Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn / Tránh Ra Bảo Bảo Của Ta Là Xà Yêu)

Chương 296: , Sự trừng phạt của gia đinh



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

**********

Tiếng hét của Long Đảng lập tức kéo tôi ra khỏi sự mê hoặc của Liễu Long Đình về Long Dương - anh cả của nhà họ Lưu, người vẫn luôn làm chuyện động trời.

Anh ta vẫn còn đang ở nhà. Nếu chúng tôi ở lâu một chút, anh ta nhất định sẽ nhận ra là tôi đến. Nếu như anh ta có cái suy nghĩ như lời Liễu Long Đình đã nói thì bây giờ việc tôi đang ở nhà họ Liễu giống như ba ba trong rọ, đang chờ bị bắt. Tôi đứng dậy muốn đẩy Liễu Long Đình ra, và nói với anh ta rằng anh cả của anh ta đã trở lại bảo anh ta đừng gây rắc rối nữa, nhưng Liễu Long Đình dường như không để tâm đến lời tôi nói.

Khi tôi đang suy nghĩ, anh ta chỉ đơn giản sử dụng cái đuôi rắn để quấn quanh chân tôi lại. Cái đuôi rắn dò xét chui vào trong quần tôi.

Tôi rất muốn đánh anh ta. Đúng là t*ng trùng lên não nên không làm được tích sự gì. Lúc này, tôi nghe thấy tiếng kêu đầy sự ngạc nhiên vui mừng của Liễu Liệt Vân và giọng nói của một người đàn ông. Người đàn ông kia vừa đến liền hỏi: "Em ba đâu?" “Ở đây ở đây, trong phòng đầu

tiên. Liều Liệt Vân lập tức trả lời cho Liễu Long Dương.

Sau đó có tiếng bước chân đi về phía phòng ngủ của tôi và Liễu Long Đình.

"Tỉnh lại, Liễu Long Đình, anh cả của anh đã trở về! Anh mau buông em ra!" Tôi dùng sức vặn vẹo thân thể, Liễu Long Đình như mơ mơ màng màng không nghe rõ lời tôi nói. Không những không buông tôi ra còn ôm chặt tôi hơn nữa.

Áp mặt tôi vào ngực anh ta, ngắt quãng nói với tôi: "Bạch Tô, anh yêu em. Em không biết trong lòng anh em quan trọng như thế nào.

Cửa phòng ngủ từ ngoài bị mở ra, tôi sợ tới mức vội vàng kéo chăn lên che mặt, dù cho Liễu Long Dương không đi vào nhưng để người trong nhà đi vào nhìn thấy loại chuyện này, cũng rất xấu hổ.

Trong lòng tôi rất tức giận. vài cải trên người Liễu Long Đình, nghe tiếng bước chân đi về phía giường, giọng một người đàn ông trung niên gọi tên Liễu Long Đình: "Em ba."

Liễu Long Đình không đáp lại, người đàn ông trực tiếp mở tấm chăn trên người chúng tôi lên. Mọi người đều nhìn thấy tôi còn chưa cởi giày đã bị Liễu Long Đình quấn lấy. Tôi lập tức muốn chết ở trong lòng một chút.

Có thể Liễu Long Dương không ngờ Liễu Long Đình còn đang bị thương nhưng vẫn còn tâm trí nghĩ đến chuyện này. Đột nhiên bầu không khí trong phòng trầm xuống, sau đó Liễu Long Dương nằm lấy cái đuôi của Liễu Long Đình, trực tiếp kéo xuống dưới giường.

Đem cái đuôi rắn đang quấn lấy tôi kéo ra, khiến tôi cũng bị lôi theo ngã xuống đất, nghe thấy tiếng rồng vang ở trên đầu: "Đồ cầm thú, em đúng là bản tính không đổi mà, từ khi nào mà em đã ham muốn loại trên giường như này. Nếu như anh sớm biết em sa đọa không biết hối cải thì lần trước đã không bảo vệ em rồi

Lúc Liễu Long Đình tức giận, giọng nói của anh ta lập tức thay đổi. Sau khi mắng chửi Liều Long Đình xong, nhìn lại, thấy tôi theo Liễu Long Đình cũng bị lôi từ trên giường xuống, anh ta lập tức quay đầu tức giận hỏi Lưu Lạc Vân: “Cô gái này là ai? Tại sao lại ở cùng với em ba?"

