Hoa Hồng Đỏ

Chương 15: Bạn thân ẩn hình



Nhiệt tin tức scandal tình ái của Lăng tam thiếu gia còn chưa tiêu, tập đoàn Lăng Duệ liền xảy ra chuyện lớn. Tứ đại nghiệp vụ bản khối Lăng Duệ quản cọc, bởi vì một số sản phẩm ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, bán sản phẩm lỗi cho bất động sản Minh Đức, dẫn đến móng cọc không ổn định khi xây nhà và sập móng trong quá trình xây dựng.

Việc này vừa ra, tập đoàn Minh Đức liền phái người phụ trách đi đến Tuyên An, đồng thời tạm thời chấm dứt mọi giao dịch kinh doanh với Lăng Duệ quản cọc, đồng thời mọi vật liệu mới mà tập đoàn dự định mua đều bị gác lại.

Trong lúc nhất thời, Lăng gia bị gièm pha đã lan rộng khắp giới kinh doanh, gây náo động khắp thành phố và hủy hoại danh tiếng của họ.

Tập đoàn Lăng Duệ

Lăng Xương Khiếu tự mình tọa trấn, gọi tất cả những người phụ trách có liên quan đến nghiệp vụ quản cọc đến hiện trường, từng bước từng bước báo cáo tình huống xuất nhập thương phẩm, từ giá cả đến lựa chọn vật liệu, tra rõ là phân đoạnnào, nhà ai nghiên cứu phát minh căn cứ ra vấn đề.

Tổng kinh tạm thời thành lập tổ đội điều tra, đối với hơn một trăm nhà nghiên cứu phát minh trên cả nước căn cứ tiến hành điều tra, cuối cùng tra ra rằng sản phẩm ở khu vực Hoa Nam do tam thiếu gia Lăng Thương Hàn phụ trách xuất hiện vấn đề. Lô ống kém chất lượng đó đã tiết kiệm phí tổn thất kếch xù, cầm thứ phẩm xen lẫn trong chính phẩm, thật giả lẫn lộn, cuối cùng gây ra tổn thất không thể vãn hồi.

Vật liệu cọc ống đóng vai trò quyết định đối với móng cọc của ngôi nhà, liên quan đến sự an toàn của người xây dựng, thậm chí ảnh hưởng đến sự an toàn của cư dân về sau, loại tiền bẩn thỉu này mà cũng dám tham!

Sau khi Lăng Xương Khiếu biết được chân tướng, suýt nữa hộc máu tại chỗ, cái gọi là việc xấu trong nhà không thể ngoại dương, ông vốn định nếu là người phía dưới ham tiện nghi, đem người giao ra, lại mở một cuộc họp báo truyền thông, xin lỗi Minh Đức hơn nữa tái xuất vật liệu xây dựng với giá gốc, liền có thể chuyện lớn hóa nhỏ, nhưng tiếc rằng là tôn tử tam phòng nhà ông đã gây ra đại họa này.

Phòng họp.

Ngoại trừ cổ đông, còn có những người nhậm chức ở các tập đoàn Lăng gia sở hữu, trong TV chính là hình ảnh một nửa kiến trúc Minh Đức sập đổ, công tác kế tiếp bao gồm tiêu thụ miếng đất kia hoàn toàn đình trệ. Là một trong mười tập đoàn bất động sản hàng đầu cả nước, Minh Đức luôn được vinh danh và rất được lòng người mua nhà.

Sự việc này không chỉ gây thiệt hại lớn cho Minh Đức mà còn làm mất uy tín nhãn hiệu "chất lượng hàng đầu" của Tập đoàn Minh Đức đã luôn duy trì trong hơn 20 năm qua. Không ít người không còn tin tưởng những căn nhà do Minh Đức xây dựng, cả nước mấy ngàn hộ mua nhà muốn trả phòng.

Trước mắt Lăng Duệ đang khẩn trương liên hệ cho Tập đoàn Minh Đức, tiếc rằng Minh Thượng Đông chủ tịch Tập đoàn Minh Đức trực tiếp biến mất, tránh mặt mọi người trong Tập đoàn Lăng Duệ, chuyện này ông đã toàn quyền giao cho phó tổng giám đốc tập đoàn, giám đốc khu vực Vân Thư phụ trách.

