Hòa Thân - Lạc Nguyệt Thiển

Chương 1



Editor: Cua🌷

_

Nếu ngài không tin ta, trước hết có thể đánh dấu ta.

"Ta muốn làm một giao dịch với ngài."

_

Tinh lịch năm 1299, đế quốc Doss phát sinh biến lớn, cung điện một đêm bốc cháy, Quốc vương Ode bị giết hại, ngoại thích đoạt quyền, người thừa kế duy nhất của đế quốc - điện hạ Ivan hiện không rõ tung tích.

Đêm khuya, một chiếc phi thuyền cũ nát đáp xuống vùng đất lạnh lẽo thuộc đế quốc Alite, người thiếu niên mặc trên người một cái áo choàng đen dài từ trên phi thuyền bước xuống, gương mặt che kín mít chỉ để lộ một đôi mắt linh hoạt.

Đang đợi sẵn bên ngoài phi thuyền là một lão quản gia cùng hai tên vệ sĩ. Quản gia nhẹ nhàng hành lễ với đối phương, không nhanh không chậm nói:" Khách quý đường xa mới đến, trong cung đã chuẩn bị phòng tốt nhất cho ngài. Đêm đã khuya, Dean điện hạ dặn ngài nghỉ ngơi cho tốt, có chuyện gì để ngày mai hẵng nói."

"Không, không được! Ta đêm nay nhất định phải gặp hắn....." Thiếu niên vội vàng tiến lên một bước, nhưng tựa hồ nhận ra mình thất thố, khẽ nói chậm lại:" Vậy có thể nhờ quản gia... Chuyển lời giúp ta một tiếng được không..."

Thiếu niên hiển nhiên là không quen nói mấy lời nhờ vả kiểu này, không khỏi hơi mất tự nhiên.

Lão quản gia nở nụ cười lễ phép, không từ chối nói: "Được, vậy phiền ngài đứng ở sảnh chờ, tôi đi thông báo với điện hạ một tiếng."

"Cảm ơn." Thiếu niên vốn căng thẳng nắm chặt lấy tấm áo choàng cuối cùng cũng thả lỏng một chút, nhẹ nhàng thở hắt ra.

Một lát sau, quản gia mang đến tin tức tốt: "Điện hạ đồng ý gặp ngài, xin hãy đi theo tôi."

"Được."

Thiếu niên đi theo quản gia bước xuyên qua hành lang hình vòm, tiến vào nội cung. Cung điện này không giống những cung điện hoàng gia tường đồng vách sắt, hành lang bên ngoài mở ra một vòng tròn lớn trong suốt, từ bên trong có thể nhìn thấy hoa viên đồ sộ, xa hơn nữa là thành thị phồn hoa. Cả tòa cung điện chìm trong sắc vàng ấm áp nhưng không kém phần lộng lẫy, nguy nga.

Quản gia không đưa thiếu niên đến thư phòng mà trực tiếp mang đến phòng ngủ riêng, một nơi cực kì tư mật.

Bước chân thiếu niên có chút do dự, nhưng rất nhanh trấn định lại. Bọn họ đứng trước cánh cửa hình vòm chạm khắc những phiến hoa văn tinh xảo, quản gia đứng lại, khẽ cúi đầu nói:" Xin thứ lỗi, khoảng thời gian này điện hạ Dean có thể đã nghỉ ngơi."

Thiếu niên lắc lắc đầu: "Không sao đâu, là ta mạo muội quấy rầy."

"Điện hạ đang chờ ở bên trong, mời vào."

Thiếu niên ngẩng đầu nhìn cánh cửa một cái, sau khi hít một hơi sâu, bàn tay trắng nõn mới thò ra khỏi tấm áo choàng nặng nề, khẽ mở cửa đi vào.

