Hoa Thủy Tiên

Chương 39: Hôn lễ (2)



"Đại hoàng tử xin chúc mừng."

Hoa Mạt Hương quay đầu nhìn về phía phát âm thanh kia cư nhiên là nữ thừa tướng Lưu Cơ Nhĩ. Lưu Cơ Nhĩ nhếch môi cười phân phó người đưa lễ vật, nghiêng đầu mà nói.

"Tương lai sau này không biết đại hoàng tử có thể trở thành thái tử kế vị không nhỉ?"

Dứt lời, toàn bộ im lặng ngắt như tờ giấy trắng. Nhiệt độ bỗng nhiên giảm đi làm người ta rét run, mồ hôi chảy ròng ròng như mưa, có mấy ai đó nhịn không được đánh mấy cái hắt xì hơi. Hoa Mạt Hương dĩ nhiên không phải kẻ ngốc, ngược lại rất hiểu rõ ý tứ của nàng. Hoa Mạt Hương cũng chỉ cười nhạt. Mạnh Thi, Hoa Minh Kỳ và hắn là những người có thể trở thành thái tử kế vị, đặc biệt là Mạnh Thi mặc dù không phải con ruột của phụ hoàng nhưng hắn là con của phụ hoàng ca ca thân sinh. Hắn tuy lo nhưng cũng mặc kệ đi hết cả, đối với hắn quan trọng bây giờ là sống thật hạnh phúc với người mình yêu thương.

"Thừa tướng, ngài nói vậy là có ý gì hả?"

Bỗng nhiên có thanh âm phá vỡ bầu không kỳ quái nhượng mọi người hoàn hồn tập trung phía âm thanh kia. Khi ai quay đầu nhìn thấy người kia đều ngẩn ngơ đến giật mình, đó là ai? Là ai? Là Hoa Thủy Tiên tam công chúa khuynh đảo trái tim mọi người, lại ngốc nghếch đáng yêu hấp dẫn nhân chú ý.

"Ô? Là tam công chúa Hoa Thủy Tiên. Thật quá bất ngờ đi a." Lưu Cơ Nhĩ thấy Hoa Thủy Tiên liền một cỗ hận ý tăng lên. Tiện nhân! Chính tất cả là do mi! Nếu không thì tại Thi lại bỏ rơi ta chứ? Hừ, ta nhất định phải làm cho ngươi dở sống dở chết.

"Này, nữ thừa tướng. Ta rất tôn trọng ngươi nhưng ngươi lại không tôn trọng ta?!" Hoa Thủy Tiên buồn bực nói "Mặc dù ta không hiểu tại sao ngươi luôn đối với ta ác ý đối địch... Nhưng ta..."

"Ác ý đối địch?! Thật nực cười đi. Ta từ trước giờ có làm việc ý xấu đến tam công chúa đâu. Ha ha, ta cho rằng tam công chúa ngược lại đối với ta ác ý." Lưu Cơ Nhĩ lạnh giọng nói.

"Ngươi...đặt điều..." Hoa Thủy Tiên mặt thoáng trắng đi lên nhưng sau đó hồi phục lại bình thường.

"Tam muội, muội im lặng lại đi." Hoa Mạt Hương mặt không đổi sắc khuyên bảo "Hôm nay là lễ thành thân của ta, thỉnh mọi người dẹp đi tư tưởng khác biến mất."

"Đại ca..." Hoa Thủy Tiên ngạc nhiên nhìn Hoa Mạt Hương "Muội xin lỗi."

"Ngốc, nàng không có lỗi." Mạnh Thi không biết xuất hiện hồi nào ở gần Hoa Thủy Tiên lên tiếng làm nàng dọa giật nảy.

"A a a? Mạnh Thi, ngươi làm ta dọa mém đứng tim chết a." Hoa Thủy Tiên vuốt vuốt ngực "Haizz, trái tim của ta rất là mỏng manh dễ vỡ như thủy tinh ╥_╥ cho nên đừng dọa ="= ta a."

Mạnh Thi tim đập nhanh: "...à...ừ..."

"Các ngươi..." Lưu Cơ Nhỉ xanh mặt phẫn nộ nhìn tâm đồng ý hợp quan tâm hai người Mạnh Thi cùng Hoa Thủy Tiên trước mặt. Lưu Cơ Nhĩ sát ý chợt lóe không biết bao nhiêu lần.

"Đủ. Hôm nay là ngày vui sau lại trở nên mọi người không vui đích nhàm chán sự? Tiết tục đi nào, cứ bỏ qua hết mọi phiền." Hoa Đào Vương mặt lạnh nhưng ôn nhu giọng nói dễ chịu lòng người mà cười.

"Vâng."

...

"Hừ, thật tức chết mà." Lưu Cơ Nhĩ sau khi trở về liền đập bàn phẫn nộ.

"Chủ tử, người làm sao vậy?" hắc y nhân định tiếp đến, chưa kịp gì nói gì thêm đã bị Lưu Cơ Nhĩ một chưởng đánh văng phun một ngụm máu tươi trên sàn.

"Thật nhiều chuyện. Lắm lời vô ích." Lưu Cơ Nhĩ đôi mắt đỏ hoe nắm chặt tay lại.

"..." hắc y nhân lòng hơi đau và tuyệt vọng. Quẹt đi vệt máu, cố gắng đứng dậy "Chủ tử."

"Tôn Y, ta lệnh ngươi phải thực hiện kế hoạch B bắt đầu ngay."

"Nhưng kế hoạch A kia vẫn..."

"Mặc kệ nó, mau tiến hành." Lưu Cơ Nhỉ hét lớn.

"Dạ." Tôn Y đành phải tuân mệnh. Lòng hắn càng ngày do dự cùng đắn đo, chủ tử của hắn đang bắt đầu đi sai đường.

...

"Minh Hà, hôm nay nàng rất đẹp." Hoa Mạt Hương sờ sờ má Minh Hà cười.

"Xùy, bộ thường ngày ta xấu lắm hả?" Minh Hà chu môi nói.

"Đâu có a." Hoa Mạt Hương kéo tay Minh Hà "Uống rượu giao bôi a."

"Ân." Chậm rãi mà uống lấy ly rượu nồng thơm thật hạnh phúc cỗ ý dâng lên.

"Minh Hà, ta..." Hoa Mạt Hương định nói liền thấy Minh Hà đổi sắc mặt.

"Phốc...Khụ...Khụ..." Minh Hà sắc mặt kém ho ra ngụm máu trực tiếp ngất xỉu.

"Minh Hà! Minh Hà! Nàng làm sao vậy? Minh Hà! Mau tỉnh lại đi, Minh Hà!" một tiếng hét kinh hãi cất lên khuấy động đêm tân hồn trắc trở kỳ lạ cố ý.

...