Hoàn Mỹ Ly Hôn

Chương 4: Yếu đuối là màu sắc tự vệ rất tốt



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Edit + Beta: Rubybaozi

- ------------

"Công ty an bài." Viên Tinh Châu ngồi ở phía sau, vô lực nói.

Lý Ngộ sắc mặt thật không tốt, mà chuyện phiền toái trước mặt, y trước tiên cần phải hiểu rõ đến cùng là chuyện gì xảy ra.

Dù sao thỏa thuận hôn ước của Viên Tinh Châu cùng Diệp Hoài, dưới cái nhìn của y hoàn toàn không có cần thiết, cũng không có chỗ tốt gì. Idol kết hôn chẳng khác nào tự cắt đứt tiền đồ, năm đó sau khi tuôn ra tin tức, fan Viên Tinh Châu cùng Diệp Hoài quả thực cũng náo loạn đến long trời lở đất.

Lý Ngộ: "An bài hai cậu?"

"Không biết, bọn họ tìm một mình tôi. Khi đó tôi cũng khá bất ngờ, đột nhiên nhận được thông báo công ty... Hình như là, " Cậu chần chờ một chút, do dự nói, "... Vì che giấu vụ bê bối gì đó."

Ba năm trước, Lý Ngộ vừa vào Hoa Ngu. Mà Viên Tinh Châu này vừa nhắc nhở, y ngược lại là đột nhiên nhớ ra một chút.

Năm đó việc kết hôn của Viên Tinh Châu cùng Diệp Hoài là paparazi bạo ra.

Năm ấy giới giải trí cũng là thời buổi rối loạn, từ năm ấy bắt đầu nổi lên các loại chuyện kỳ ba của minh tinh các tuyến luân phiên nhau lên hot search, mãi đến tận tháng chín, mọi người yên tĩnh một phút chốc, thì có paparazi xưng là chụp được nam thành viên của nhóm nhạc XX nào đó, lại tuyên bố nếu như bức ảnh tuôn ra, sẽ dẫn đến giới giải trí chấn động mạnh.

Năm đó nam đoàn có độ tồn tại không nhiều, Hoa Ngu bên này, cũng chỉ có mới nam đoàn STAR vừa giải tán cùng đoàn OWNER đàn em đang hot.

Ảnh XX rốt cuộc là ảnh gì, paparazi không vạch trần, mọi người chỉ có thể đoán mò. Trong lúc nhất thời mọi người nghị luận sôi nổi, fan các nhà thân lo không xong, vội vàng chỉnh lý hành trình từng người idol để rũ sạch quan hệ. Như vậy nháo đến mấy ngày sau, paparazi đột nhiên vứt ra bức ảnh Diệp Hoài cùng Viên Tinh Châu.

Buổi sáng hôm sau, Hoa Ngu thừa nhận tin kết hôn của Diệp Hoài cùng Viên Tinh Châu với công chúng.

"Vốn dĩ dự liệu muốn bạo không phải là các cậu?" Lý Ngộ nhớ tới một vài tin đồn năm đó, thời gian qua đi quá lâu, y cũng nhớ không rõ, nhưng y mơ hồ nhớ tới có người từng nói paparazzi là bị quan hệ xã hội rồi.

Viên Tinh Châu lắc lắc đầu, tự giễu nói: "Tôi có cái gì tốt để bạo? Khi đó đoàn đội mới vừa giải tán, tôi cùng các đội viên quan hệ không tốt, biết rằng bọn họ sau này có cơ hội cũng sẽ không mang tôi theo, cho nên lại vội vàng bốn phía cầu người xây cầu dắt mối, xem có thể trước tiên lên một show âm nhạc hay không."

Lý Ngộ: "..."

"Vốn là đã có chút mặt mày rồi. Có một người chế tác show âm nhạc nghỉ phép ở Châu Âu, tôi chạy tới lấp chỗ người ta." Viên Tinh Châu nói " Người chế tác kia đồng ý với tôi, tôi còn không kịp vui mừng, công ty lại đột nhiên tìm tới, còn rất gấp... Việc này công ty sẽ cho bồi thường, tôi cũng sợ đắc tội với người khác, chỉ có thể nghe theo."

Lý Ngộ còn thật không ngờ tới sẽ như vậy, nhưng là ngẫm nghĩ, việc này cũng không có ngạc nhiên bao nhiêu.

