Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn / Tránh Ra Bảo Bảo Của Ta Là Xà Yêu)

Chương 442: Gấp



**********

Chương 442: Gấp

Từ trước tôi cho rằng, tôi luôn quan tâm đến sinh mạng của người trần gian, tôi không muốn để cho Quy Khư của Liễu Long Đình chiếm lấy Tam giới, cũng chỉ là bởi vì, bà nội tôi cả bố mẹ tôi đều đang sống ở dưới trần gian, tôi không muốn để bọn họ sống giữa đám yêu quái, tôi không muốn để bọn họ phải giống tôi, sẽ phải chịu sự bắt nạt của đám yêu quái, mặc dù tôi đã sống lâu như vậy ở Quy Khư rồi, tôi không hề có ác cảm với yêu quái, nhưng điều này cũng không phải thay cho việc tôi bằng lòng để những người thân của tôi ở chung một chỗ với bọn họ, mà bây giờ, bà nội tôi mất rồi, nếu như tôi bây giờ không cứu bố mẹ tôi, bố mẹ tôi cũng sẽ chết, đến bọn họ cũng chết, thì tôi chẳng còn gì lưu luyển đối với trần gian này nữa, tôi vốn xưa nay không để tâm, rốt cuộc ai đang thống trị cả thiên hạ này, ai là bá chủ, tôi chỉ muốn bảo vệ, những người duy nhất tôi muốn bảo vệ chính là những người thân duy nhất của tôi và bà nội ở trên thế gian này.

Nghe thấy những lời tôi vừa nói, cho dù Thần Núi đã phải chịu đựng những nỗi đau đớn lớn thế nào, giữa lông mày và ánh mắt cũng thoáng lên một nụ cười, nghiêng mắt nhìn về hướng Liễu Long Đình, nói với Liễu Long Đình một câu: “Còn không mau thả tôi ra?”

Dù sao cũng là người nhà của tôi, Liễu Long Đình cũng khá tôn trọng ý kiến của tôi, vì vậy hung hãn trừng mắt nhìn Thần Núi một cái liền thả Thần Núi ra. Mà Thần Núi lúc này tổn thương nguyên khí nặng nề, hơn nữa bị Liễu Long Đình đánh trọng thương, nửa thân trên của ông ta đã chặt đứt ra khỏi thân thể con nhện khổng lồ, giờ đang nằm trên đất, đã không thể nào nhúc nhích được rồi.

Nhìn bộ dạng vừa đáng thương vừa đáng hận của Thần Núi, trong lòng tôi không nhịn được liền cười khẩy, lúc tôi cởi áo khoác ôm đầu bà nội vào lòng, Liễu Long Đình liền cởi áo khoác của anh ấy ra, khoác lên người tôi, đỡ vai tôi dìu ra ngoài, mà ánh mắt của tôi vẫn luôn nhìn chằm chằm nằm Thần Núi ở dưới đất, khi đi ngang qua người ông ta, tôi không nhịn được nhấc chân đạp lên người ông ta, không chỉ có đạp lên người ông ta, mà cả người tôi còn đứng lên ở trên người của ông ta, đạp rất mạnh vào người ông ta, đồng thời dùng đế giày dính đầy bụi bặm trong miếu Thần Núi đạp mạnh vào mặt ông ta, khiến cho cái cằm của ông ta vốn đã bị đánh tung tóe máu tươi càng trở nên bẩn thỉu thêm, chính là bẩn thỉu giống như cái đầu tóc lắm lem đầy bụi bặm trên đất, bẩn thiu như nhân cách xấu xa của ông ta! . truyện tiên hiệp hay

Sau khi đợi tôi trút giận xong, Liễu Long Đình liền đỡ tôi từ trên người của Thần Núi xuống, mà Thần Núi thì cứ luôn nhìn vào mắt tôi, bất kể tôi đối xử với ông ta như thế nào, đuôi mắt khóe miệng của ông ta, đều hiện lên ra nụ cười đắc ý vênh váo, nụ cười của ông ta, luôn ẩn chứa đầy sự nhục nhã, chà đạp đối với tôi, trước khi tôi đi theo Liễu Long Đình, lại nhìn ông ta mấy lần, tôi dùng hết sức của mình đá mạnh vào người Thần Núi máy phát, mà Thần Núi vẫn giữ cái bộ dạng cười khẩy tôi, ông ta nói với tôi:

“Tôi sẽ vẫn luôn ở đây chờ các người, đừng có quên, chờ sau khi lấy được đính Tạo Vật, hãy cứ đến nơi này tìm tôi, tôi mới thả ba mẹ của cô ra.”

Tôi không mấy để ý tới ông ta, cũng không muốn lại đánh ông ta nữa, thứ người như ông ta, tôi đánh cũng chỉ một cái thân, cũng căn bản cũng không thèm để ý tới ông ta, tôi cùng Liễu Long Đình cùng nhau ngồi trên thần liễn, trở về nhà của bà nội.

