Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn / Tránh Ra Bảo Bảo Của Ta Là Xà Yêu)

Chương 276: Kế hoạch khôi phục



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tôi cùng Thần Núi tới đây, Thần Núi cầm gương biến mất rồi, vậy tôi có phải nên nhanh chạy đi hay không?

Liễu Long Đình thấy Ngân Hoa giáo chủ kéo Hư ra làm bia đỡ đạn, mũi kiếm cách đầu Hư chỉ còn một khoảng, đột nhiên dừng lại, tha cho Hư một mạng, mà Ngân Hoa giáo chủ thấy Liễu Long Đình không giết Hư, lập tức kéo Hư biến mất trước mắt chúng tôi.

Bây giờ bọn họ đều đi cả rồi, tác động của thiên kính vừa biến mất, tôi lập tức rơi xuống từ giữa không trung, cơ thể bị thương nặng, lúc ngã trên mặt đất, lại bị ép thêm, mùi vị máu tươi tanh ngọt lập tức trào lên trong cổ họng tôi, tôi chưa kịp định thần lại thì đột nhiên Liễu Long Đình giơ kiếm trong tay anh ta lên, lập tức, hơn mười mấy tiên gia từ ngoài vườn xông vào, bao vây quanh tôi, khiến tôi không thể ra ngoài được!

Tôi quay đầu nhìn Liễu Long Đình, lại nhìn mấy tiên gia bao vây tôi, tôi hỏi Liễu Long Đình rằng anh ta lại có ý gì? Tôi giúp anh ta, vì sao anh ta lại kêu người bao vây tôi!

Lúc này Liễu Long Đình thu kiếm lại, từ giữa không trung biến thành hình người bay về phía tôi, đến trước mặt cúi đầu nhìn tôi, nở nụ cười, nói với tôi: “Chính là vì Thần Quân giúp tôi một tay, cho nên đương nhiên tôi phải cố hết sức làm tròn bổn phận của chủ nhà, mở tiệc chiêu đãi Thần Quân, trị thương cho Thần Quân.”

Nghe giọng điệu của Liễu Long Đình, hình như anh ta không nhận ra tôi, nhưng nếu tôi ở cạnh anh ta càng lâu, thì càng dễ để lộ thân phận của tôi, cái tên Thần Núi chết tiệt này, rốt cuộc là đang tính toán cái gì vậy, muốn mượn tay tôi cướp thiên kính sao? Vậy cũng không thể như thế! Ngoại trừ tôi bị anh ta sắp đặt thành bia đỡ đạn cho Liễu Long Đình, cũng không có tác dụng gì khác mà.

Liễu Long Đình không đợi tôi trả lời, trực tiếp gọi mấy tiên gia nâng tôi dậy, bảo họ đỡ tôi đến phòng ngủ của anh ta.

Bây giờ tôi đang mang hình dáng của một người đàn ông, vì thế nên Liễu Long Đình bảo họ đưa tôi vào đó có vẻ không ổn lắm, sao phải đến phòng ngủ chứ, trong một lúc, tôi nghi ngờ liệu có phải Liễu Long Đình đã nhận ra tôi rồi không, nhưng trong ánh mắt Liễu Long Đình nhìn tôi hoàn toàn chỉ là bình tĩnh cười nhạt, cũng không giống như có vẻ đã nhận ra tôi, vậy có khi nào trước đây anh ta từng có giao dịch mờ ám gì đó với Thần Núi, có quan hệ không đứng đắn với Thần Núi không?

Bây giờ bị nhiều tiên gia vây quanh như vậy, tôi cũng không chạy trốn được, khi họ đỡ tôi đến phòng ngủ của Liễu Long Đình, tôi nhìn nơi anh ta ở, không gian rộng rãi mang phong cách cổ xưa, nhưng không thiếu phần tạo nhã, mỗi đồ vật đều được chạm khắc tinh xảo, vô cùng đẹp đẽ.

