Hoa Duyên Chỉ Nở Một Lần!

Chương 12: Tâm tư khó dò



Trong lúc yến tiệc đang sôi nổi... Vạn tể tưởng lúc này mới tay nâng ly rượu vui vẻ đứng dậy nói với mọi người

- Hôm nay, ta mở đại tiệc là có ba việc muốn chia sẽ... Nào, tất cả hãy cùng nâng ly đầu tiên lên để cùng ta chúc mừng thắng lợi của nước nhà... vinh quang của cả Đại Hán

- CẠN LY!!!

Tất cả mọi người cùng uống cạn trong niềm hân hoan mãnh liệt

- Ly thứ hai... Ta mừng vì toàn quân đều khỏe mạnh, bình an trở về! Đương nhiên công lao to lớn nhất vẫn thuộc về Vương đại tướng quân anh dũng của chúng ta, người đã dẫn dắt toàn quân giành được thắng lợi.

Nói đoạn Vạn tể tướng mới quay sang một hắc y đang lười nhác ngồi trên chiếc ghế bên tay phải của ông, cả đại sảnh lúc này bỗng trở nên im phăng phắc... Còn im lặng hơn cả lúc Vạn Tuyết Cơ bước vào

Một hắc y nhân đeo mặt nạ bạc, khí thế uy nghiêm, xung quanh bao bọc bởi một mùi tử khí nồng đậm khiến tất cả ai ai có mặt nơi này đều cảm thấy lạnh sống lưng!!! Vạn Tuyết Cơ nãy giờ chỉ để tâm quan sát đại ca mình nên không chú ý đến góc tối bên tay phải của cha nàng, một thân ảnh đang ngồi chễm chệ trên đó còn ai khác hơn chính là cái tên nữa người nữa yêu kia...

Lúc này nàng mới sực nhớ lại... sau khi nghe cha nàng gọi một tiếng Vương đại tướng quân, không chỉ có nàng mà các quan khách đại thần bên dưới cũng thấp giọng bàn tán sôi nổi với nhau

Nàng nhớ đã từng nghe cha nhắc qua tên hai cánh tay đắc lực bên cạnh hoàng thượng. Một người là quan văn tên gì nàng cũng không nhớ rõ, nhưng quan tướng thì nàng nhớ như in

Cái tên Vương Tử Nhan này, nàng rất ấn tượng về hắn... vì các lời đồn diễn ra xung quanh hắn!

Người đời đồn đại rằng hắn là tay sai của địa ngục lên đây để thanh trừng tất cả người nào mà hắn thấy chướng mắt! Ngay cả hoàng thượng cũng vô cùng dung túng hắn làm bậy. Có lần hắn đi giữa đường, một nam nhân say rượu lỡ va vào hắn còn lớn tiếng chửi bới... nói rằng do hắn quá xấu xí nên ra đường mới che mặt nạ, kết quả hắn một đao chém lìa đầu người trước mắt sau đó không thèm liếc nhìn tới mà bước đi như chưa hề có chuyện gì xảy ra!!! Từ đó, hắn được người đời mệnh danh là Đại tướng quân đệ nhất ngông cuồng, giết người không gớm tay!

Nhưng bên cạnh những chuyện xấu, hắn cũng lập vô số công lao cho triều đình... nhiều đến nỗi chính cha nàng còn phải buộc miệng khen ngợi

Hắn không những tiếng xấu vang xa mà còn mắc một căn bệnh... Bệnh sạch sẽ! Lúc vừa nghe nàng cũng bật cười vì thấy lạ, một tên giết người không gớm tay như hắn mà lại mắc bệnh sạch sẽ vậy khi máu bắn vào thì phải làm sao? Nhưng ca ca của nàng lúc đó lại bảo rằng... bệnh sạch của hắn là theo nghĩa bóng cơ! Hắn sạch sẽ vì cả đời không thích đụng nữ nhân!!!!! Có lần hắn vào chốn thanh lâu để bàn công việc cơ mật mà hoàng thượng giao phó cho hắn, một nữ tử thanh lâu vô tình đến ôm choàng lấy hắn thôi cũng đã bị hắn chặt đứt đôi tay không thương tiếc... Vì vậy hắn còn mang thêm một biệt danh khác là đệ nhất băng lãnh nữa! (Đúng là miệng đời ha đồn cũng quá nữa 😝)

Từ nhỏ đến lớn, hắn chỉ tiếp xúc và thân cận với duy nhất chỉ hai nữ nhân thôi, một chính là hoàng thượng và hai là Tú Nguyệt công chúa... mà hắn lại được công chúa vô cùng yêu thương vì thế nên hoàng thượng cũng dung túng luôn cho hắn làm càn.

Nghĩ đến đó thôi nàng đã bất giác nổi da gà, ban nãy nàng cãi nhau với một tay tử thần khát máu mà lại không hề hay biết. Cũng may nàng nhanh chóng chuồn đi hoặc cũng có thể số nàng chưa tận nên mới còn nguyên vẹn mà ngồi nơi này! Nhưng nghĩ cũng lạ... hắn không thích đụng nữ nhân vậy mắc gì phải cứu nàng? Nếu đã cứu nàng, thì hắn cũng đâu đến nỗi xấu xa như thiên hạ vẫn đồn đại!! Haizzz... dù thật hư ra sao, trong mắt nàng hắn vẫn là tên đại bại hoại.

- Nào Tướng quân, ta xin kín ngài một ly vì bao năm nay đã nâng đỡ cho trưởng tử ta rất nhiều...