Lăng Xương Khiếu xem các bản tin truyền hình, sự việc lớn đến mức được đưa tin trên các đài truyền hình lớn, dù có điều động bao nhiêu tài chính và nhân lực cũng không thể trấn áp được sự việc này.

Ông ta giận trừng người tam phòng, Lăng Thương Hàn và Lăng Thương Vũ run run rẩy rẩy mà không biết làm sao, bọn họ không nghĩ tới chỉ là một bộ phận ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, liền sẽ ảnh hưởng lớn như vậy.

Hai người mồ hôi lạnh ròng ròng, liền xin tha cũng không dám, chỉ phải nhìn phụ thân Lăng Quốc Huân, ông chỉ là hận sắt không thành thép, cũng là không dám chủ động mở miệng.

Lăng Xương Khiếu châm tẩu thuốc, nói với Hải Dụ: "Gọi Thương Bắc lên đây."

"Vâng, chủ tịch."

Hải Dụ nhậm chức ở tổng kinh, về cơ bản cô ấy có thể tham gia vào mọi vấn đề của tập đoàn, đặc biệt là thông tin giữa hội đồng quản trị và lãnh đạo cao nhất của các phòng ban lớn, cô ấy có thể một tay nắm bắt, chuyện này vốn nằm trong dự liệu, là một phần kế hoạch của Lăng Thiên Dục.

Lăng Quốc Huân thấy Lăng Xương Khiếu muốn cho đại phòng nhúng tay vào chuyện này, tức khắc có cảm giác nguy cơ, ông thật thận trọng nói: "Ba, việc trừng phạt hai đứa súc sinh này hãy để sau, lập tức là nguy cấp xã giao hơn nữa kết nối với Minh Đức bên kia, tam phòng chúng con gây ra họa, làm chúng con đi cứu lại, hy vọng có thể lấy công chuộc tội."

"Hừ, ta sợ các ngươi đổ thêm dầu vào lửa!" Lăng Xương Khiếu tức giận đến sắc mặt trắng bệch, chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tới, chuyện này người khác không có khả năng động đắc thủ chân, tam phòng thật sự quá làm ông thất vọng, ở Lăng gia đời thứ ba, chỉ có tam phòng sinh ra hai tôn tử, nhưng kết quả là, không chỉ chẳng làm nên trò trống gì, còn sẽ kéo gia tộc tụt về phía sau.

Ông ta cực khổ đánh hạ giang sơn, bất luận như thế nào không thể bị đời sau bại rớt. Ông ta giao cho tam phòng quá nhiều thứ, ông ta lập nghiệp gây dựng sự nghiệp bản khối, thế nhưng suýt nữa chôn vùi ở trong tay tam phòng, ông ta không thể không một lần nữa tự hỏi, với việc phân bổ quyền lực và chức vụ của mấy phòng ở tập đoàn, có phải chưa thỏa đáng hay không.

Nhiều năm như vậy, lần đầu tiên Lăng Xương Khiếu hoài nghi vấn đề chính mình dùng người.

Trong tất cả các con cháu, trưởng tôn Lăng Thương Bắc là ổn thỏa nhất, làm việc kín đáo, hành sự cẩn thận, chưa từng gây ra họa, quả thật đem nghiệp vụ chính mình làm được hô mưa gọi gió, chưa từng làm ông ta thao tâm.

Xảy ra chuyện lớn như vậy, ông ta muốn xem thử Lăng Thương Bắc xử lý như thế nào.

"Ông nội." Lăng Thương Bắc có chuẩn bị mà đến, anh biết nếu có thể gia nhập hội nghị quản cọc chuyên nghiệp, vậy có thể là cơ hội biểu hiện chính mình, thật là liền ông trời đều muốn diệt tam phòng.

"Sự tình con cũng đã nghe nói, nói thử xem đi, bây giờ phải làm sao? Người của Minh Đức đối chúng ta đóng cửa không gặp, liền lơ đi, truyền thông đuổi theo chúng ta không buông, chuyện này đã lan truyền ở trong giới rồi."