Nhìn trang trí trong phòng, trong lòng hơi dâng lên cảm giác không công bằng, Liễu Long Đình cũng đi theo mấy tiên gia đỡ tôi vào, khi họ sắp xếp cho tôi ngồi xuống ghế dựa, Liễu Long Đình bảo họ ra ngoài, hơn nữa còn đóng cửa lại, hỏi tôi: “Thần Quân đúng là mạng lớn, liệu sự như thần, chiều kim thiền thoát xác này, suýt chút nữa ngay cả tôi cũng bị lừa rồi.”

Thần Núi dùng phân thân đã qua mắt tất cả chúng tôi, vào ngày sinh nhật của Phượng Tổ Thiên, chúng tôi đều tưởng rằng anh ta đã bị giết, nhưng không ngờ anh ta sớm đã ẩn nấp bên cạnh chúng tôi, anh ta đánh không lại chúng tôi, nhưng lại tránh thoát đuổi giết của chúng tôi, loại mưu kế này táo bạo đến nỗi khiến người bình thường nghĩ cũng không dám nghĩ.

“Vậy bây giờ tôi đang nằm trong tay cậu, cậu muốn giết tôi sao?" Tôi hỏi Liễu Long Đình.

Liễu Long Đình đến bên cạnh tôi, ấn lòng bàn tay vào ngực tôi, một luồng khí trắng từ lòng bàn tay anh ta truyền vào trong cơ thể tôi, luồng khí trắng lạnh buốt này xuyên qua nội tạng của tôi, khiến cơn đau trong ngực tôi lập tức giảm đi rất nhiều.

Liễu Long Đình không trả lời câu hỏi của tôi, nói với tôi: “Vừa rồi tôi thấy Bạch Tô, cô ấy mạnh hơn rất nhiều đấy, không hổ là Thần Quân, có thể huấn luyện người phụ nữ của tôi nghe lời như vậy.” Liễu Long Đình khi nói lời này trong giọng nói hơi lộ ra chút tức giận, nhưng rất nhanh bị anh ta che dấu, sau đó lại hỏi tôi nói: “Bạch Tô tự nguyện đứng cùng anh sao?"

Tôi vốn định nói đúng vậy, nhưng không biết tại sao, lại có chút nói không nên lời, vì thế tôi bảo với Liễu Long Đình rằng Bạch Tô có tự nguyện hay không thì liên quan gì đến anh ta.

Thấy tôi không muốn trả lời, giọng điệu của Liễu Long Đình cũng không tốt lắm: “Đúng là không liên quan gì đến tôi, dù sao tôi và cô ấy ngoại trừ quan hệ tiên gia và đồng, thì cũng chẳng có quan hệ gì.”

Tôi vẫn cho rằng Liễu Long Đình có tình cảm sâu đậm với tôi, hóa ra trong mắt anh ta, quan hệ giữa anh ta và tôi chỉ là tiên gia và đồng, bây giờ thân phận của tôi là Thần Núi, rất nhiều điều trước đây tôi không dám hỏi Liễu Long Đình, bây giờ tôi sẽ hỏi anh ta tất cả.

“Đúng vậy, ngoại trừ mối quan hệ này, hai người cũng chẳng có liên quan gì đến nhau, nhưng tôi muốn hỏi cậu, cậu có từng thích cô ấy không?”

Từ góc độ của người thứ ba, tôi hỏi Liễu Long Đình như vậy, nhưng sau khi Liễu Long Đình trị thương cho tôi, thu tay lại, sau đó ngồi xuống chiếc ghế dựa bên cạnh tôi, nói với tôi: “Chưa nói tới thích hay không thích, đối với bản thân cô ấy mà nói, cô ấy và kiếp trước là hai người khác nhau, có hai suy nghĩ khác nhau, nếu tôi yêu cô ấy, thì chính là phản bội tình cảm kiếp trước của cô ấy, nếu tôi không yêu cô ấy, trong cơ thể cô ấy lại có linh hồn kiếp trước, cho nên tôi cũng không biết, tôi có yêu cô ấy hay không nữa.

“Cho nên cậu muốn giúp cô ấy khôi phục thân phận trước đây sao? Để thỏa mãn tình yêu của bản thân cậu với kiếp trước của cô ấy à?"