Ngay đến Vạn tể tướng cũng cung kính Vương đại tướng như vậy đủ để thấy hắn có quyền thế cỡ nào... nên mọi người bên dưới ai ai cũng không muốn làm mất lòng hắn, đồng loạt nâng ly hướng hắn cung kính, duy chỉ có một người vẫn ngồi im bất động, còn ai khác ngoài Vạn Tuyết Cơ nàng.... khóe môi mỏng của hắn lại cong lên tạo thành một nụ cười nữa miệng! Tuy hắn cười nhưng sâu trong tâm, ai ai cũng cảm thấy rất đáng sợ. Lúc này hắn mới nhàn nhạt lên tiếng

- Vạn tể tướng khách sáo quá rồi!!! Ta nào có tài cán nâng đỡ lệnh tôn, cũng do hắn tư duy thông minh cùng bản tính anh dũng, nên cũng giúp ta lập công không ít! Ta ngược lại phải cảm tạ hắn mới đúng!

Lúc này, phó tướng Vạn Trương Hàn mới lễ phép đứng ra hướng hắn chấp tay

- Đại tướng quân, ngài đừng nói vậy! Ta có được ngày hôm nay cũng là do ngài chỉ bảo ta rất nhiều! Được làm phó tướng ra vào sống chết cùng ngài là vinh dự của ta, ly này ta kính ngài...

- Hảo,Vạn phó tướng thật có lòng!

Từ đầu đến cuối, dù đối đáp cùng ai, ánh mắt hắn vẫn duy nhất hướng về một phía. Vạn Tuyết Cơ trong lòng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh

"Tên bán yêu nhân này nhìn ta làm gì chứ? Chẳng lẽ lại bộc phát thú tính muốn giết ta trả thù vụ khi nãy sao? Chắc cha và đại ca sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu nhỉ??? Bình tĩnh đi Tuyết Cơ, ngươi có gì phải sợ!!!"

Vạn tể tướng lúc này mới vui vẻ tiếp lời

- Việc thứ ba, ta muốn mọi người cùng Vạn gia ta nâng ly chúc mừng cho nhi nữ Vạn Tuyết Cơ của ta.... đã vinh dự được phong tứ phẩm, làm một đại họa sư bên cạnh Hoàng thượng.... Cạn ly!

Lúc này nghe nhắc tên nàng, Tuyết Cơ bỗng giật mình!không ngờ cha lại lấy chuyện này ra ăn mừng. Nàng vừa vui, vừa xấu hổ khi mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía nàng, chợt một giọng nói âm trầm từ tốn vang lên

- Nghe danh nhị tiểu thư Vạn gia đã lâu, nay mới có dịp gặp! Dù ta ở biên cương ba năm nay, nhưng tin đồn tài nữ của nhị tiểu thư đây lại lan xa đến cả biên cương... như vậy cũng đủ thấy, ngươi là một người tài sắc vẹn toàn cỡ nào! Ta nghe đồn ngươi chỉ vì một điệu vũ dưới trăng mà có thể khiến bệ hạ đồng ý ban thưởng chức quan tứ phẩm cho ngươi! Ắt hẳn điệu vũ phải động lòng người lắm!!! Chẳng hay nhân tiệc vui này, ngươi có thể có nhã hứng vũ một điệu chứ? Ta tuy thích đánh trận nhưng cũng rất thích thổi sáo, không biết có vinh dự được thổi phụ họa với điệu múa của ngươi được không??

Tất cả quan khách đều vô cùng ngạc nhiên, Vương đại tướng quân đó giờ làm gì có hứng thú với nữ nhân... nay lại chú ý đến Vạn tiểu thư như vậy! Vạn tiểu thư này thật có phúc khí, đều được hoàng thượng cùng đại tướng quân nổi danh như vậy để mắt

Trong mắt mọi người đều nhìn nàng ngưỡng mộ! Nhưng trong mắt nàng thừa biết hắn muốn nhân cơ hội làm nàng bẽ mặt để trả thù đây mà!!! Nhưng nàng tinh thông mọi thứ, nhất là múa mà lại sợ hắn sao? Từ nhỏ cha nàng đã cho mời đệ nhất tài nữ thời bấy giờ là Phượng Tú Như làm thầy dạy múa cho nàng, cộng thêm năng khiếu trời cho há có thể để một tên nam nhân xấu xa như hắn đánh bại được! Nghĩ vậy nàng mỉm cười nhấp một ngụm rượu nhàn nhã nói

- Được! Sẵn có tửu trong tay, ta hôm nay xin hiến một điệu "Say vũ " để thiết đãi các vị quan gia đây, chỉ là múa rều qua mắt thợ thôi, có gì sai xót mong các vị đại nhân đại lượng bỏ qua cho!

Nói xong nàng quay sang hắn nói tiếp

- Làm phiền Đại tướng quân đây hạ thấp mình, thổi sáo phụ họa cho ta rồi!

- Ha, chuyện nhỏ... nhưng ta cũng hay thổi sao rất tùy tiện, hy vọng Vạn tiểu thư có thể theo kịp!

Nàng không nói gì chỉ nhoẻn miệng cười, gật đầu.... Vương Tử Nhan chắm chú nhìn nàng, hắn thầm đánh giá nữ nhân trước mắt

"Vương đại tướng quân hắn có nữ tử nào chưa từng gặp qua, nhưng nữ nhân có tính cách và tâm tư như nàng, thật khó dò!Thú vị!!!" (thú vị trong truyền thuyết 😂)