Hoa Vũ Chiến Thần

Chương 170



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Bụp! Bụp! Bụp!”

Trong hành lang, bước chân tiếp cận văn phòng.

Để che giấu thân phận của mình, Tần Vũ Phong đeo lên mặt nạ vàng, tăng thêm một chút bí ẩn.

“Bụp!”Cánh cửa lớn bị hất tung ra.

Ông Kiều Bát xông vào, hung hăng nhìn chằm chằm Tần Vũ Phong, trong mắt lộ ra vẻ hận thù khó quên.

“Chủ tịch Phong Vân, không ngờ……nhanh như vậy đã gặp lại rồi! Tôi đã nói rằng dù phải trả giá như thế nào, cũng phải báo thù cho Thiên Dã!”

“Cho dù cậu có giàu có nhất nước, vậy thì sao? Bây giờ không có thống lĩnh Viên cùng với hàng chục nghìn hùng binh ra tay cứu giúp, cậu lấy cái gì ra đấu với tôi?”



Tuy nhiên, Tân Vũ Phong vẫn bình tĩnh như thường, ngay cả lông mày cũng không động đậy, miệng treo một nụ cười nhàn nhạt.

“Nhóc con, cậu không sợ sao?”

Huyết Lang vẻ mặt không vui, giống như là chịu một sự kinh thường rất lớn.

“Tôi, tại sao phải sợ?”Tần Vũ Phong hỏi lại.

Dáng người cao vút kiên cường như một thanh gươm, vô hình toát ra một sự ngạo nghễ ngang ngược, coi thường tất cả.

“Ngạo mạn/.”

Ông Kiều Bát hét lên: “Cậu có biết, đây chính là ông Huyết Lang năm đó đã uy danh lừng lẫy không? Ông ấy chính là sát thủ đứng đầu của tổ chức Thiên La! Nhận nhiệm vụ giết hàng trăm nhân vật tầm cỡ, từ trước đến nay chưa từng thất thủ! Bây giờ, Huyết Lang đã đạt tới cảnh giới tông sư, sức mạnh vô địch, không phải là người cậu có thể mạo.

phạm đâu.”

Ông Kiều Bát giới thiệu thân phận của Huyết Lang, rõ ràng rành mạch giống như thuộc trong lòng bàn tay.

“ð? Tông sư, rất lợi hại sao?”

Tần Vũ Phong lại lên tiếng, giọng điệu rất vui tươi.

“Ông Huyết Lang, vẫn là mời ông thể hiện bản lĩnh, để cho thằng nhóc này được mở rộng kiến thức một chút về sự lợi hại của ông!” Ông Kiều Bát đưa ra yêu cầu.

“Được!

Huyết Lang gật đầu, gân cốt toàn thân sống dậy, khí thế tăng vọt, cơ bắp căng phồng, ẩn chứa sức mạnh bùng nổ.

“Hừ!”

Cùng với tiếng kêu chói tai, một đạo cầu vồng trắng giống như phi kiếm, phóng ra từ miệng ông ta, bắn thẳng vào ấn đường của Tần Vũ Phong.

Bật hơi như kiếm!

Trước kia lúc ở cửa nhà tù đen, Huyết Lang đã từng thi triển ra chiêu thức đại thần thông này, chém chết vệ sĩ của ông Kiều Bát.

Bây giờ ông ta lại dùng lại phương thức cũ này một lần nữa, uy lực vô song.

“Thiên Dã, bố trả thù cho con rồi!”

Ông Kiều Bát chứng kiến cảnh này, tưởng rằng Tần Vũ Phong nhất định sẽ chết.

Ai ngờ đúng lúc này lại xảy ra chuyện khó tin.

“Hừ!”

Trên người Tần Vũ Phong phóng ra kim quang, giống như ánh sáng rực rỡ của mặt trời.

Một lớp hộ thân trong suốt, sinh ra xung quanh người Tần Vũ Phong.

Đắm mình trong ánh sáng vàng, Tần Vũ Phong giống như chiến thần trên chín tầng mây, uy phong lẫm liệt, thần thánh cũng không dễ xâm phạm.

“Bụp!”

Phi kiếm cầu vồng trắng đó, đột ngột bị va đập dưới mặt nạ vàng, vỡ ra, cuối cùng trở thành vô hình “Làm sao có thể?!”

Ông Kiều Bát đồng tử co rút dữ dội, miệng há hốc, khuôn mặt hiện lên vẻ mặt kỳ lạ.

Và nụ cười trên mặt Huyết Lang, lập tức cứng lại, thay vào đó là vẻ mặt kinh hoàng khó có thể che giấu được.