"Lấy hiệu suất làm việc của tổng kinh, nhất định đã tra được người phụ trách của Minh Đức tới Tuyên An là ai nhỉ?" Lăng Thương Bắc liếc mắt nhìn Hải Dụ một cái, Hải Dụ vội dời đi ánh mắt, cô ấy ứng yêu cầu của chủ tịch kỳ thật đã tra được là ai, nhưng không tiết lộ cho Lăng Thương Bắc, anh như thế nào biết trong tay chính mình có tin tức này?

"Tra được thì như thế nào, người ta hiện tại không gặp chúng ta, Minh Thượng Đông đến điện thoại của ta cũng không tiếp." Lăng Xương Khiếu tận lực làm chính mình tâm bình khí hòa, ông ta đã đánh bạc mặt già, lại bị người đóng cửa không gặp, tuổi này bị ném mặt lớn như vậy, thật là tức giận khó coi.

Lăng Thương Bắc trầm ổn tự nhiên, êm tai phân tích nói: "Người phụ trách chuyện này của Minh Đức tên là Vân Thư, nghe nói cùng Minh Thượng Đông có quan hệ quan hệ vi diệu khó nói, đồn đãi Vân Thư là tình nhân Minh Thượng Đông dưỡng, cho nên mới 28 tuổi liền ngồi đến vị trí cao như vậy, đương nhiên nữ nhân này năng lực quả thật không thể khinh thường, có điều cái đó không quan trọng. Quan trọng là..."

"Cái gì? Đừng úp úp mở mở nữa."

"Cô ta và nhị muội có quen biết, thời trẻ cô ta tìm Lục Cảnh Ngôn làm hình tượng đại ngôn khi Minh Đức gặp khó khăn, sau lại tìm được nhị muội mới có thể mời Lục ảnh hậu rời núi, sau này cô ta thành bạn tốt của Lục Cảnh Ngôn, trước mắt Lục Cảnh Ngôn đang ở căn nhà ở phố Thập Lý."

Lăng Xương Khiếu nhướng mày: "Cô ta và Tiểu Dục có quan hệ tốt sao?"

"Ngược lại chưa thấy được hai người thường xuyên gặp mặt hoặc là nghe nói có quan hệ tốt, nhưng cô ta và Lục Cảnh Ngôn quan hệ tốt là thật, Lục Cảnh Ngôn lại là bận thân của nhị muội, ông nội, thời điểm xã giao vô dụng, chỉ có thể thử xem nhân tình."

"Ý của con là để Tiểu Dục ra mặt?"

Lăng Thương Bắc cười cười: "Nghe nói hôm nay Vân Thư đi câu lạc bộ Thiên Địa bắn súng, con cảm thấy ngược lại có thể thông báo cho nhị muội thử xem? Ít nhất để Vân Thư bằng lòng gặp mặt nói chuyện trước, nếu không chuyện này kéo xuống chỉ bất lợi cho chúng ta, Minh Đức tuy rằng cũng có tổn thất, nhưng hiện giờ bọn họ đem chính mình đặt ở vị trí người bị hại, dư luận và truyền thông đều là đang nghiêng về phía bọn họ, chúng ta chỉ có thể chủ động xuất kích."

Lăng Xương Khiếu gật đầu, ho nhẹ vài tiếng, trừng mắt về phía mấy người tam phòng, nói: "Hải Dụ, thông báo bộ phận nhân sự phát thông cáo."

"Chủ tịch?"

"Yêu cầu bộ phận nhân sự phát thông cáo bãi nhiệm chức vị, bộ phận nghiệp vụ quản cọc quốc nội từ tổng giám đốc đến giám đốc khu vực toàn bộ đều thuyên chuyển công tác, bỏ nhiệm nhân sự liên quan chờ tôi thông báo."

Hải Dụ note lên iPad nghị quyết của Lăng Xương Khiếu, điều này làm cho người tam phòng đại kinh thất sắc, nếu không phải Lăng Thương Vũ ôm chặt lôi kéo Lăng Thương Hàn, thế tất lại một hồi phong ba. Hắn hạ giọng, nói: "Anh, tạm thời đừng nóng nảy, cứ để ông nội nguôi giận trước, lại nghĩ cách."