Dean là một Alpha cường thế, đế quốc vương hầu hết sẽ lựa chọn Alpha ưu tú nhất làm người kế vị, đây chính là một quy định luật bất thành văn. Thiếu niên vừa bước vào liền cảm thấy có hơi không ổn, cậu bôn ba khắp nơi mười mấy ngày trời, thời điểm rời đi có hơi vội nên không đem theo nhiều thuốc ức chế, giờ phút này bị vây hãm trong biển pheromone ngập trời, thuốc ức chế cũng suýt nữa mất tác dụng.

Cậu nhìn người đàn ông tuấn mỹ đang ngồi ở mép giường đọc sách, tiến lên vài bước, ngón tay trắng nõn kéo áo choàng dày nặng xuống, lộ ra một khuôn mặt tinh xảo đẹp đẽ. Sau rất nhiều ngày chạy trốn, đây là lần đầu cậu chịu để lộ mặt trước người ngoài. Mặc dù bộ dáng có chút chật vật, cậu vẫn đem tay phải đặt ở trước ngực, thực hiện một động tác chào hỏi tiêu chuẩn," Lâu rồi không gặp, Dean."

"Ivan, không cần đa lễ."

Đế quốc Doss cùng đế quốc Alite khi xưa từng hợp tác thành lập một bang phái, hai người khi còn bé từng gặp nhau vài lần, đại khái là tầm 5,6 tuổi, sau đó chính sự bận rộn, dần dà mối liên hệ giữa hai bên ngày càng nhạt dần, mãi tới khi đến thế hệ của bọn họ sau này, giao tình cũng chỉ tồn tại trên danh nghĩa mà thôi. Nhưng Ivan thật sự là cùng đường rồi mới mặt dày muốn dùng đoạn duyên phận hồi bé làm cái cớ xin tương trợ, hiện tại đế quốc lâm nguy, cậu cũng chẳng còn chốn dung thân.

"Thực xin lỗi vì đêm khuya đã tới quấy rầy, ngài có biết chuyện về đế quốc Doss...."

"Ta lấy làm đáng tiếc." Chuyện này Dean đương nhiên là biết, chính vì vậy hắn mới cho phép phi thuyền của Ivan đáp xuống lãnh thổ của mình. Tuy ông nội cùng phụ thân đã qua đời từ sớm, nhưng nếu Ivan muốn dựa vào chút ít tình nghĩa năm xưa làm cái cớ xin giúp đỡ, Dean cũng sẽ không tuyệt tình," Có thể giúp được gì ta sẽ giúp, cậu cứ việc nói."

Ivan nhận ra Dean chỉ nói mấy lời khách sáo, Dean có thể đoán được cậu sẽ đến, lại không chắc chắn sẽ giúp cậu. Bởi lẽ giúp đỡ một vương tử gặp nạn đoạt lại đất nước không những hao phí nhân lực, tài lực mà còn không đem lại nhiều lợi ích. Chỉ sợ Dean dựa vào chút ít nhân tình ít ỏi nên mới cho cậu ở lại mà thôi. Nhưng Ivan không cam lòng, mẫu hậu cậu bệnh chết từ khi cậu còn nhỏ, phụ hoàng cũng mới bị giết thảm không lâu... Chẳng lẽ cậu không thể sống an ổn trong suốt quãng đời còn lại được hay sao?

Ivan chắp tay trước ngực, hạ quyết tâm nói: "Ta muốn làm một giao dịch với ngài."

"Giao dịch?" Dean thấy biểu tình khác lạ trên mặt Ivan, hắn chợt nhớ ra khi còn bé Ivan vẫn là một cái đuôi nhỏ thích khóc nhè, giờ đây ngược lại có chút không giống nhau.

Ivan nhìn thẳng vào mắt hắn, thẳng thắn nói: "Ta muốn cùng quý quốc đưa ra.... Hòa thân. Ta là Omega, chuyện này ở đế quốc Doss vẫn luôn là một bí mật. Ta không thể kế thừa địa vị, nếu tương lai có thể khôi phục lại chính quyền, đế quốc Doss sẽ là của ngài, đây chính là điều kiện."

