Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn / Tránh Ra Bảo Bảo Của Ta Là Xà Yêu)

Chương 173: Quy tắc trò chơi



Thần Núi đang thay đồ, bây giờ tôi đi vào thì không tiện. Tôi định đứng ở cửa, nhưng trong phòng lại truyền ra giọng nói đùa cợt của Thần Núi: “Chẳng phải cô muốn gặp tôi sao? Đứng ngoài cửa làm gì?"

Tôi còn định lễ phép một chút, chờ Thần Núi thay đồ xong rồi lại vào. Nhưng chính anh ta kêu tôi vào, nếu anh ta chẳng bận tâm thì tôi còn để ý làm gì? Vì thế tôi thoải mái đẩy cửa, nhìn vào phòng, chỉ thấy Thần Núi cũng không tùy tiện như tôi nghĩ. Lúc tôi mở cửa, anh ta đã xốc cổ áo, tôi chỉ thấy lồng, ngực săn chắc của anh ta, nhưng cũng nhanh chóng bị anh ta chỉnh lý cổ áo che khuất.

Thấy Thần Núi vẫn thong thả thắt dây áo lót màu trắng, không hỏi tôi câu nào, có lẽ lúc trước đã từng giao thủ với anh ta, hoặc là căm hận anh ta nhiều hơn sợ hãi, cũng có lẽ là quyết tâm muốn cứu Liễu Long Đình của tôi lớn hơn hết thảy, cho nên bây giờ tôi không hề e ngại anh ta, ngẩng đầu nhìn anh ta nói: "Tại sao anh cứ đuổi theo tôi với Liễu Long Đình mãi không buông tha? Liễu Long Đình hủy thân xác của anh, nhưng tôi đã cứu mạng anh, lúc trước chúng ta cũng, xem như huề nhau, tại sao anh còn muốn đối phó với chúng tôi?"

ít nhất tôi phải biết rốt cuộc là vì lý do gì mà anh ta lại hại tôi với Liễu Long Đình.

Nghe vậy, Thần Núi chắp tay sau lưng đi về phía tôi, đôi mắt tà mị nhìn tôi, sau đó đứng bên cạnh tôi, khom lưng kề sát bên tại tôi nói: “Bởi vì tôi thích, tôi muốn giết ai thì giết, không cần biết lý do. Cô hài lòng chưa?"

Nói xong, anh ta cười âm u, cất tiếng cười sởn gai ốc từ trong cổ họng. Tôi không còn lời nói để nói, người ta làm kẻ xấu là để trả thù, còn anh ta làm ác chỉ vì muốn thế, muốn làm gì thì làm! Đúng là một thằng khốn khiếp!

Tôi âm thầm mắng anh ta, nhưng mặt ngoài không biểu hiện, vẫn bình tĩnh nói với Thần Núi: “Anh nói đi, anh có điều kiện gì mới thả Liễu Long Đình? Chỉ cần tôi có thể thỏa mãn thì tôi đều sẽ đồng ý với anh."

Tôi nghĩ nếu Thần Núi thực sự có ý đồ gì với tôi thì chắc hẳn lúc này anh ta sẽ đưa ra một yêu cầu quá đáng. Thực ra tôi đã chuẩn bị tâm lý cho tình huống xấu nhất, chỉ cần Liễu Long Đình còn sống, cho dù yêu cầu tôi làm chuyện dơ bẩn hèn hạ nhất, tôi cũng sẵn sàng làm.

“Chỉ bằng cô? Cô có gì thỏa mãn được tôi?" Nói tới đây, Thần Núi cười phá lên: “Tôi chẳng có yêu cầu gì hết, tôi chỉ muốn cho cô thấy Liễu Long Đình chết, nhìn cô thương tâm gần chết, sau đó lại giết cô, đó chính là điều tôi muốn làm nhất!"

Độ biến thái của Thần Núi khiến tôi khó tin nổi. Hơn nữa lúc nói như vậy, anh ta không hề biểu hiện ra một chút thiện cảm nào với tôi. Thấy ánh mắt bình tĩnh của Thần Núi, tôi bắt đầu nghi ngờ lời nói của Liễu Long Đình là thật hay giả? Chung quy tôi cũng là con gái, bình thường con gái cũng có thể nhận ra nam sinh nào có thiện cảm với mình còn nam sinh nào không. Nhưng Thần Núi khiến tôi không phát hiện ra anh ta có cảm giác với tôi. Nếu vậy thì tôi đi tìm anh ta chẳng khác nào tự đâm đầu vào giỏ, càng nhanh chóng kết thúc sinh mệnh chưa đầy hai mươi mốt tuổi của mình hay sao?

Chẳng qua dù sao cũng chết, nếu tôi không tới thì thật sự chẳng có cơ hội nào. Mặc dù lúc này tôi cũng không có cơ hội, nhưng đã phóng lao rồi, tôi chỉ có thể diễn tiếp. Tôi đi về phía Thần Núi, nắm tay anh ta ngẩng đầu lên, nhỏ giọng hỏi: “Anh thật sự nỡ giết tôi sao?"

“Tôi có gì mà không nỡ?" Thần Núi cười lạnh, thấy tôi nắm vai anh ta, anh ta cũng ôm eo tôi, nhân tiện bóp mạnh mông tôi, khiến tôi đau đớn cau mày, suýt nữa không diễn được nữa.

