Hổ Tế

Chương 1724



Vừa mới xuống máy bay, một người trung niên tóc vàng mát xanh đeo kính râm tiền lên ồm Phùng Tứ: “Tứ gia, lâu rồi không gặp!”

“Ham, làm rất tốt. Xem ra mấy năm nay ông ở Moses rất thuận buồm xuôi gió!” Phùng Tứ cười to.

Ham, thủ lĩnh của mười lính đánh thuê hàng đầu ở Moses.

Lúc trước ở Moses, Ham đã đi theo Phùng Tứ lăn lộn.

Sau khi Phùng Tứ trở về nước, ông ta giao nhóm lính đánh thuê cho Ham, dưới sự quản lý của Ham, nhóm lính đánh thuê ngày càng lớn mạnh, bây giờ đã leo thẳng lên tận top mười ở Moses.

Ham tóc vàng mặt xanh cười nói: “Nhờ nên tảng tốt năm đó của Tứ gia, nên tôi mới có ngày hôm nay! Tứ gia yên tâm đi, chỉ cân ông ở Moses một ngày, sẽ không người nào dám chạm vào một ngón tay của ông. Và tôi giao vị trí chỉ huy thứ hai cho Tứ gia, Tứ gia sẽ không ghét bỏ đâu chứ?”

Mặc dù lúc trước Phùng Tứ là lão đại, nhưng bây giờ ông ta Ham đã lên kế vị, nê mặt quan hệ cũ, ông ta nhiều nhất chỉ có thể giao lại vị trí thứ hai cho Phùng Tứ.

“Thứ hai? Ham, đủ rồi, thật sụ đã đủ rồi!” Phùng Tứ vui mừng khôn xiết.

Miễn là có đủ thời gian, Phùng Tứ hoàn toàn chắc chăn sẽ chờ thời trở lại ở Moses.

Bây giờ, điều Phùng Tứ cần nhất là thời gian đệm.

Khi ông ta trỏ về cũng là lúc Dương Tiêu chết.

Ham phắt tay quát: “Các người còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không mau chào Tứ gia đi!”

“Chào Tứ gia!” Một tên đầu sỏ nhỏ bước tới, cung kính hô lên.

“Chào Tứ gial!!”

Trong chốc lát, hàng trăm thuộc hạ của Ham bước ra cung kính chào Phùng Tứ.

Nhìn đám thuộc hạ ưu tú, Phùng Tứ cười lớn: “Ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha hai”

“Dương Tiêu à Dương Tiêu, không ngờ tới đúng không? Tôi, Phùng Tứ không chỉ chạy được, mà còn có mệnh trở thành ông lón!”

“Chăng phải cậu muôn giết tôi sao?

Tới đi! Có bản lĩnh thì tới đi! Hiện tại, tôi ở Moses, ai dám giết tôi? Hải Ai dám giết tôi?”

Nghĩ đến cảm giác nhục nhã và suy sụp trước đây, Phùng Tứ sảng khoái tràn trề gầm lên.

Ông ta rất kiêu ngạo, như thể Dương Tiêu sẽ bị lu mờ ở trước mặt ông ta.

Tiếp theo ông ta sẽ nghỉ ngoïi, thoải mái, trỏ thành thế hệ điên cuồng mạnh mẽ ở Moses.

“Tôi dám giết ông!”

Phùng Tứ vừa dút lời, một số lượng lớn xe màu đen nhanh chóng chạy đến, dáng vẻ âm u của Lý Thần Chiến bước xuống từ chiệc Lincoln kéo dài màu đen ở giữa.

Bộp bộp bộp bộp!

Trong tích tắc, những bóng dáng ni tiếp nhau bước ra khỏi những chiếc xe ô tô màu đen.

Cao thủ của Long Môn đã đến, Lý Thần Chiến cũng đến chiến trường.

“Lý… Lý Thần Chiến?” Phùng Tứ kinh ngạc mặt mở to.

Lý Thần Chiến nhìn chằm chằm Phùng Tứ khinh thường nói: “Nhân danh điện hạ, tôi đặc biệt tới đây lầy mạng chó của ông!”