Hoa Thủy Tiên

Chương 11: Sát thủ bằnghữu (1)



Thủy Nguyệt cung...

Bóng đen nho nhỏ lập lờxuất hiện trên cây, này, hắc y nhân vóc dáng mảnh mai da trắng sáng được tôn lên bởi màn đen. Chuẩn, đây hắc y nhân nhất định là nữ nhi a, rất đẹp.

Hắc y nhân này lén la lén lút, mặt không che, hốt hoảng thở dốc, gương mặt thân quen quen, thân thuộc này chính là ta Hoa Thủy Tiên. Hôm nay, ta đột nhập Thủy Nguyệt cung vì mục đích điều tra cá mập nước biển sống ở nước ngọt?! Ah! Chẳng lẽ là bỏ muối vào nước chăng? Mà có lẽ là đám cung nữ xạo thìsao? Ừm, phải điều tra... (khi không lại biến thành thám tử?? T.T)

"A...hắt xì..." Hoa Thủy Tiên quẹt quẹt cái mũi ửng hồng, coi bộ trời chuyển lạnh rồi. Xuiquá, ta không có đem theo áo khoác ấm rồi...

1 hắc y nhân khác lẻn vào, chuẩn, hắc y nhân này là nữ nhi và tất nhiên là che mặt lại. Hắc y nhân nữ nhi nheo mắt thấy Hoa Thủy Tiên đangngồi chổm ở gốc cây, ôi, hắc y nhân đó không che mặt lại. Gương mặt này đẹp quá, khuynh quốc khuynh thành, so với ta còn muốn đẹp hơn nữa, thật ghen tị quá mà. Tiến lại gần xem nào, biết đâu lại thấy mặt người đó....

Soạt...xạc...vụt...bịch!

"T...tam...tỷ..." hắc y nhân nữ nhi hét lên, rấtmay là ta chụp miệng lại.

Các bạn đang thắc mắc tại sao tên hắc y nhân này kêu ta bằng tam tỷ. Vâng, dựa vào tiếng 'tỷ'nhất định là quen biết tavà nhỏ tuổi hơn ta, hơnnữa tiếng 'tam' càng khẳng định hơn nữa nhất định là em trai hay em gái ta mà vóc dáng này lẫn thanh âm là nữ.

Vâng! Trong hoàng cung này chỉ có 1 người mà thôi, đó là ngũ công chúa Hoa Mẫu Đơn. Oa, không ngờ đó, tại sao ngũ muội lại ở đây? Định làm gì? Ta phải điều tra!

"Ngũ muội, muội làm gì ở đây..." Hoa Thủy Tiênnheo mắt lại nhìn Hoa Mẫu Đơn.

"Ơ,a...cái này..." Hoa Mẫu Đơn lắp bắp nói "...chứ tại sao...tỷ lại ởđây..."

"Trả lời ta trước..."

"...tỷ trước!..."

"...." ta ghét à nha! Gài bẫy vô hình à nha, ta sẽ gài bẫy nhóc lại, đừng trách ta à nha.

Hoa Thủy Tiên dứt suy nghĩ thì đưa tay chỉ vào hồ nước "Ta nghe nói ở đây vừa thả cá mập, nên ta thấy hứng thú đến đây xem!"

"Muội cũng vậy nga!"

"Là thật?..."

"Ân? Là thật!"

Sau đó hai tỷ muội nắm tay nhau, sát cánh tiến gần bờ hồ nước. Trầm ngâm, ta đưa tay chạm nhẹ mặt nước, run run sóng nhẹ, không có động tĩnh gì.

Tõm!

Ta giật mình! Cái bóng vật rơi xuống nước là đùi heo, ta quay lại nhìn Hoa Mẫu Đơn. Nàng im lặng, sắc mặt hồng, màynhăn lại rồi biến sắc. "Tỷ, nhìn..." (sao càngngày càng giống truyện trinh thám vậy cà??? T.Tta không thích)

Ta quay lại nhìn hồ nước, chờ xem...

Oh my god! Cái đùi heo bịgặm thành xương trắng! Má ơi! 'nó' ăn hồi nào vậy? Có...có ma sao?

Hoa Thủy Tiên cùng người bên cạnh Hoa MẫuĐơn run run lên từng đợt, mồ hôi ứa lạnh sau gáy. Hai người liếc mắt nhìn nhau, dùng hành động cử chỉ nói.

Hoa Mẫu Đơn*kéo tay nàng ta lại*: tỷ, chúng ta đi mau đi! Ở đây rất nguy hiểm!

Hoa Thủy Tiên*nhíu màyủy khuất*: ừ, ta cũng cảm thấy vậy! Nhưng mà, không hiểu...tại saota không muốn đi!

Hoa Mẫu Đơn*hốt hoảng, tối mặt*: trời đất ơi! Tỷ muốn làm mồicho cá ăn à?

Hoa Mẫu Đơn nhanh chóng kéo tay nàng chạy đi. Bỗng nhiên trước mặt họ xuất hiện 1 hắc y nhân hai tay cầm kiếm, này, vừa thấy là đã biết người này độ nguy hiểm chuẩn xác lênđến 100%. Sát khí tản ra làm người khiếp sợ run lên, tóc dài thả thướt tha, trang hắc y bằng vải thượng hạng, song kiếm to đẹp ánh xanh biển mờ khắc to 'Nguyệt' chữ thật đẹp. Vóc dáng chuẩn không cần chỉnh, là nam nhân a, là nam nhân a, càng khẳng định người đó lànam nhân khi người đó phát ra thanh âm cực lạnh lùng.

"Hoa Thủy Tiên! Giờ chơi đã hết, đến lúc phải ngủ 1 giấc vĩnh cửu rồi!..." hắc y nhân dứt lời, tấn công Hoa Thủy Tiên.

Keng!

"Ah! Thật quá đáng mà! Ngươi dám xem ta là không khí..." Hoa Mẫu Đơn đỡ lấy phát kiếm, tức tối phát hỏa "NGƯƠIĐÁNG CHẾT!!!"

Keng! Keng! Keng! Keng!

"Nhóc con, tránh ra mà chơi đừng trách ta ủy lớn tuổi mà bắt nạt con nít..." hắc y nhân vừa đỡ kiếm vừa nói.

"Ngươi nói cái gì? Đồ lão già 'sấc sượt'!"

Ngũ muội thốt ra âm thanh lạnh lùng, xem ra phát hỏa rồi, lại nghe câu nói kia phát hỏa tăng thêm 20% nữa, ta đoán Hoa Mẫu Đơn mà nghe thêm vài câu sẽ phát hỏa 100%. Ta tốt nhất là nên né sang mộtbên xem xét tình hình, yên lặng là vàng...