“Bởi vì trong lòng anh có tôi, anh có mấy cơ hội giết tôi, nhưng anh không nỡ, cuối cùng anh thả tôi đi, anh còn bảo là nỡ giết tôi sao?"

Tôi không biết sao mình lại mặt dày đến thế. Lúc nói chuyện với Thần Núi, tôi cứ như hoàn thành nhiệm vụ, chẳng hề đỏ mặt chút nào, chỉ cần Thần Núi thừa nhận thì tôi sẽ thành công một nửa, có lẽ tôi và Liễu Long Đình sẽ không cần chết.

Nghe vậy, sắc mặt Thần Núi hơi mất tự nhiên, ném tay tôi ra rồi lại cười lạnh: "Cô đúng là mơ mộng hão huyền, lý do tôi không giết cô chủ yếu là muốn xem thảm kịch của cô với Liễu Long Đình, nhìn hai người thống khổ, tôi sẽ vui vẻ."

“Vậy nguyên nhân thứ yếu anh không giết tôi là gì?" Tôi càng lại gần.Thần Núi, đặt tay lên ngực anh ta, cảm nhận được động tĩnh không có tiết tấu: “Tim anh đập nhanh quá. Chỉ cần anh thả Liễu,Long Đình thì tôi sẽ đi theo anh, tôi chính là người của anh..."

Cứ như bí mật dơ bẩn nào đó bị vạch trần. Thần Núi nhìn tôi, ánh mắt tràn ngập phẫn nộ, gần như không thể khống chế cảm xúc mà bóp cổ tôi, xách tôi lên không trung, sau đó lại ném ra ngoài cửa. Bởi vì anh ta dùng sức rất lớn nên cả người tôi đập vỡ cánh cửa, bay ra ngoài, ngã mạnh xuống đất. Chất lỏng tanh ngọt tràn lên cổ họng tôi, không nhịn được họ lên, máu đỏ tươi lập tức phun ra.

Tôi chỉ từng xem tình tiết phun máu này trong phim. Khi chính tôi cũng phun ra máu bị thương nội tạng này, tôi nhất thời khó tin được. Thần Núi cũng đã khoác áo khoác bước ra khỏi phòng, thấy tôi nằm sấp trên mặt đất nhất thời không dậy được, anh ta ngồi trước mặt tôi, nâng cằm tôi lên hung tợn nói: "Cảm giác bay ra từ trong phòng thế nào? Thu hồi si tâm vọng tưởng của cô đi, loại đàn bà hạ đẳng như cô không xứng với tôi. Nói đi, có phải Liễu Long Đình kêu cô gài bẫy tôi không?"

Thần Núi siết cằm tôi, hổ khẩu của anh ta như chiếc kìm giữ chặt cằm tôi khiến nó sắp nát, ánh mắt nhìn tôi tràn đầy lửa giận.

“Không xứng với anh ư? Vậy thì tại sao anh lại tức giận đến thế? Chẳng lẽ cảm thấy tôi làm bẩn anh..." Tôi còn chưa dứt lời thì một cái tát đánh lên mặt tôi, tại tôi như ù đi, đầu óc trống rỗng. Đến khi phản ứng lại, má phải của tôi đau rát. Thần Núi túm tóc tôi kéo lên, ghé vào tai tôi hung ác nói: "Đồ tiện nhân! Nếu cô còn dám nói thì tôi sẽ xé miệng cô ra, kêu tất cả binh tướng của tôi tới đây thay phiên cưỡng ép cô một lần, hủy hoại kiếp này của cô!”

Cơ thể tôi đã đau đớn đến nỗi không nói được lời nào. Thấy tôi im lặng, Thần Núi mới nguôi giận, dứt khoát ngồi xuống nhìn tôi, bỗng nở nụ cười: “Chẳng qua cô nhắc nhở như vậy, tôi lại có trò chơi mới. Chính là hai chúng ta giao dịch với nhau, nếu cô đã muốn đến với tôi thì tôi sẽ thỏa mãn cô. Ngày mai chúng ta sẽ giả vờ cử hành lễ kết hôn, sau đó dẫn Liễu Long Đình tới. Nếu cậu ta có thể nhịn thấy chúng ta ở bên nhau, hơn nữa không cướp đi cô thì tôi thắng. Còn nếu ngược lại, cậu ta quên mình xông tới cứu cô thì chính là cô thắng. Nếu hai người thắng, tôi sẽ thả hai người đi. Cô thấy thế nào?"

Trong lúc nhất thời, tôi đều nghi ngờ có phải Thần Núi đặt quy tắc sai lầm rồi hay không. Liễu Long Đình thấy tôi với anh ta ở bên nhau thì đương nhiên sẽ tới cứu tôi. Trước đó không lâu, Liễu Long Đình còn cùng ăn tình cổ với tôi, bây giờ mới trôi qua mấy ngày. Thấy tôi trao thân cho Thần Núi, cho dù Liễu Long Đình không suy nghĩ vì tình cảm của chúng tôi thì cũng sẽ vì mạng sống của tôi mà quên mình tới cứu tôi. Dù gì tình cổ trên người chúng tôi, nếu có một bên ngoại tình hoặc bất trung thì bên kia sẽ chết.

"Được, tôi đồng ý." Tôi đáp lại Thần Núi.