Nhưng dù vậy, Sở Hạo đành đi lên bệnh viện Little.
Bệnh viện này được vinh danh là bệnh viện thuộc trong top 1 về khám chuẩn các bệnh.
Đừng nhìn tên bệnh viện mà nghĩ rằng yếu kém thật chất đó chỉ là một cái tên bình thường nhưng cũng mang cả ý nghĩa của nó.
Cùng lúc đó, một chiếc xe hãng Fanda, một hãng chỉ dành cho siêu xe giới quý tộc hoặc về đại gia mới sở hữu một con xe hãng đó.
Sở Hạo là người sở hữu hãng xe đó chỉ riêng một con duy nhất.
Chiếc xe được sơn màu xanh biển y như siêu xe nhưng thật chất còn hơn cả siêu xe.
Ông bước xuống siêu xe mà lặng lẽ với tính cách lạnh lùng mà chẳng quan tâm đi vào trong bệnh viện, nhiều người nhìn thấy ông không ngừng cảm thán.
- "Ai vậy?"
Bọn họ còn đi hỏi nhau, có người còn nó:
- "Hình như đó là chủ tịch của tập đoàn Albazt thì phải.
Đúng là chủ tịch của một công ty có khác"
Bọn họ nhìn ông mà không ngừng xì xào, còn ông chẳng quan tâm tới chuyện đó, tay bên phải cầm túi đựng tóc của Long Vũ mà bước vào bên trong.
Nhiều người nhìn thấy mà còn phải thốt lên có người còn ngạc nhiên vì không ngờ thần tượng lại ở đây, ý là bọn họ coi ông như thần tượng vậy.
Sở Hạo chẳng quan tâm tới chuyện đó mà đi vào trong phòng của một bác sĩ.
Lúc này, bác sĩ đang làm về sổ sách trong bệnh viện, bác sĩ thấy anh đến thì cũng có phần ngạc nhiên mà hỏi:
- "Ông là..."
Bác sĩ dường như thấy Sở Hạo vẫn chưa biết người trước mặt mình là ai? Ông thấy bác sĩ như đang lãng phí thời gian của mình.
Tính Sở Hạo không thích bị lãng phí việc của mình mà đi ra chỗ của bác sĩ đập /Rầm/ một cái khiến cho bác sĩ đang suy nghĩ chuyện gì đó nên phải tỉnh lại.
- "À...à..."i có ly do
Bác sĩ vừa nói vừa ngập ngừng, Sở Hạo đưa tay bỏ ghế ra ngoài mà ngồi xuống nói:
- "Tôi muốn đến đây để xét nghiệm ADN."
- "ADN?"
Bác sĩ nghe ông nói vậy cũng hơi ngạc nhiên một chút.
Rốt cuộc ông muốn xét nghiệm ADN vì chuyện gì? Tại sao lại xét nghiệm? Bác sĩ cũng không biết nữa nhưng vì là thân phận nên cũng chỉ ngập ngừng mà hỏi:
- "Mà sao tự nhiên chú lại muốn xét nghiệm ADN vậy? Chắc chắn phải có lý do gì nên chú mới xét nghiệm chứ?"
Dường như ông chẳng quan tâm tới chuyện đó mà cầm túi đựng tóc của Long Vũ để lên trên bàn, tay khoanh vào mà nói:
- "Tôi đã bảo rồi! Tôi đến đây là để xét nghiệm ADN, cậu bị điếc à?"
Bác sĩ nghe vậy, mắt hơi nhắm lại vào như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
Sở Hạo nhìn thấy đã chán chẳng muốn nói
- Tsk...cái tên chết tiệt đó còn dám để ta đợi lâu nữa!
Một lúc sau, bác sĩ mới nhìn ông chằm chằm.
Ông nhìn thấy bác sĩ làm vậy, bên ngoài thì bình, thường nhưng bên trong thì có những suy nghĩ
- Ủa? Cái tên này bị sao vậy vừa nãy thì ngơ ngác xong giờ lại vậy? Đúng là ngáo đời mà
Bác sĩ đứng dậy rồi cầm túi đựng tóc mạ ông cho vào trong túi.