Khi Liễu Long Dương nhắc tới tôi, tôi nhìn thấy Liễu Long Đình không biết tại sao lại quỷ trước mặt Liễu Long Dương nhưng tôi cũng nhanh chóng quỳ xuống theo. Trong lòng lo lắng muốn chết.

Bây giờ ý thức Liễu Long Đình không rõ, không có khả năng bảo vệ tôi. Lúc trước Liễu Long Đình không ngờ Liễu Long Dương sẽ về. Cũng không nói rõ ràng cho Liễu Liệt Vân không thể đem việc tôi thay đổi thân phận nói ra.

Nếu Liễu Liệt Vân đem thân phận của tôi nói ra... Nhưng Liễu Long Dương là người cũng có chức có quyền trên trời, không có khả năng không biết chuyện của tôi. Hơn nữa, xét theo phương diện nào thì việc tôi và Liễu Long Đình ở bên nhau, đối với Liễu Long Đình và cả nhà họ Liễu đều không tốt. Nếu như anh ta biết thân phận

của tôi, nhất định sẽ tróc nã tôi đến

Trong nhất thời, tôi muốn chạy trốn. Liễu Liệt Vân cũng gật đầu: "Cô ấy là bạn gái của

Chưa kịp nói hết lời, Liễu Kiều Nhi đã cướp lời của Liễu Liệt Vân: "Cô ấy là Chu Nhi. Mấy ngày trước, anh ba đến chân núi muốn tìm trinh nữ, ba mẹ cô ấy sợ anh ba sẽ trả thù bọn họ nên mới đưa con gái mình ra."

“ Thật là nghiệp chướng. Anh ba ngay cả một đứa nhỏ cũng không tha. Anh cả, anh phải làm chủ cho dân chúng. Theo em Chu Nhi vẫn còn là một đứa trẻ"

Lúc Liễu Kiều Nhĩ nói lời này, trên mặt giả bộ khổ sở vì chuyện anh ta không làm. Nhưng cũng bởi vì vẻ mặt khổ sở cùng với những lời nói này nên nhìn có vẻ mọi chuyện đều là sự thật.

Khi Liễu Kiều Nhi đang nói còn giúp tôi đứng lên. Trên mặt mang theo vẻ an ủi tôi đừng sợ. Anh cả của cô là tiên trên trời, nhất định sẽ giúp tôi trừng phạt Liễu Long Đình

Lúc này, tôi vô cùng biết ơn Liễu Kiều Nhi, Liễu Liệt Vân dường như mới kịp phản ứng sau khi nghe những gì Liễu Kiều Nhi nói, không nói thêm gì nữa.

Sau khi nghe Kiều Nhì nói xong, Liễu Long Dương liếc nhìn Liễu Long Đình, trong mắt tràn đầy vẻ tức giận chỉ tiếc không thành thép. Liếc mặt nhìn tôi rồi ngồi xổm trước mặt tôi.

Tôi sợ anh ta sẽ nhìn ra tôi, theo bản năng trốn phía sau Liễu Kiều Nhi. Thấy tôi nhất như chuột, Liễu Long Dương chắc chắn rằng tôi là một đứa trẻ bình thường. Rồi gọi Long Đăng đứng kế bên, lấy cây thước phạt trong nhà ra đây.

Nghe Liễu Long Dương nói muốn lấy thước phạt, tôi liền đoán được Liễu Long Đình sẽ bị anh trai đánh. Long Đảng đã lâu không gặp anh cá, cho nên anh ấy tự nhiên rất vui, hi hứng đi lấy thước phạt.

Vẻ mặt Liễu Liệt Vận có chút khó coi, khẩn cầu Liễu Long Dương. Anh cả, đừng làm như vậy, em ba cũng do không tỉnh táo nên mới làm ra chuyện như vậy. Hay là anh tha cho em ba lần này đi "

"Tha cho nó? Còn cô gái nhỏ kia thì sao? Ai mà không có ba mẹ nuôi lớn? Em ba đã làm giáo chủ rồi. Muốn tìm loại con gái nào mà không có, còn phải tìm trinh nữ. Muốn tu tiên hay tu Phật?