Hôn nhân trong giới giải trí thật thật giả giả, công ty an bài cái gì, chính mình trù tính cái gì, vì chặn phiền phức, muốn chung vốn vét tiền tranh đại ngôn... thủ đoạn đa dạng, kiểu như Viên Tinh Châu thực sự không coi là hiếm lạ. Chỉ là y không nghĩ tới Viên Tinh Châu vẫn luôn như thế... Có tâm sự nghiệp.

Lý Ngộ từ trong gương chiếu hậu lại liếc mắt nhìn Viên Tinh Châu một cái.

Tướng mạo Viên Tinh Châu có một loại vẻ đẹp kiểu Nhật thanh thuần, da dẻ trắng men, mặt mày rõ ràng, bộ mặt đường nét thập phần trôi chảy. Nếu là nhìn kỹ, trên thân người này cơ hồ tìm không ra khuyết điểm, tùy tiện chi tiết nhỏ nào đều trải qua thử thách trước ống kính. Mà Lý Ngộ lần đầu tiên thấy cậu liền phát hiện vấn đề.

Viên Tinh Châu khí tràng quá yếu, thiếu chút lực công kích.

Một người dáng dấp dễ nhìn, người lại không chống lưng, không bối cảnh, không nóng tính, xác thực không thể, cũng sẽ không dễ dàng đắc tội công ty.

Công ty chọn nắm quả hồng mềm. Chính là không biết bọn họ có nhìn không ra, quả hồng mềm này da thật mềm, tâm lại cứng. Mấy năm qua cậu nhìn như ẩn nhẫn, kì thực cảm giác không phải là đang lợi dụng điều kiện, tính toán cho chính mình?

"Điều kiện này của cậu cũng không phải đáp ứng uổng phí." Lý Ngộ hỏi, "Công ty cho cậu không ít chỗ tốt đi?"

Viên Tinh Châu không lên tiếng.

Lý Ngộ xì khẽ nói: "Mềm yếu là màu sắc tự vệ rất tốt."

Điện thoại bên cạnh vang lên không ngừng, Lý Ngộ không lại cùng Viên Tinh Châu nói chuyện, lấy bluetooth bận chuyện của mình.

Điện thoại không ngừng, dòng xe cộ không thôi.

Viên Tinh Châu dựa vào ghế ngồi sau, sắc mặt mấy lần thay đổi, cuối cùng cũng chỉ nhìn lẳng lặng phía ngoài, phảng phất giống như lời nói Lý Ngộ đối với cậu không ảnh hưởng chút nào.

Hai người rất nhanh đến nơi ở, Viên Tinh Châu đẩy cửa xuống xe, lại nghe Lý Ngộ nói: "Đoàn kịch bên kia tôi xin cho cậu hai ngày nghỉ. Dư luận trên mạng tôi sẽ xử lý, mà có một số việc cậu phải tự mình đi giải quyết. Tỷ như đi theo Diệp Hoài nói lời xin lỗi, thích hợp tỏ ra yếu thế, thỉnh cầu hắn thư thả một quãng thời gian."

Lý Ngộ nói xong dừng lại chốc lát, thấy Viên Tinh Châu không quay đầu lại, không biết ca ngợi hay là giễu cợt nói, "Chuyện như vậy, cậu hẳn là rất am hiểu."

"Lúc trước, công ty cấp điều kiện của tôi, là tôi có thể tự mình lựa chọn người đại diện." Viên Tinh Châu lại đột nhiên nói, "Tôi biết cậu không thích tôi, nhưng cậu chọn cho tôi kịch bản cũng không tệ. Tôi cũng không thích cậu, mà ngày hôm nay làm cậu khó xử, cũng không phải là chủ ý của tôi."

Lý Ngộ sững sờ, kinh ngạc nhìn về phía cậu.

Viên Tinh Châu ánh mắt rơi ở phía xa, âm thanh hơi có chút run rẩy: "Tôi biết vấn đề của tôi, mà... người với người không cùng một dạng, cậu không thể phán xét tôi như thế."

Chuyện ngày hôm nay thập phần hỗn loạn, phát sóng trực tiếp xảy ra vấn đề, Diệp Hoài trở lại, bốn triệu người thấy được chính mình lật xe, đồng thời tham gia chương trình còn có Nguyên Trừng.

Viên Tinh Châu đầu óc loạn thành một đống, quẳng xuống câu nói kia ra sau lưng, xoay người rời đi. Nhưng mà chờ tiến vào thang máy, cậu liền hối hận rồi.

