Hoa Vũ Chiến Thần

Chương 546: Tôi thử một chút!



“Người phụ nữ này... Là Nhện Độc Trương Tâm Liên!”

“Trương Tâm Liên? Cái người phụ nữ chuyên dùng độc đó sao?”

“Hôm nay, làm sao lại có thể nhìn thấy được một người phụ nữ độc ác đến như vậy ở nơi này chứ!” Một võ giả mặt đầy vẻ chính nghĩa đường hoàng nói.

Những người đứng ở bên cạnh nghe xong thì liếc mắt nhìn người này một cái: “Không quan trọng là người ta có ác độc hay là không, trước mắt thì Trương Tâm Liên là người có khả năng nhất có thể sử dụng độc để khắc được một đường sâu đến ba mươi cen-ti-mét lên trên tấm bia đá kia!”

“Lại nói đến, dáng dấp của Trương Tâm Liên này quả đúng là rất xinh đẹp..”

Bên trong đám người bắt đầu vang lên những tiếng bàn luận sôi nổi, mà đương nhiên phần lớn nội dung đều là lời bình phẩm lung tung về người phụ nữ tên là Trương Tâm Liên.

Ngay cả Tân Vũ Phong cũng cảm thấy có chút tò mò về người phụ nữ chuyên dùng độc làm vũ khí này.

Dùng độc sao?

Nói không chừng thật sự có thể sẽ khiến cho tấm bia đá kia bị ăn mòn, tạo thành một hố sâu đủ ba mươi cen-ti-mét.

Mặc dù trình độ vẫn còn kém xa chưa đủ để nhìn vào mắt, nhưng mà nếu như so với đám người ô hợp ở nơi này thì cũng đã mạnh hơn rất nhiều rồi.

Chỉ thấy người phụ nữ có tên là Trương Tâm Liên kia rút một con dao găm có chuôi dao được khắc hình hoa sen tím xinh xắn ra, đôi môi hé mở cho tiếng quát mềm mại thoát ra bên ngoài, sau đó ngay tức khắc đầm lên trên mặt tấm bia đá!

Nọc độc ăn mòn bia đá, trong nháy mắt phát ra những tiếng xèo xèo vang vọng, từng làn khói độc cũng bắt đầu tỏa ra khắp không trung!

Người chung quanh thấy vậy thì vội vàng lui về phía sau, sợ mình bị dính phải dù chỉ là một chút chất độc.

Trong lúc nhất thời, gần như tất cả mọi người đều không nhìn rõ được tấm bia đá ở dưới làn khói độc dày đặc kia đã bị ăn mòn thành hình dạng như thế nào.

“Ai nha, các anh trai này, mọi người đang sợ hãi trước loại độc này của tôi hay sao?”

Trương Tâm Liên đứng ở bên cạnh tấm bia đá, vươn tay vuốt nhẹ mái tóc của chính mình, còn trừng mắt lên nhìn về phía đám người đang vây quanh, trong lúc nhất thời không có một người nào cất tiếng đáp lời.

Cô gái như thế này, cho dù có đẹp hơn đi chăng nữa nhưng cũng hết sức nguy hiểm!

Ngay cả bia đá mà cũng có thể ăn mòn, vậy thì đừng nói đến thân xác máu thịt thông thường nữa!

Một lát sau, khói độc tan đi hết, người giúp việc của nhà họ Hàn đi lên phía trước để kiểm tra, rất nhanh đã thấy người nọ nhíu mày một cái: “Không đủ!”.

Chất độc chỉ ăn mòn một mảng rất nhỏ và nông trên bia đá, bất kể là diện tích hay là độ sâu đều còn cách ba mươi cen-ti-mét một khoảng rất xa.

Trương Tấm Liền bĩu môi, nhưng cũng chỉ có thể lùi xuống nhường chỗ cho người khác.

Tiếp theo, lại có rất nhiều cao thủ ra sân, toàn bộ những người tiến lên đều là những nhân vật làm mưa làm gió trên giang hồ, nhưng cũng không có một ai làm gì được tấm bia đá kia.

Mặc dù Vân Ninh sầm uất, nhưng dẫu sao thì vị trí của nó vẫn nằm ở chỗ hẻo lánh, so sánh với Để Đồ thì vẫn còn chênh lệch khá xa, mọi người không nhận ra anh thì cũng là chuyện rất bình thường.

Lại nói, vì phòng ngừa đám người không có mắt kia của Để Đô, nhất là những chướng ngại vật do Tấn Phiệt và Khương Phiệt âm thầm điều khiển ở phía sau, cho nên lần đi ra ngoài này của Tân Vũ Phong vốn dĩ đã chính là kiểu khiêm tốn xuất hành!

Lối ăn mặc quần áo trên người cùng với điệu bộ, cử chỉ của anh cũng không thoát khỏi bốn chữ hết sức khiêm tốn!

- ------------------