Dean kinh ngạc mà nhìn cậu, hoàn toàn không nghĩ rằng Ivan lại phân hoá thành Omega, nhưng Quốc vương Ode lại chỉ có cậu là con một, đành giấu giếm sự thật mà bồi dưỡng cậu thành Alpha. Quốc vương Ode vốn dĩ tính toán để Ivan tìm được một Alpha xứng đôi, sau đó giấu giếm giới tính để cậu kế thừa ngôi vị, không ngờ ngày này còn chưa đến lại xảy ra sự việc này...

Ivan đợi thật lâu cũng không thấy Dean trả lời, cậu có chút bất an, để lộ chuyện bản thân là Omega chẳng khác nào đem nhược điểm nói cho đối phương biết. Nếu tin tức này không cẩn thận truyền ra bên ngoài, cậu chỉ sợ bản thân sẽ không còn cách nào có thể đoạt lại ngôi vị, bởi lẽ sẽ chẳng ai chịu chấp nhận một Omega trở thành hoàng đế. Mà cậu cũng biết Dean không thể nào giúp cậu vô điều kiện, nếu chỉ đề xuất liên minh không thôi thì thật thiếu thành ý, cậu chỉ có thể nghĩ ra hạ sách này.

"Dean, nếu ngài không tin ta... trước hết có thể... đánh dấu ta."

Một vị vương tử mà lại có thể nói ra loại chuyện nhục nhã thế này thì phải cần biết bao dũng khí? Dean thấy bả vai Ivan run rẩy nhè nhẹ, gặp chuyện lớn như vậy, cho dù là Alpha cũng khó có thể bình tĩnh được, huống hồ Ivan vốn chỉ là Omega mà lại rất kiên cường.

Dean đột nhiên nói: "Lại đây."

Ivan run lên một chút, hơi không chắc chắn nhìn hắn.

"Thành ý cậu đâu?"

Sắc mặt Ivan nháy mắt trắng xanh, tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng giờ phút này cậu mới nhận ra, thực tế bày ra trước mặt có biết bao nhiêu khó khăn. Nhưng cậu không thể lựa chọn lùi bước, đành men theo mép giường đi tới. Càng đến gần Dean, cậu càng cảm thấy khó thở bởi pheromone cường thế bức người, thuốc ức chế cũng sắp không chịu được, cậu không thể khống chế mà để lộ bản năng Omega, rụt đầu run lên. Mà ngược lại sau khi Dean biết cậu là Omega, pheromone phát ra không còn mang tính công kích nữa mà tràn ngập hương vị hấp dẫn cùng khiêu khích.

Sau khi Ivan đi đến trước mặt hắn, hai chân cũng sắp mềm nhũn, tựa hộ như sắp đứng không vững, nhưng bản thân là vương tử, cậu không muốn cứ như vậy mà chật vật té ngã, cậu cắn răng cố gắng chịu đựng, nhưng có lẽ Ivan đã quá xem thường sức mạnh của Alpha cao cấp rồi, sau cùng cậu không nhịn được nữa, khụy chân ngã xuống giường.

Ivan không thể không công nhận vẻ ngoài tuấn mỹ của đối phương, tóc ngắn vàng nhạt hơi xoăn, đôi mắt xanh biếc như ngọc, khí chất vừa ưu nhã vừa tự phụ lại không kém phần lạnh nhạt. Hắn mặc một bộ áo ngủ tơ lụa màu xám đậm, trước ngực không cài cúc để lộ một mảng da thịt rắn chắc, thập phần gợi cảm.

Ivan không dám nhìn nữa, xoay đầu nhìn về hướng khác, đôi tay nhỏ nhắn run rẩy, chủ động cởi cúc áo.