Chỗ này khu nhà là sau khi cậu hot mới phân đến, người ở chung quanh đều là minh tinh, một thang một hộ, tính tư mật tốt, tính an toàn cũng cao. Kiểu khách sạn có quản gia phục vụ, một người ở hai phòng ngủ một phòng khách, dưới lầu chính là siêu thị cực lớn, đối diện tập hợp mấy quán rượu, nhà hàng cao cấp.

Nơi này so với gian tập thể ký túc xá sáu người trước đây cậu ở, quả thực là khác nhau một trời một vực. Công ty từ trước đến giờ yết giá công khai, cậu hot rồi, liền nhổ cậu từ trong bùn ra, đưa vào trong mây. Nếu như cậu ngã xuống, vậy khẳng định cũng sẽ bị từ trong mây đạp xuống, làm chỗ ngồi cho người khác.

Thời điểm như thế này, tình cảnh của mình tràn ngập nguy cơ, hết thảy đều muốn dựa vào người đại diện ngăn cơn sóng dữ, đắc tội Lý Ngộ đối với mình có ích lợi gì?

Viên Tinh Châu kiên cường không tới hai phút, lại liền hối hận. Cậu tâm thần không yên mà quẹt thẻ vào cửa, cởi giày, cởi T shirt, để trần cánh tay đi tắm, đẩy cửa đi vào buồng tắm, lập tức bùng nổ ra kêu to một tiếng.

Trong phòng tắm, Diệp Hoài ngũ quan còn vặn vẹo hơn so với cậu.

"Đi ra ngoài!!" Diệp Hoài đang tỉ mỉ chà lưng, quay đầu chỉ thấy buồng tắm một bóng người tiến vào. Hắn bị dọa gần chết, hét lớn một tiếng, thời điểm quơ lấy vòi sen muốn đánh nhau, mới phát hiện người tiến vào là Viên Tinh Châu.

Diệp Hoài hỏa khí đằng mà một chút liền tới: "Có bệnh à, cậu! Cút!"

Viên Tinh Châu: "..."

Viên Tinh Châu bị mắng sững sờ, theo bản năng mà coi chính mình đi nhầm, đỏ cả mặt mà xin lỗi, rút lui đi ra.

Cửa phòng tắm "Ầm" một chút, bị người đạp lên.

Viên Tinh Châu doạ ra một trán mồ hôi, tâm thần trong nháy mắt trở về vị trí cũ, song mà quay đầu nhìn lại, lại không nhịn được sửng sốt.

Căn phòng này quả thật là bố trí của mình.

Chỉ có điều bên trong hành lang nhiều hơn mấy rương hành lý LV, cao thấp chất thành một đống.

Người trong toilet hiển nhiên tức giận chưa hồi phục, không biết đang ép bức cái gì. Viên Tinh Châu người da đen dấu chấm hỏi mặt nhìn vali, nhìn toilet, cuối cùng do dự một chút, liền mặc T shirt vào, ra cửa, ngẩng đầu.

(*) người da đen dấu chấm hỏi =))))))



Trên biển số nhà viết chình ình 2606.

Viên Tinh Châu: "..."

Sau năm phút, Diệp Hoài rốt cục bọc lấy áo tắm Viên Tinh Châu đi ra, trên người thoa sữa tắm Viên Tinh Châu, cuối sợi tóc chảy nước xuống, mơ hồ có chút mùi gừng—— Viên Tinh Châu rất chú ý quản lý hình tượng của bản thân, nghe nói nam diễn viên thường thường làm tóc cũng sẽ ảnh hưởng đường chân tóc, liền sớm mua bình dầu gội đầu sợi gừng dự sẵn.

Viên Tinh Châu: "..."

"Cậu tại sao còn chưa đi?" Diệp Hoài đứng lại tại cửa toilet, vẻ mặt cảnh giác nói, "Có chuyện gì, cậu đi nói với người đại diện, đừng nghĩ tới van cầu tôi."

"Tôi không phải đến van cầu cậu." Viên Tinh Châu bất đắc dĩ nói, "... Ít nhất bây giờ không phải."

Diệp Hoài nghi ngờ nhìn cậu.

"Này là... ờ, ký túc xá.... của tôi." Viên Tinh Châu ngắn gọn nói, "Tôi sống ở đây."

Diệp Hoài: "??"

Anh vẻ mặt biểu tình gặp quỷ nhìn Viên Tinh Châu, liền đến xem bố trí khu nhà. Ôn Đình mới vừa rời đi, hắn đi tắm, liền lấy cũng không có tỉ mỉ kiểm tra khu nhà này. Mà liền ở phòng khách xem, nơi này khắp nơi đều đúng quy đúng củ, sạch sẽ như mới, nơi nào có bộ dạng như là có người ở?