“Tất cả đều do em. Mấy năm trước anh đã muốn phạt nó nhưng em không chịu. Bây giờ cả đời này nó chết trên người phụ nữ rồi. Em là phụ nữ trong nhà, sao biết được thế giới bên ngoài rối loạn ra sao. Đợi lát nữa em còn che chở cho nó, về sau nó có gây ra chuyện lớn gì cũng đừng trách anh vô tình”

Liễu Long Dương tức giận nói ra lửa. Khi Long đem ra thước phạt, Liễu Long Dương trực tiếp đánh một đòn lên cơ thể Liễu Long Đình.

Liễu Long Dương vừa rồi còn đang nửa tỉnh nửa mê, đột nhiên khôi phục lại chút tỉnh táo. Ngẩng đầu nhìn người trước mặt, sau đó quay đầu nhìn tôi, lập tức hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Cho nên trên mặt ra vẻ bình tĩnh, thu lại cái đuôi, nhưng vẫn còn quỳ gối trước mặt Long Dương, kêu một tiếng anh cả.

"Em còn biết gọi anh là anh cả sao? Em đem mặt mũi nhà họ Liễu chúng ta vứt hết. Em xem lại bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ của mình đi. Em cho là em làm giáo chủ rồi là em giỏi lắm sao?”

"Sao em không nghĩ xem, vì sao em là giáo chủ rồi nhưng vẫn để em ở lại mặt đất mà không phải dẫn em lên trời. Thông Thiên giáo chủ có đem quyền lực thực sự cho em không? Chỉ là trên danh nghĩa, em còn tưởng thật, còn không biết cổ gang tiến lên phía trước

"Long Đăng, Kiều Nhi còn nhỏ, chi của em lại là phụ nữ trong gia đình. Em chính là hi vọng của nhà chúng ta, không làm chuyện tốt thì thôi đi. Em còn để cho Bạch Tô chạy thoát?

"Em có biết thân phận của cô ta là gì không? Bây giờ trên Thiên Đình chỉ có chính thần mới dám xông lên, chỉ cần em bắt được cô ta, nhà chúng ta có thể lên trời thành chính thân. Thân phận của em là tốt nhất để tiếp xúc với cô ta, nhưng mà tại sao em lại để cho cô ta chạy thoát

Tôi biết lần này Liễu Long Dương đột nhiên về nhà nhất định là không phải do rảnh rồi mà về thăm nhà máy mà vừa rồi anh ta không nhận ra tôi, nếu không tôi thật sự chết chắc rồi.

Lúc trước, Liễu Long Định và Liễu Liệt Vân có giải thích qua, nhưng cũng không giải thích gì về thân phận của tôi. Liễu Liệt Vân cũng nghe chuyện từ Liễu Long Đình. Mà bây giờ Liễu Liệt Vân nghe Liễu Long Dương nhắc đến tôi, có chút tò mò. Hỏi Liễu Long Dương tại sao lại nói tôi như vậy, tại sao khi bắt tôi rồi nhà họ Liễu có thể phi thăng thành thần?

Liễu Long Dương liếc nhìn Liễu Liệt Vân, như muốn nói rồi lại thôi. Bảo chúng tôi nhanh chóng đi ra ngoài. Để anh ta và Liễu Long Đình nói chuyện riêng

Bây giờ trong nhà, Liễu Long Dương là lớn nhất. Chúng tôi đương nhiên nghe theo những gì anh ấy nói khi tất cả chúng tôi bước ra khỏi cửa, chúng tôi chỉ nghe thấy tiếng ba ba của vật cứng đập vào người. Có vẻ như Liễu Long Dương đang trừng phạt Liễu Long Đình.

Trong phòng đang thực hiện gia quy. Tôi không biết được Liễu Long Đình trong phòng đang nói gì. Tôi chỉ biết rằng mấy tiếng sau, khi Liễu Long Dương ra ngoài, anh ta đang cầm một cây thước phạt bị gãy trên

tay.