Lăng Thương Hàn cảm thấy chính mình thật xui xẻo, tay Lăng Quốc Huân nắm thành quyền đến vang khanh khách, tam phòng gần đây thật là nhà dột còn gặp mưa suốt đêm, rốt cuộc sao lại thế này?

Thật là có lợi cho đại phòng, ông ngước mắt, Lăng Thương Bắc vẻ mặt đắc ý mà nhìn bọn họ.

Nếu nói scandal tình ái của tam phòng là do người làm, như vậy tai họa lần này chính là ông trời trợ giúp Lăng Thiên Dục. Lúc trước người tập đoàn Minh Đức nghiệm hóa cũng không có phát hiện vấn đề về lô vật liệu kia, nhưng khi vận chuyển lại trộn lẫn với thứ phẩm, đổi trắng thay đen số liệu, vốn dĩ kín đáo đến không chê vào đâu được.

Tuy nhiên, cuộc đấu tranh nội bộ của Minh Đức đã khiến Vân Thư tập trung vào bộ phận mua hàng và phát hiện ra các vấn đề về chất lượng. Vì thế cô ấy cùng Lăng Thiên Dục nội ứng ngoại hợp, thành toàn lẫn nhau. Không biết là may mắn hay là xui xẻo, nhưng dự án của Minh Đức đã xảy ra chuyện ngay khi phát hiện ra vấn đề về chất lượng, khiến tình hình càng trở nên tồi tệ hơn.

Chuyện này không chỉ khiến Vân Thư lập một công ở Minh Đức, chức vị bay lên, càng làm cho Lăng Thiên Dục có thể thành thạo xử lí chuyện này.

Khi mọi người sứt đầu mẻ trán, chỉ có cô bình tĩnh tự nhiên. Nhìn như người ngoài cuộc, thực tế sớm đã thâu tóm toàn cục. Cô thản nhiên mà thưởng thức cà phê, nhìn di động Hải Dụ gửi đến tin tức tập đoàn, tâm tình rất tốt.

Không bao lâu, di động liền vang lên, là Hải Dụ.

Hải Dụ không có khả năng đột nhiên gọi điện thoại cho mình, huống chi mới vừa gửi tin nhắn?

Chỉ có một khả năng, lão nhân bảo cô ấy điện thoại cho mình. Lăng Thiên Dục hoãn hoãn, bình tĩnh nghe máy: "Xin chào, ai vậy?"

Cô chỉ có làm bộ không quen biết Hải Dụ, mới có thể không lộ dấu vết.

"Xin chào nhị tiểu thư, chủ tịch muốn cùng cô nói chuyện." Đầu dây bên kia Hải Dụ cũng bình tĩnh thong dong.

Khóe môi Lăng Thiên Dục khẽ nhếch, đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói của Lăng Xương Khiếu: "Tiểu Dục, chuyện của tập đoàn con đã biết rồi chứ."

"Có thấy trên tin tức ạ, hình như còn rất nghiêm trọng, tìm được biện pháp giải quyết chưa ạ?"

"Hiện tại Minh Đức phụ trách chuyện này chính là Vân Thư, ta nghe nói con quen biết cô ấy."

Lăng Thiên Dục lưu loát trả lời: "Trước kia cô ấy có tìm Cảnh Ngôn làm đại ngôn, chúng con có tiếp xúc qua vài lần, không tính thâm giao, nhưng có thể nói chuyện được."

"Con đi gặp cô ấy, thăm dò tình hình, hiện giờ Minh Đức phớt lờ chúng ta, từ chối gặp mặt, muốn chấm dứt mọi hợp tác, lần hợp tác này hơn 1 tỷ, không thể ném đá trên sông."

Lăng Thiên Dục làm bộ khó xử: "Nhưng mà, ông nội, con không thật sự không hiểu chuyện bên quản cọc kia..."