“Đương nhiên, nếu khôi phục lại được tất nhiên sẽ tốt hơn, nếu không khôi phục được, thì cũng có thể tạm thời ở cùng nhau, cho nên vẫn xin Thần Núi giúp tôi nói vài câu tốt đẹp trước mặt cô ấy để cô ấy quay đầu, Tam Lang thần phủ này của tôi còn thiếu một nữ chủ nhân là cô ấy.”

Từ góc độ tình cảm mà nói, tôi không biết tôi nên vui mừng hay nên cảm thấy đáng thương cho bản thân, yêu phải một người luôn coi tôi là người thay thế, còn một lòng một dạ muốn biến tôi thành người thay thế, cho nên từ trước đến nay khi anh ta bên cạnh tôi luôn không suy nghĩ cho tôi, chú ý đến tâm trạng của tôi, mọi thứ đều dựa theo mong muốn sắp xếp của bản thân anh ta, bởi vì tôi trong lòng anh ta, trừ phi khôi phục lại thân phận ban đầu, nếu không tôi vẫn sẽ mãi mãi là người thay thế, ngay cả khiến anh ta thích cũng là miễn cưỡng, cho nên không có tư cách.

Thật là một chuyện đáng buồn, trước đây tôi vẫn tưởng rằng tôi là người thay thế cho Ngân Hoa giáo chủ, nhưng lúc này đã biết thân phận kiếp trước của tôi, hóa ra cũng chỉ là thay thế cho kiếp trước của tôi, kiếp trước vinh quang huy hoàng, vậy mà đời này tôi lại yếu đuối đến thế, ngay cả một con rắn thích tôi, cũng là một loại chấp nhận.

Tôi đã không còn tình cảm gì với Liễu Long Đình, cho nên khi anh ta nói những điều này với tôi, cũng không thể khơi dậy bao nhiêu căm hận của tôi với anh ta, nhưng khiến tôi bắt đầu chối bỏ thân phận kiếp trước của mình, Liễu Long Đình không thích tôi ở kiếp này, Thần Núi cũng không ngừng chế giễu kiếp này của tôi, nhưng đời này tôi chỉ là một người bình thường, vì sao kiếp trước tôi lại mạnh như vậy? Tại sao lại ném tất cả tội lỗi của cô ấy cho tôi, bắt tôi phải chịu trừng phạt thay cô ấy, rồi lại đầu thai thành một người bình thường yếu đuối, trói gà không chặt, người khác có thể tùy tiện bắt nạt.

Tôi muốn trở nên mạnh mẽ hơn, không muốn bị chế giễu nữa, không muốn sống trong cái bóng của kiếp trước cả đời này, không muốn chạy trốn và lang thang khắp nơi thế này nữa, những người chế nhạo tôi muốn giết tôi, không sớm thì muộn tôi vẫn sẽ quay về

Lúc Liễu Long Đình dẫn tôi đi ăn, tôi khách sáo hỏi Liễu Long Đình rằng vừa nãy Bạch Tô đến phủ anh ta, nếu anh ta đã muốn Bạch Tô làm vợ anh ta, sao không giữ cô ấy lại? Bây giờ cô ấy đã đi rồi, anh ta biết Bạch Tô đi đâu sao?

Liễu Long Đình lợi hại hơn tôi, tôi không biết Thần Núi trốn đến đâu, chắc chắn anh ta sẽ biết, hơn nữa anh ta vừa rồi còn nói chuyện đường đường chính chính với tôi về Bạch Tô lâu như vậy, nhưng lại không đi tìm cô ấy, đúng là có chút kỳ lạ.

“Cô ấy không phải đang bên cạnh tôi sao?” Khi Liễu Long Đình trả lời tôi, anh ta nghiêng đầu cười với tôi.

Lẽ ra tôi nên biết Liễu Long Đình thật ra đã nhận ra tôi rồi chứ, nhưng lại bị ánh mắt anh ta đánh lừa, tôi lập tức có chút hoảng hốt, trong lúc nhất thời không biết nên giải thích với anh ta thế nào, nhưng khiến tôi tuyệt đối không ngờ tới là, sau khi Thần Núi vừa nói xong với Liễu Long Đình, trong chớp mắt đi ra từ phía bên kia Liễu Long