Hoán Đổi Số Mệnh

Chương 19



31.

Ba ngày ngắn ngủi, rất nhanh đã trôi qua.

Ngày có kết quả đó, thời tiết trong lành.

Ô cửa kính mờ ảo mở ra những vệt nước tan chảy, lại nhìn ra phía xa, những áng mây lụa quấn lấy ánh chiều tà vẫn còn le lói trong ánh hoàng hôn.

Tuy nhiên, tôi kiểm tra liên tục vài lần đều là không được hiển thị, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc tôi thưởng thức cảnh đẹp trước mặt.

Một đầu khác, La Ngọc Tường kiểm tra điểm số đậu vào một trường chính quy, đang không ngừng ồn ào bên tai La tổng, ồn ào muốn thưởng cho anh ta một chiếc Porsche 911.

Mà La tổng không biết đang nói chuyện điện thoại với ai, một lúc sau liền không kiên nhẫn đuổi anh ta ra ngoài.

Tôi im lặng đứng ở của một lúc, La tổng nhìn thấy tôi, trực tiếp đưa đưa điện thoại cho tôi: “Cô ta có lời muốn nói với con.”

Tôi nhận lấy điện thoại, lại chỉ nghe thấy một mảnh trầm mặc.

Hồi lâu, đầu giây bên kia dùng một giọng nghẹn ngào nói: “Ta nhìn thấy con bé rồi.”

“Mặc dù con bé không thừa nhận ta, nhưng ta vẫn phải cảm ơn con, cảm ơn con đã đưa con bé đến bên cạnh ta.”

“.......Không cần khách khí.” Tôi bình tĩnh đáp: “Tuy vậy tôi vẫn muốn biết, lúc đó trong bệnh viện,tại sao bà phải làm như vậy?”

Trong điện thoại, bà ta ấp úng do dự một lúc, cuối cùng nhẹ giọng nói: “Ngày đó, ta nhìn thấy mẹ con đang đan áo, bà ấy nằm trên giường dưỡng thai vài ngày, nhưng trong vài ngày đó, bà ấy luôn đan áo, luôn đan không ngừng nghỉ.”

“Ta nghĩ, bà ấy nhất định rất yêu con gái của mình, cho nên.........”

Tôi qua loa đáp: “Biết rồi.”

Nghe ra tôi muốn cúp máy, đầu dây bên kia lại vội vàng hỏi dồn: “Sau này, ta vẫn có thể gặp laị con không?”

Tôi không trả lời.

Mà trực tiếp đưa điện thoại lại cho La tổng: “Con đem chân tướng ghi âm lại rồi, nếu như ba nuôi con lại đến đòi tiền, liền khiến ông ta ngồi tù.”

La tổng cúp điện thoại, gần như là không nói nên lời.

Không thể không nói, tình yêu muộn màng thật mong manh biết bao......trước những vết sẹo không thể lành lại yếu ớt, bất lực biết bao.

Thậm chí là dư thừa.

32.

Không quá hai tuần, ban tuyển sinh bắt đầu gọi điện thoại đến nhà.

Bởi vì thành tích của tôi đứng đầu tỉnh, nên hầu như gọi đến đều là những trường đại học Top đầu cả nước.

La tổng quá kích động, ngay lập tức nói muốn tổ chức đại tiệc toàn thành phố.

Cuối cùng, tổng chi phí quả thật quá cao, lại nói cần phải mời quê nhà cũ trước khi giàu có, những người quen biết, không quen biết, cô dì chú bác đều mời hết một vòng.

Tránh cho những người đó đến tận bây giờ đều nói ông ấy là nhà giàu mới nổi.

Đối mặt với sự đắc ý quên mình của ông ấy, La Ngọc Tường khéo léo nhắc nhở ông ấy cân nhắc một chút về La Ngọc Đình.

Mặc dù cô ta cách dòng khoa chính quy rất xa, nhưng tốt xấu gì cũng nên giúp sắp xếp một trường đại học.

Anh ta vẫn còn giữ lại wechat của La Ngọc Đình, trong lúc gọi video, đại tiểu thư nghênh ngang kiêu ngạo lúc trước khóc đến khắp mặt đều là nước mắt, đối với La tổng một tiếng lại một tiếng ba: “Ba, cầu xin ba, tốt xấu gì cũng tạo điều kiện cho con học xong đại học đi!”

“Bọn họ nói con ra ngoài đi làm! Nhưng con không muốn đi làm!”

Khóc lóc kể lể một hồi, gần như người lòng dạ sắt đá cũng phải mềm lòng.

Tôi ngồi một bên lẩm bẩm: “Là ai nói rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con gái của chuột biết đào hang? Sớm biết như vậy, hà cớ lúc đầu làm vậy?”

La Ngọc Tường một bên nhạy cảm liếc tôi một cái: “Em nói cái gì đấy?”

Tôi cười nói: “Không có gì.”

Giậu đổ bìm leo..........không cần thiết phải như vậy.

Biết được em gái của mình lúc trước có khả năng không thể quay trở lại nữa, La Ngọc Tường cũng không ầm ĩ đòi Porsche 911 nữa. Mà là ngơ ngẩn suốt một đêm.

Đêm đến, thấy tôi nằm nhàn nhã trên chiếc ghế sofa La Ngọc Đình từng yêu thích nhất xem sách tiếng anh, anh ta đột nhiên kích động hét lên với tôi một câu: “Đừng đắc ý quá!”

“Ba sở dĩ đối tốt với mày, là thấy mày học tập tốt, có năng lực! Ông ấy mới không thật sự yêu thương mày đâu!”

“Tôi biết chứ.”

Tôi bĩu môi: “Trên thực tế, tình yêu của tất cả mọi người đều là có điều kiện, nhưng anh vẫn muốn tình yêu của bọn họ, không phải sao?”

“Mày!”

Đối mặt với khuôn mặt đỏ như bò đấu trước mắt, tôi tự nhiên nói: “Cần phải cẩn thận.........lại không cố gắng, anh sẽ bị tôi làm cho càng ngày càng u ám đó.”

“Đến lúc đó, người người đều chỉ có thể miễn cưỡng yêu anh, có phải rất bi thương không?”

May mà, tính cách La Ngọc Tường tốt hơn La Ngọc Đình một chút, anh ta nghe thấy sự gây hấn của tôi, điều ngạc nhiên là anh ta không hề nổi giận, mà chỉ trừng mắt nhìn tôi đầy sợ hãi.

Xoay đầu đi tìm ba anh ta khóc lóc kể lễ.