"Con không hiểu nghiệp vụ nhưng hiểu xã giao, cũng hiểu đạo lý đối nhân xử thế, ông nội tin tưởng con có cách, cô ấy ở câu lạc bộ Thiên Địa bắn súng, ông nội chờ tin tức của con." Dứt lời, điện thoại kia đầu không có thanh âm, một lúc sau giọng Hải Dụ vang lên: "Chủ tịch đi rồi, nhị tiểu thư, Vân tổng chiều nay hai giờ đến bốn giờ sẽ ở câu lạc bộ."

"Tôi biết rồi."

Lăng Thiên Dụccúp điện thoại, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của cô được phản chiếu trong cửa sổ sát đất, cô không ý cười, chỉ nhìn về nơi xa, bàn tay đặt trên kính dần dần siết chặt.

Bắt đầu rồi, hành trình vươn tới đỉnh cao của cô bắt đầu rồi...

Câu lạc bộ bắn súng Thiên Địa.

Khu bắn VIP, ghế lô độc lập, huấn luyện viên chuyên nghiệp tận tình chỉ đạo 1-1. Một nữ nhân mặc bộ đồ thể thao màu đen tím đang nhắm chuẩn bia ngắm, mảnh dài dáng người, dáng người mảnh khảnh khoe đường cong duyên dáng, bắn liên tiếp sáu phát "bang bang bang" và trúng mục tiêu không sót một nhịp.

Ngay khi đáp xuống súng, Lăng Thiên Dục liền đứng ở một vị trí bia khác, bắn trúng bốn phát súng "bang bang bang".

Vân Thư giữ bịt tai ra, nhẹ vuốt tóc trên trán rồi đi về phía khu vực nghỉ ngơi với nụ cười trên môi. Cô ấy nhẹ nhấp một ngụm trà, kéo đầu nhìn Lăng Thiên Dục, "Hôm nay cậu tính việc chung hay là hẹn riêng?"

Cô nhẹ nhàng giơ tay lên rồi quay người rời khỏi huấn luyện viên, người nọ thẹn thùng cúi đầu, khom lưng lui đi ra ngoài. Vân Thư dựa sô pha, nhẹ nhàng mỉm cười, trên người thoải mái bộc lộ ra nữ nhân dịu dàng, không có nồng nặc mùi son phấn, chỉ có trang điểm tao nhã, thời khắc đó cảm giác đẹp ở trong xương cốt, hoàn mỹ mà thuyết minh cho nữ nhân phong tình vạn chủng.

Nếu nói Lăng Thiên Dục kiều mị đẹp đến xuất trần, tựa yêu tựa tiên, Vân Thư lại càng như pháo hoa, đường nét đẹp như tranh vẽ, cử chỉ nhẹ nhàng và tao nhã.

Lăng Thiên Dục dịch bước đi đến, cô thật tự nhiên mà ngồi ở bên cạnh Vân Thư, nhẹ nhàng nói: "Thư à ~ lão nhân tự mình gọi điện thoại cho mình, để cho mình tới gặp cậu, hôm nay mình chính là người của cậu rồi, cậu muốn làm gì liền làm nấy."

Vân Thư một thân nổi da gà, "Ê~ đường đường nhị tiểu thư xã giao còn cần dùng mỹ nhân kế?"

"Như thế nào?" Tay Lăng Thiên Dục thật tự nhiên mà đáp ở bả vai Vân Thư, "Chẳng lẽ mỹ mạo của mình không đủ trình độ hai chữ mỹ nhân?"

Vân Thư nhướng mày: "Miễn cưỡng tính đi, nhưng mà, mình không có hứng thú với vợ đâu."

Lăng Thiên Dục sắc mặt đột biến: "V... Vợ..."

Vân Thư cười cười, bưng cho cô một ly trà, "Bớt nóng đi, lão Lăng, tức giận mau già." Lăng Thiên Dục mặt không ý cười, cắn răng trừng mắt cô ấy, còn phải ngoan ngoãn nhận trà, "Xã giao phải làm nguyên bộ, buổi tối muốn đi đâu?"

"Buổi tối à, chọn ngày chi bằng nhằm ngày, không bằng đi xem Rose trong truyền thuyết, mình chính là rất muốn trông thấy vị Hồng tỷ kia."

Lăng Thiên Dục ngưng mắt xem cô ấy, hiểu ý cười, mị ý mọc lan tràn: "Mình cũng đang có ý này.