Hổ Tế

Chương 670



Đường Mộc Tuyết à Đường Mộc Tuyết, từ đầu đến cuối em luôn là người phụ nữ Triệu Vô Cực tôi, kiếp này em đừng mơ tưởng có thể thoát khỏi lòng bàn tay tôi.

Bây giờ bố mẹ em đồng ý cho em ly hôn, không lẽ em còn dám không nghe lời của bố mẹ?

“Cho dù có kề dao vào cổ, tôi cũng sẽ không ly hôn với Dương Tiêu.” Lời lẽ Đường Mộc Tuyết đanh thép.

Chỉ vì tình yêu, dù có chết cũng không hồi hận!

Dương Tiêu có thể làm được, tôi có tư cách gì mà không nỗ lực hết mình?

Triệu Cầm tức giận nghiền răng: “Hồ đồ, Mộc Tuyết con hồ đồ, phế vật này có gì tốt? Dương Tiêu, nói, có phải cậu đã cho con gái tôi uống canh hồn mê gì rồi phải không?”

Dương Tiêu lạnh nhạt, anh không thèm để ý đến Triệu Cầm, người phụ nữ trung niên hợm hĩnh.

Chỉ một Triệu Vô Cực, anh thật sự không quan tâm, chỉ cần Dương Tiêu bằng lòng, tài sản của anh có thể dễ dàng vượt qua nhà họ Triệu gấp mười lần.

Vẻ mặt của Triệu Cầm và Đường Kiến Quốc đều khó nhìn, bọn họ đã sớm nhìn trúng Triệu Vô Cực, nếu Đường Mộc Tuyết gả cho Triệu Vô Cực, bọn họ tự nhiên sẽ trở thành người thân của nhà họ Triệu.

Nhà họ Triệu là dạng tồn tại gì? Là một trong tứ đại gia tộc ở thành phố Trung Nguyên.

Tứ đại gia tộc này không chỉ là tứ đại gia tộc ở thành phố Trung Nguyên, mà còn là tứ đại gia tộc mạnh nhất tỉnh Đại Dự.

Trong tứ đại gia tộc có thể tùy ý xuất hiện một nhân vật, đó là một sự tồn tại giống như những vì sao giữa mặt trăng.

Nếu Đường Mộc Tuyết gả cho Triệu Vô Cực, địa vị của họ tự nhiên sẽ tăng lên, bọn họ sẽ được hàng triệu người ở thành phố Trung Nguyên ngưỡng mộ.

Mặt khác, Dương Tiêu thật vô dụng, chỉ là một thằng đàn ông bám váy vợ.

Nếu không có nhà bọn họ, e rằng năm năm qua Dương Tiêu sẽ lưu lạc như người ăn xin, chết đói trên đường phố.

“Nhóc con, cậu có nghe tôi nói gì không? Mau ly hôn với Mộc Tuyết!” Triệu Vô Cực nhìn chằm chằm Dương Tiêu với ánh mắt đen tối.

Ánh mắt của anh ta rất sắc bén, như thể Dương Tiêu là một con kiến, anh ta chỉ cần động ngón tay là có thể bóp chết Dương Tiêu.

Dương Tiêu cười nhạt: “Triệu Vô Cực Triệu công tử đúng không? Máy năm trước Mộc Tuyết đã không chấp nhận lời theo đuổi của anh, cho dù bây giờ anh từ nước ngoài về, chỉ cần Mộc Tuyết không đồng ý, cô ấy vẫn như cũ không chấp nhận lời theo đuổi của anh.”

“Bây giờ tôi nói rõ cho anh biết, chỉ cần Mộc Tuyết không chán ghét tôi, tôi chưa từng tham gia vào quá khứ của Mộc Tuyết, nhưng tương lai tôi sẽ đi cùng Mộc Tuyết. Nếu anh giở chiêu trò gì, tôi sẽ không bỏ qua!”

Cho nên anh đồng ý với Triệu Cầm gặp mặt Triệu Vô Cực là vì Triệu Vô Cực là người đầu tiên và còn sinh ra trong nhà họ Triệu một trong tứ đại gia tộc ở thành phố Trung Nguyên.

Tránh được mũi giáo trước mặt, khó phòng tên ngầm sau lưng, e rằng sự theo đuổi của Triệu Vô Cực sẽ không biết xấu hỗ trở nên tức giận, anh ta sẽ thực hiện một số hành vi tàn ác như Đường Hạo.

Tối nay Dương Tiêu ra sân, mục đích là tạo cho Triệu Vô Cực một cú sốc hoảng sợ.

Chỉ cần Triệu Vô Cực dẫn đầu rút dao, Dương Tiêu nhất định sẽ làm dao sáng, anh phải dùng những hành động thiết thực để nói với Triệu Vô Cực, anh không phải kẻ hèn nhát, dám động vào Đường Mộc Tuyết thì phải trả giá lớn.

Nghe vậy, trong lòng Đường Mộc Tuyết cảm thấy ấm áp.

Người đàn ông mình thích sẽ không làm mình thất vọng.

Nghe vậy, sắc mặt của Triệu Vô Cực đột nhiên sa sằm lại, vốn dĩ anh ta cho rằng Dương Tiêu là quả hồng mềm, chỉ cần anh ta gây áp lực, tên này sẽ lập tức chấp nhận.

Triệu Vô Cực ngoài ý muốn là Dương Tiêu này thậm chí còn có khí phách hơn anh ta nghĩ.

Đây… mẹ nó thật sự là phé vật sao? Triệu Vô Cực không thể không tự hỏi bản thân.