Bà nội bây giờ bị Thần Núi đánh giờ chỉ còn lại một cái đầu lâu, với bộ dáng này, tôi cũng không dám đem đầu lâu của bà nội đi đến nhà tang lễ, vì vậy tôi liền mình ở nhà, dùng nước rửa sạch máu trên mặt của bà nội, rồi lại trang điểm cho bà nội thất đẹp, đặt lên trên một tấm vải sạch, sau đó để cho Liễu Long Đình dùng pháp lực giúp tôi hỏa táng cho bà nội.

Hỏa táng một cái đầu lâu, đối với Liễu Long Đình mà nói, cũng không phải tốn sức gì nhiều, hôm nay cái chết của bà nội khiến cho những cuộc nói chuyện giữa tôi và Liễu Long Đình cũng càng ngày càng ít, tôi không muốn nói chuyện lắm, điều này anh ấy cũng biết, lúc anh ấy dùng pháp lực hỏa táng đầu lâu của bà nội hóa thành tro cốt, tôi nhìn theo gương mặt của bà nội dần dần mơ hồ biến mất dần, nhìn lại ngôi nhà này, trong đầu phút chốc lại hồi tưởng lại cảnh tượng trước đây tôi và bà nội ở cùng nhau, khi còn bé bà mỗi ngày đều đưa tôi đi học, đón tôi tan học, đưa tôi đến lớp bồi dưỡng, còn mua quần áo cho tôi, kể chuyện cho tôi nghe, giờ đây, chỉ còn lại một năm tro cốt xám trắng, được tôi đặt vào trong hũ, rồi đặt lên bàn thờ trong nhà, là tôi có lỗi với bà nội, nếu như ban đầu tôi làm theo những gì Thần Núi nói, thì bà nội có thể cũng sẽ không chết, nhưng tôi lại hận Thần Núi thấu xương, tôi rất rất muốn giết ông ta, mối thù này của tôi với ông ta, đã nuốt sống tất cả của tôi!

Từ sau khi bà nội mất, tôi cứ khóc mãi, đến tối, tôi và Liễu Long Đình cũng không trở về Quy Khư, mà ở lại nhà của bà nội, sau khi tôi tắm rửa sạch sẽ, thì liền lên trên giường nằm, sau khi Liễu Long Đình đóng hết các cửa sổ trong nhà lại thì cũng leo lên giường, thấy tôi ngủ xoay người vào trong tường, vì vậy liền ôm lấy tôi từ phía sau, nhẹ nhàng nói khẽ vào tai tôi an ủi tôi đừng quá buồn, bà nội trước đây là bà thổ địa, cái chết của bà, chỉ là nói rõ bà vẫn chưa tu thành chánh quả, bà đi rồi, chẳng qua là đi đến âm tào địa phủ, đến khi có cơ hội thích hợp, thì vẫn sẽ còn đi đầu thai chuyển thế, vẫn sẽ còn sống tiếp trên thế gian này.

Nhưng cứ coi như là bà nội sẽ chuyển thế, nhưng chuyển thể cũng sẽ trở thành người khác, sẽ không còn là bà nội của tôi, không còn là người luôn đồng hành cùng tôi, bà nội của tôi, lúc bà chết, lòng tôi cũng đã chết theo..

Tôi không trả lời Liễu Long Đình, nếu để cho anh ấy biết tôi vẫn luôn đau khổ vì chuyện của bà nội, tôi sợ rằng anh ấy thấy tôi như vậy cũng sẽ rất buồn, vì vậy tôi liền quay đầu lại, an ủi Liễu Long Đình nói mình không có sao cả, bảo anh ấy đi ngủ sớm một chút đi. Sau khi nói xong, lại xoay mặt vào trong tường, tôi thật sự không muốn để cho Liễu Long Đình nhìn thấy bộ dạng khóc lóc của tôi, tôi không yếu đuối, tôi chẳng qua là không khống chế được bản thân mình, món nợ này, sớm muộn cũng có một ngày, tôi sẽ tìm Thần Núi tính rõ ràng với ông ta!

“Bạch Tô, ngày mai chúng ta quay về Quy Khư thành thân nhé” Liễu Long Đình bỗng nhiên nói với tôi một câu quái lạ, không hiểu thể nào cả.

Nếu như Liễu Long Đình nói với tôi những lời này trước khi bà nội tôi chưa mất, tôi nhất định sẽ vô cùng vui, nhưng bây giờ bà nội vừa mới mất, Liễu Long Đình lại bảo ngày mai trở về thì muốn kết hôn, tôi trong lúc nhất thời bỗng nhiên có chút không hiểu ý định của anh ấy, vì vậy xoay người lại hỏi Liễu Long Đình: “Tại sao là ngày mai chứ?”