"Tôi gần đây ở đoàn phim, khoảng nửa tháng không trở lại. Trong chuyện này khả năng có hiểu lầm gì đó." Viên Tinh Châu nói " Sữa tắm muối biển tùng bách, dầu gội đầu gừng muối, kem dưỡng da Jadore..."

Diệp Hoài: "..."

"Đều là tôi cuối năm mua được ở khuyến mãi lớn của haitao (*)." Viên Tinh Châu nói "Dùng quen không?"

(*) haitao mạng mua sắm lớn của Trung Quốc

Diệp Hoài không lời nào để nói. Mà Ôn Đình cũng không có nói qua an bài cho hắn ở chung với người nào, đây coi là chuyện gì xảy ra?

Viên Tinh Châu cũng không rõ ràng phát sinh cái gì. Mới vừa cậu muốn gọi điện thoại cho Lý Ngộ hỏi một chút, nhưng mình mới chọc giận với người ta, quay đầu liền gọi điện thoại cũng có chút mất mặt mũi. Vì vậy do dự nửa ngày, điện thoại cũng không rút ra đi.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Diệp Hoài ánh mắt đổi tới đổi lui, mới đầu còn cây ngay không sợ chết đứng, dần dần có chút mờ mịt, rất nhanh liền chột dạ.

Viên Tinh Châu ngược lại là không có ý tứ trách hắn, luận tình luân lý, Diệp Hoài đều không cần thiết cướp nơi ở với anh, chuyện này nhất định là nơi nào xảy ra chút sơ suất.

Diệp Hoài chậm chạp không có động tác, Viên Tinh Châu cả người rít chịt, các đốt ngón tay còn mang theo phấn má hồng, muốn tẩy trang sớm chút, vì vậy thử thăm dò hỏi: "Nếu không, cậu gọi điện thoại hỏi người đại diện cậu một chút?"

Diệp Hoài sắc mặt rất khó nhìn, tốt xấu gật gật đầu.

Viên Tinh Châu thở phào nhẹ nhõm, cười hữu hảo với hắn, đi tới cửa phòng tắm liền do dự, "Cái kia..."

Diệp Hoài vẻ mặt quái lạ: "Làm sao?"

Viên Tinh Châu chỉ chỉ y phục của cậu: "Tôi... Muốn đi tắm."

Diệp Hoài: "..."

"... Muốn tôi an bài phát sóng trực tiếp giúp cậu?" Diệp Hoài không hiểu ra sao nói "Nhìn tôi làm gì?"

Viên Tinh Châu: "..."

Viên Tinh Châu muốn nói cậu đưa áo tắm cho tôi, mà vali Diệp Hoài đều ở trong hành lang không mở ra đây, cậu lúc này nói, trên mặt Diệp Hoài khẳng định không nhịn được, lại không thể lập tức cởi cho cậu, mình trần truồng mà chạy đi tìm.

"Không có chuyện gì." Viên Tinh Châu bất đắc dĩ nói, "Tôi chỉ nói vậy thôi."

Cậu xoay người đi phòng ngủ, tìm bộ quần áo ở nhà sạch sẽ, tiến vào buồng tắm, khóa trái cửa.

Diệp Hoài đang ấm ức, dù ai đang tắm yên lành, bị một người sống xông tới doạ gần chết, tính khí đều không biết từ đâu tới. Hắn từ trước đến giờ bá đạo quen rồi, lúc này đặc biệt muốn đánh Viên Tinh Châu một trận tơi bời, nhưng là việc này chính mình đuối lý, cũng có chút không xuống tay được.

Thời điểm Viên Tinh Châu mở khóa, Diệp Hoài đang gọi điện thoại cho Ôn Đình, vừa nghe động tĩnh này có thể coi là tìm được lý rồi.

"Tôi đi! Cậu vẫn khóa trái cửa?" Diệp Hoài tìm được chỗ phát tiết, không tha thứ mà uy hiếp "Cậu phòng ai đó? Cậu cảm thấy tôi sẽ có hứng thú với cậu lõa thể sao?"

( Chờ ngày tự vả, vả vả vả vả vả vả =)))))))

Người tốt trong phòng tắm hình như sửng sốt một chút, Diệp Hoài đầy mặt trêu chọc, còn muốn lên tiếng, liền nghe "Kèn kẹt" hai lần, khóa cửa lại mở ra.

Diệp Hoài: "..."