cố gắng mở to hai mắt chuẩn bị đuổi theo, cậu không thể nán lại đây thêm được nữa.

【 Đang chuẩn bị thoát ly phó bản.... 】

Hiện tại Quý Lăng Vi mới có thời gian quan sát khung cản bên trong công viên Thánh Lâm, đập ngay vào mắt là bia đá to bự đứng hiên ngang sừng sững, bề mặ viết sáu chữ bằng máu to đùng ‘ Quỷ Quái Không Được Đi Vào’.

Cụ bà có vẻ khá kiêng kị tấm bia kia nên chỉ đứng trước cổng công viên, không dám bước tới gần.

Ngỗng lớn cũng kịp theo vào bên trong, chạy lon ton đến bên cạnh Quý Lăng Vi, thể lực của hắn còn tốt hơn cậu nhiêcu. Không thể trực tiếp sử dụng sức mạnh rút từ người khác, cần phải thông qua quá trình chuyển hóa, trong lúc chuyển hóa thể chất của hắn sẽ tăng lên từng chút.

Công viên Thánh Lâm không phải như tưởng tượng của Quý Lăng Vi, một vườn hoa xinh đẹp khoe sắc, cây xanh rợp thành bóng râm, sức sống dạt dào.

Nơi đây chỉ có một rừng bia vô cùng vô tận, bầu không khí nghiêm trang nặng nề, trên các tấm bia bám đầy rêu xanh mang lại cảm giác bị lãng quên.

Quý Lăng Vi ở công viên Thánh Lâm lông tóc vô thương nhưng toàn thân ngỗng lớn đột nhiên bóc khói đen giống như bị thiêu đốt, có lẽ về Không Gian Ác Mộng sẽ trị được?

【 Bắt đầu thoát ly phó bản…… 】

Quý Lăng Vi không gian xung quanh dần trở nên vặn vẹo mờ ảo, tấm bia đá cách bọn họ không xa đột nhiên mở to mồm nuốt mất ngỗng lớn.

!!!

Quý Lăng Vi khiếp sợ, ngỗng lớn của cậu, sao lại để tấm bia kia ăn chứ? Sắp thoát ly phó bản rồi, dí tới giây phút cuối cùng mới chịu mà!

Cậu chợt tỉnh ngộ, thì ra là vì cậu vừa mới cứu ngỗng lớn đáng lẽ phải chết trong bụng cụ bà……

Bình tĩnh, chết lặng, tâm lặng như nước.jpg

【 Tiến độ thăm dò phó bản: 12% 】

【 Tiến độ hoàn thành nhiệm vụ: 100% 】

【 Nhiệm vụ chi nhánh Phá Vỏ: hoàn thành 】

【 Đang kết toán khen thưởng…… 】

【 Tổng hợp xếp hạng người chơi trong phó bản: Thứ nhất 】

【 Cấp bậc nhiệm vụ: A+ 】

【 Số tích phân: 3000 】

【 Khen thưởng phó bản: điểm thuộc tính x5; rút thăm trúng thưởng x1 】

Thu hoạch lần này không bằng lần trước, Quý Lăng Vi có thể chấp nhận. Cậu không phải một kẻ tham lam, còn nguyên vẹn rời khỏi phó bản đã rất may mắn rồi.

“Thú cưng của tao đâu?” Quý Lăng Vi hỏi.

【 Theo đo lường của hệ thống, thú cưng của ngài đã bị ô nhiễm, xác xuất sống sót là 0 】

“Đó là khu vực an toàn hệ thống đánh dấu, đột nhiên ăn mất thú cưng của người ta, chẳng lẽ hệ thống không cần chịu trách nhiệm sao?” Quý Lăng Vi.

【 Xin hãy đợi một lát, đang tìm kiếm sự kiện tương tự…… 】

Quý Lăng Vi trầm mặc, chẳng lẽ người chơi khác cũng gặp chuyện giống vậy?

【 Theo kết quả dò tìm, người chơi được bồi thường 250 tích phân 】

“Một thú cưng đã kí khế ước mà được bồi thường những 250 tích phân, ai cũng như nhau hay chỉ mình tao thôi?” Quý Lăng Vi hỏi.

【 Phần bồi thường sẽ căn cứ vào giống loài của thú cưng mà tính toán 】

【 Thú cưng của ngài là Ngỗng Bát Tràng, bởi vì bị nung trong lửa lớn thời gian dài xuất hiện biến dị mới thăng lên cấp D, căn cứ vào đó phí bồi thường của ngài là 250 tích phân 】

“Tao cảm thấy giá trị của nó không chỉ từng ấy.” Quý Lăng Vi cố gắng cãi lý.

【 Quà bồi thường: Chi Phiếu x2 】

Hệ thống sau khi phát xong cho phiếu thì im lặng không hề đáp lại nữa.

Quý Lăng Vi nhìn chi phiếu, phát hiện mãn hạn tiêu xài là 1000 tích phân, sử dụng lần một mãn hạn tiêu xài giảm 50 tích phân, sử dụng lần hai giảm 100 tích phân.

Quả thật khiến người khác giận sôi máu.

Hiện tại ngoại trừ cảm thấy mỏi mệt cũng không bị thương chỗ nào, cậu không nâng cấp thuộc tính mà trực tiếp lựa chọn thoát khỏi Không Gian Ác Mộng.

Có vẻ Vương Đức Phát cũng đã trở về, mặc kệ thời gian trong phó bản trôi qua bao lâu, sau khi người chơi trở lại không gian hệ thống, thời gian sẽ quay về quỹ đạo ban đầu.

Quý Lăng Vi ngồi trên ghế, đùi vịt trong chén vẫn nóng hầm hập.

Vương Đức Phát ngồi đối diện cậu, tóc trên đầu vẫn xanh mơn mởn.

“……”

“……”

Hai người đối diện thật lâu không ai nói gì.

Quý Lăng Vi: “Tóc cậu……”

Vương Đức Phát biểu cảm phức tạp: “Đặc tính của thuốc nhuộm là vĩnh viễn, phải dùng tích phân mới tẩy được, tôi định mua tóc giả đội.”

Quý Lăng Vi hỏi: “Còn thiếu bao nhiêu?”

Vẻ mặt Vương Đức Phát biến đổi: “Không được không được không cần…..Tôi cảm thấy màu này đẹp lắm, rất tự nhiên rất chính thống.”

Quý Lăng Vi nhìn anh hồi lâu, nói:”Được. Vậy tôi về nhé, về tắm rửa một cái.”

Cậu nhanh chóng xử lí xong đùi vịt trong chén, chuẩn bị rời đi.

Vương Đức Phát không nỡ: “Trong bếp có hộp nhựa đựng thức ăn dùng một lần, để tôi sớt cho cậu nửa con vịt mang về.”

Quý Lăng Vi: “Cảm ơn.”

Vương Đức Phát bỗng nhiên hỏi: “Đúng rồi, ngỗng của ông đâu?”

Quý Lăng Vi trầm mặc.

Vương Đức Phát đã hiểu.

Trầm mặc, trầm mặc và trầm mặc là bầu không khí hôm nay ở nhà thầy Vương.

************

Nai: ơ xong pb2 rồi nè ( Nhanh thế 😧😧) hẹn pb3 vào cuối tháng ❤️❤️