Liễu Long Đình bị tôi hỏi như thế, bản thân anh ấy hình như cũng không biết giải thích như thế nào mới tốt đây, anh ấy nói với tôi: “Sau khi kết hôn rồi, chúng ta sẽ được ở bên nhau.”

“Nhưng chúng ta bây giờ cũng không phải bên nhau ư?”

Có ai mà người nhà vừa mới mất, ngày thứ hai liên kết hôn chứ, chí ít cũng phải đợi sau vài tháng nữa đã chứ, hơn nữa tôi với Liễu Long Đình có kết hôn hay không, cũng chỉ là một hình thức mà thôi, trước kia cũng chưa từng thấy anh ấy gấp như vậy, cớ sao lúc này đột nhiên bắt đầu gấp như vậy chứ, nhưng mà tôi nghĩ Liễu Long Đình có thể là muốn an ủi tôi một chút, không muốn tôi cứ chìm trong nỗi đau khổ khi bà nội mất đi, cho nên liền muốn phân tán sự chú ý của tôi, để tôi có thể vui vẻ một chút.

Nghĩ tới đây, tôi cũng không có giận anh ấy nữa, liền nói với Liễu Long Đình: “Hay là trì hoãn vài tháng nhé, bây giờ bà nội vừa mới qua đời, chúng ta bỗng nhiên tổ chức đám cưới, cũng không tốt cho lắm, hơn nữa bố mẹ tôi vẫn còn ở trong tay Thần Núi.”

Tôi giải thích một chút với Liễu Long Đình, Liễu Long Đình cũng gật đầu đồng ý, sau khi nghe tôi nói xong, sau đó hai tay anh ấy ôm lấy tôi, càng ngày càng ôm chặt, giống như là muốn hòa cả người tôi vào người anh ấy vậy.

Cái ôm vào lòng như vậy của Liễu Long Đình, tôi đã sớm quen rồi, chẳng qua là bây giờ điều tôi lo là, tôi nên đi làm sao để sớm tìm được đỉnh Tạo Vật, cái đỉnh Tạo Vật này, đến hình dạng thế nào tôi cũng chưa thấy qua, cũng chỉ là từ Thần Núi hoặc là Liễu Long Đình hoặc là Tang Hạ nói qua sự tồn tại của món đồ này, pháp lực cao cường, có thể tạo ra trời đất, cũng có thể hủy diệt trời đất, món đồ này có sức mạnh to lớn như vậy, cũng không trách Thần Núi và Tang Hạ bọn họ muốn có được, mặc dù đỉnh Tạo Vật trước đây là của Liễu Long Đình, nhưng cuối cùng đã cho tôi rồi, hơn nữa, nếu như Liễu Long Đình không phải là bởi vì yêu tôi, sợ rằng anh ấy cũng sẽ vô cùng hứng thú với đỉnh Tạo Vật này, hoặc là muốn có, bởi vì chỉ cần một cái đỉnh Tạo Vật, nó là có thể dễ dàng phòng thủ Quy Khư, làm cho sức mạnh của Quy Khư trở nên càng ngày càng mạnh hơn, không cần phải sợ bất kỳ Thần tiên hay yêu ma gì.

Nhưng mà món đồ lợi hại này ở nơi nào, trên thế giới này, trừ Nữ Hi ra, căn bản không có ai biết được.

“Liễu Long Đình, anh ngày mai có thể dẫn tôi đi tìm Nữ Hi không?” Tôi hỏi Liễu Long Đình một câu.

Mà Liễu Long Đình tự nhiên biết tôi đi tìm Nữ Hi, khẳng định cũng là bởi vì chuyện của đình Tạo Vật, vì vậy liền hỏi tôi: “Em thật sự bằng lòng đưa đình Tạo Vật cho U Quân sao?”

Tôi biết, đỉnh Tạo Vật, cho Thần Núi rồi, ông ta nhất định là mang đỉnh Tạo Vật đi làm những chuyện phá hủy thế giới, nếu như nói ông ta trước đây không hung tàn như vậy, đó là bởi vì hắn trước đây cũng là một Thần Núi, nhưng sau khi ông ấy hút đi vong hồn của huynh đệ mình, thì ông ấy liền thay đổi, sự hung tàn của ông ta ngày tăng lên gấp trăm lần, những người bị ông ấy giết chất chồng trên núi Kỳ Bàn ấy, ăn thi thể, tất cả đều là bởi vì bọn họ ban đầu mời tôi đi đối phó với ông ấy, mà ông ấy bây giờ vì muốn trả thù bọn họ, liền giết sạch tất cả bọn họ, không bỏ sót một ai.

Nhưng sau khi bà nội mất, tôi đối với thế giới này, cũng không lưu luyến gì nhiều, nói với Liễu Long Đình một câu: “ Đúng, tôi cần dùng nó để đổi mạng cho bố mẹ của tôi.”