Dean cúi đầu đến gần cậu, hô hấp xẹt qua bên tai, ngửi thử cần cổ thiếu niên," Có chút nồng, tác dụng của thuốc ức chế sắp hết?"

Ivan nhẹ nhàng ừ một tiếng, vô cùng xấu hổ dù rằng cậu không phải cố ý không sử dụng ức chế, bởi lẽ nó chẳng khác nào cậu đang dụ dỗ Dean cả. Cậu đã mở đến cúc áo thứ hai, từ góc độ của Dean có thể nhìn thấy xương quai xanh đơn bạc như ẩn như hiện. Ivan là Omega thuần khiết, nhưng có lẽ do phải trải qua kì huấn luyện dành riêng cho người thừa kế vương thất nên mang trong mình khí chất bướng bỉnh mơ hồ, mấy thứ này quả thực dễ làm người khác xem nhẹ diện mạo nhu nhược của cậu, thoạt nhìn càng giống một Alpha cao quý kiêu ngạo. Mà chỉ tại thời điểm này, khi cậu rơi vào tình huống đã không còn nơi nương tựa, không còn đường lui mới chân chính giống như một Omega thuần túy.

Dean đột nhiên cảm thấy có chút ý tứ nho nhỏ.

Có lẽ Ivan đã chịu ảnh hưởng bởi pheromone của hắn, hơi thở có chút không ổn, ngón tay cũng rõ ràng run lên, nút áo thứ ba cũng không mở nổi nữa.

Dean không thúc giục cậu, mà trực tiếp duỗi tay vòng lấy eo cậu, hắn phát hiện Ivan tuy rằng gầy yếu, vòng eo lại rất rắn chắc, quả thật là đã chịu qua huấn luyện, ăn qua đau khổ.

Ivan cảm giác được Dean dán đến càng gần, lưng cứng đờ, giống như chấp nhận số mệnh mà nhắm mắt lại.

Lúc này Dean đột nhiên nói: "Cậu làm sao lại ngốc như vậy. Nếu như ta ăn sạch rồi không chịu trách nhiệm, cậu tính làm sao đây..."

"Ngài──" Ivan bỗng nhiên mở mắt ra, đẩy hắn một phen. Nhưng hiện tại cậu đang bị pheromone của Dean áp chế, làm gì còn sức lực, rốt cuộc đẩy người không được, bản thân ngược lại còn rơi xuống giường, chật vật ngồi trên thảm lông thượng hạng.

Dean ngồi trên giường nhìn cậu, hơi mỉm cười: "Thật ra ta đã nghĩ nếu cậu lùi bước liền sẽ không giúp cậu nữa. Nhưng thấy cậu có dũng khí như vậy, ta cũng có thể suy xét đáp ứng điều kiện này. Chỉ là không phải lúc này, cậu đã đợi hơn mười ngày, cũng không phải ngày một ngày hai, đêm nay cũng mệt mỏi rồi, trước tiên nghỉ ngơi đi."

Ivan nghe lời này của hắn, còn muốn nói gì đó, lại thấy Dean hướng bên ngoài gọi một tiếng, ý tứ muốn gọi người tiến vào.

Ivan vội vàng đứng lên, cài lại nút áo, tránh để người khác thấy mình thất thố. Lát sau nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, là vị quản gia lúc nãy tiến vào.

Dean nói: "Chuẩn bị phòng mới cho Ivan điện hạ, ở bên phải phòng ngủ của ta có một phòng, không có sự cho phép không cho bất luận kẻ nào quấy rầy. Phái thêm một bác sĩ tư nhân tới đây, kín miệng một chút."

"Vâng."

Lão quản gia gật đầu đáp ứng, Ivan quay đầu kinh ngạc nhìn Dean. Dean đây là.... Muốn giữ bí mật giúp cậu?

Dean không nói thêm gì nữa, lễ phép nhìn cậu nói: "Ivan, chúc cậu có một giấc mộng đẹp."