Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu

Chương 155: Ngày đó rồi cũng tới (1)



Có lẽ thời gian là một thứ gì đó trôi đi rất nhanh, mới đây thôi mà đã tới ngày diễn ra cuộc họp lớn nhất của tập đoàn Âu Thị, ai ai cũng rất nóng lòng mong chờ ngày này. Không hẳn là vì họ tò mò cuộc sống và thương trường kinh doanh trên giới thượng lưu, mà vì những lùm xùm gần đây nhất liên tục diễn ra.

Ngay từ sáng sớm đã có rất nhiều phóng viên chờ đợi quanh cổng lớn tập đoàn, đông đến nỗi không đếm xuể. Nhưng bọn họ vẫn phải đợi thêm một khoảng rất lâu vì vẫn chưa đến giờ, cứ vậy mãi cho đến chín giờ sáng mới bắt đầu thấy lần lượt từng chiếc xe tiến vào, nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng của Vũ Thần và Uyển Đình, hai nhân vật chính được mong chờ nhất.

Nhưng rồi cũng không phụ lòng mong đợi của họ khi có hai chiếc xe cùng lúc dừng lại trước sảnh lớn, hai bóng dáng ai kia bước xuống đúng là Âu Dương Vũ Thần và Uyển Đình. Anh nhìn thấy cô liền nén lại nhìn bóng lưng ấy tiến vào bên trong một hồi lâu, ngay cả một ánh mắt cho anh cũng không hề có. Dáng vẻ ngày xưa hay cúi đầu e dè bây giờ đã không còn nữa mà thay vào đó là một người phụ nữ mạnh mẽ cương quyết trả thù.

Bên trong, sau khi chủ tịch đã đến thì cuộc họp cũng nhanh chóng được diễn ra, một sự yên lặng đến bất ngờ. Để phá vỡ bầu không khí này, Diêu Kì bắt đầu lên tiếng: " Để bắt đầu cuộc họp ngày hôm nay, chúng ta sẽ xem qua toàn bộ những nguồn lợi nhuận khác nhau. "

Phòng họp lớn tắt bớt đèn, máy chiếu bắt đầu hiện lên những số liệu trong một năm vừa qua, ai nấy xem qua đều cảm thấy vừa bất ngờ vừa có chút tiếc nuối. Rõ ràng nửa năm đầu qua các quý vẫn ổn cho đến khi đến gần về cuối năm, các công ty lớn nhỏ khác liên tục cắt và hủy bỏ hết hợp đồng, nhưng cuối cùng theo điều tra thì mọi chuyện đều lại rất bình thường, chẳng có sự cố xảy ra.

- Theo như các vị đã thấy, trong nửa năm đầu chúng ta vẫn rất thuận lợi và liên tục lãi được nhiều từ các nguồn khác nhau, không chỉ mỗi một mảng mà rất nhiều, nhưng gần cuối lại xảy ra những việc không như ý muốn như này, chúng tôi cũng rất lấy làm tiếc. _ Diêu Kì vừa chỉ lên màn hình chiếu, vừa liên tục nói ra những ý mà mình muốn truyền đạt.

- Đúng vậy, nhưng chẳng phải là do người đứng đầu quá lơ là chểnh mảng trong việc của tập đoàn hay sao? _ Một vị cổ đông ngồi bên dưới bất bình mà nói.

- Rõ ràng quá đúng không? Không có chuyện gì mà đột nhiên chủ tịch lại vướng vào những tin đồn ồn ào như vậy với.. _ Nói đến đây, người đàn ông đó lại lấp lửng, lén nhìn qua chỗ của Uyển Đình nhìn sắc mặt của cô nhưng chỉ nhận lại một ánh mắt sắc bén.

Cứ như vậy liên tục có những lời nói ra nói vào không hay mấy, Vũ Thần với cương vị là người đứng đầu tập đoàn nãy giờ chỉ im lặng, đột nhiên giơ tay lên ý nói mọi người hãy im lặng rồi mới cất lời: " Dù tập đoàn có lời hay lỗ, các vị ở đây có bao giờ bị thiếu một đồng nào chưa? "

Câu hỏi khiến tất cả khựng lại, không gian bỗng chốc trở nên im lặng, sau đó anh lại tiếp lời: " Ở đây không có người nào đúng không, vậy tại sao tất cả đều lại quy chụp hết lỗi đến từ một phía. Đúng là tôi không thể phủi bỏ trách nhiệm của mình, nhưng còn các vị thì sao? Lúc tập đoàn ổn định phát triển thì ngay lập tức đầu tư vào, lúc sa cơ một chút lại nhảy dựng lên như là một con mèo bị bỏ đói, như vậy chẳng phải rất lạ hay sao. "

Dưới ánh mắt của mọi người, từng câu nói của Vũ Thần đều rất sắt thép, một phát khứa ngay vào lòng của những người ngồi bên dưới. Nhưng chỉ được một lúc họ lại bắt đầu nháo nhào lên, không đơn giản là những lời nói, mà còn có những hành động khá thô lỗ khác.

- ---------

[ Tác gủa: @seunghyunttop ]

Xin chào tất cả mọi người, lại là mình đây, mình đã nghỉ ngơi sau một tuần thi vừa qua, bây giờ thì quay trở lại việc chính thôi. Chương này mình chưa chỉnh sửa xong hết, chỉ đăng đỡ cho mọi người xem, vài ngày nữa sẽ có chương mới, nhớ mọi người thật nhiều.