Lúc bà ngoại sắp ngã xuống đất, đột nhiên Lý Hùng vọt đến từ bên cạnh, vươn tay đỡ bà ngoại lại.
“Con rể ngoan, con về từ khi nào đó?”
Bà ngoại cười với Lý Hùng.
“Nhóc con, ở đây không có chuyện của mày! Mày mau biến đi cho tao!”
Lý Hùng chậm rãi quay người lại.
Vào giây phút gã lưu manh cầm đầu nhìn thẳng vào mắt Lý Hùng, đột nhiên hai chân gã mềm nhũn rồi ngồi phịch xuống đất.
“Cậu cậu cậu…”
Gã ấp a ấp úng!
Vẻ kinh ngạc hằn lên trên gương mặt!
Vào lúc này, Lý Nhị Ngưu nhanh chóng lái xe đến.
Năm người đàn ông vạm vỡ đầy hung hãn bước xuống xe.
“Ông chủ, phải giải quyết đám này thế nào?”
“Mỗi đứa giao ra một tay một chân, ném vào hồ phía sau nhà!”
“Vâng!”
Lý Nhị Ngưu và năm người đàn ông vạm vỡ lập tức xông lên như hổ dữ.
Mười mấy tên lưu manh bị đánh tơi bời như cừu con, chúng luôn miệng khóc than!
Lý Hùng mời bà ngoại lên chiếc Mercedes-Benz, anh đích thân lái xe đưa bà ngoại đến tiệc mừng thọ của ông cậu. Hã𝙮 𝑡ì𝒎 đọc 𝑡rang chính ở ﹟ 𝑡r𝘶𝒎𝑡r𝘶𝙮𝑒 n﹒𝑽𝙉 ﹟
Vào bây giờ, ông cậu chống nạng đứng trước trái đào mừng thọ lớn.
Lão ta nhìn rồi lại nhìn, kích động đến mức chòm râu rung rung.
Bây giờ ông cậu chỉ mong có thể bưng trái đào mừng thọ vào nhà mình, cắm ba nén nhang mà thờ phụng!
Có điều, nghe nói vẫn còn một chiếc Mercedes-Benz.
Cho dù mình đã lớn tuổi không còn lái được nữa, thế thì ngồi lên vẫn oai phong lắm chứ!
Trong lòng ông cậu hớn hở và ngọt ngào vô cùng.
Chiếc Mercedes-Benz nhanh chóng trờ đến.
Lúc nhìn thấy chiếc Mercedes-Benz, ông cậu chỉ mong có thể nhào lên ngay.