Hoàng Đế Ngầm Của Tiêu Châu

Chương 63: Ba gia tộc lớn hạ màn



"Tôi cũng không biết chính xác là người nào…" Triệu Đức Văn lắc đầu.

"Tôi chỉ biết rằng người kia là một người phụ nữ, mỗi lần gặp chúng tôi cô ta đều đeo một cái mạn che mặt.”

"Tôi có thể cảm nhận được cô ta chắc hẳn là một người phụ nữ rất xinh đẹp, và những cử chỉ của cô ta có thể khơi dậy ham muốn của hầu hết đàn ông."

“Chỉ có vậy?” Lăng Túc Nhiên trầm giọng nói: “Nếu chỉ là chút tin tức như thế này, thì không đủ để đổi lại tính mạng của nhiều người nhà họ Triệu như vậy!”

“Tôi… tôi chưa nói hết.” Triệu Đức Văn ngập ngừng một lát rồi tiếp tục nói: “Một lần tình cờ, tôi thoáng nhìn thấy một hình xăm ở sau lưng giữa hai vai của cô ta.”

“Hoa văn gì?” Lăng Túc Nhiên hỏi.

“Là… là một đóa hoa mẫu đơn đẫm máu!” Triệu Đức Văn đáp.

“Mục đích của cô ta là gì?” Lăng Túc Nhiên lại cau mày.

“Cô ta… cô ta không nói, cô ta chỉ nói với chúng tôi, kêu chúng tôi cứ việc ra tay, cô ta sẽ phái người đến giúp chúng tôi.” Triệu Đức Văn khẽ lắc đầu.

"Đồng thời cũng đã nhấn mạnh nhiều lần, người nhà họ Trịnh bắt buộc một người cũng không được giữ lại, diệt khẩu toàn bộ!"

"Thật ra, nếu không có lý do của cô ta, tôi… chúng tôi sẽ không giết hết toàn bộ giống như vậy, mục tiêu của chúng tôi chỉ là ông chủ nhà họ Trịnh và kẻ mạnh bên cạnh ông ta đó thôi."

"Chỉ cần hai người bọn họ chết rồi, nhà họ Trịnh đối với chúng tôi mà nói cũng không còn bất kì uy hiếp nào, những người khác chúng tôi hoàn toàn không để vào mắt..."

Hừ!

Trên người Lăng Túc Nhiên bộc phát ra một tia lạnh lẽo, ánh mắt ngưng tụ trở nên sắc bén.

Nhà họ Trịnh trên dưới cả trăm mạng người, toàn bộ đều bị giết, rốt cuộc là người nào, muốn đuổi cùng giết tận như vậy!

“Tôi… tôi chỉ biết có nhiêu đó, xin hãy giữ lại một sợi hương hỏa cho nhà họ Triệu của tôi với…” Triệu Đức Văn giọng run run nói.

“Trước tám giờ sáng mai, hãy đưa tất cả những người có quan hệ huyết thống với nhà họ Triệu đến trước mộ phần người nhà họ Trịnh quỳ lạy!” Lời nói của Lăng Túc Nhiên lại vang lên.

"Ba anh em các người tự sát trước bia mộ để tạ lỗi, những người còn lại của nhà họ Triệu quỳ ba ngày ba đêm, tôi sẽ chừa lại cho các người một con đường sống!"

"Các người cũng có thể lựa chọn chạy trốn vào tối nay. Có điều, hậu quả chính là, chỉ cần một trong những người thân mang huyết thống nhà họ Triệu sáng mai không tới đó, tất cả những người khác đều phải chết!"

"Cảm… cảm ơn..." Triệu Đức Văn ngồi phịch xuống đất, nước mắt chảy ròng ròng. “Phần việc còn lại tôi giao cho cậu!” Tiếp sau đó Lăng Túc Nhiên nhìn về phía Phán Quan.

"Giải thích cho mọi người ở hiện trường chuyện hôm nay với bên ngoài nên thống nhất cách nói, đừng nhắc tới thân phận của tôi, cứ nói Ảnh Môn làm việc, người ngoài cuộc cấm hỏi!"

"Ai làm lộ ra, chém!"

“Rõ!” Phán Quan gật đầu dứt khoác.

Vài phút sau, Lăng Túc Nhiên và Lục Tần Nam lên xe.

“Điều tra!” Lăng Túc Nhiên trầm giọng nói: “Lập tức sắp xếp người đi kiểm tra ngay, người phụ nữ trong miệng Triệu Đức Văn nói rốt cuộc là ai!”

“Vâng ạ!” Lục Tần Nam gật đầu đáp lại.

Cùng lúc này.

Hai gia tộc lớn khác ở Đông Khởi là nhà họ Đào và nhà họ Vương cũng diễn ra cảnh tương tự.

Người đi đến hai nhà này là hai người Ảnh Môn khác, vừa bắt đầu hai gia tộc lớn đã kháng cự mãnh liệt.

Chẳng qua, trước mặt hàng trăm nhị lang Cẩm Y, sự phản kháng của bọn họ hiển nhiên là quá yếu.

Không đến ba phút đồng hồ, tất cả người của hai gia tộc lớn có chút sức chiến đấu đều nằm xuống, chết hoặc tàn phế!

Cuối cùng, Ảnh Môn để lại ba câu giống như vậy rồi quay người rời đi.

Đến thời điểm này, ba gia tộc đứng đầu Đông Khởi đã chính thức trở thành lịch sử của Đông Khởi.

Người của ba gia tộc lớn này, đến chết cũng nghĩ không ra một vấn đề.

Một Lăng Soái cao cao tại thượng tại sao lại đến báo thù thay cho nhà họ Trịnh, anh và nhà họ Trịnh rốt cuộc có quan hệ gì!

Câu hỏi này, bọn họ chỉ có thể đi xuống hỏi Liễu Bội Mai!

...

Sáng ngày hôm sau, tin tức ba gia tộc bị lật đổ chỉ trong một đêm đã lan truyền như virus ở Đông Khởi.

Những người vừa nghe thấy tin tức này, không một ai tin tưởng!

Đùa cũng quá trớn quá rồi!

Ba gia tộc lớn đã kinh doanh ở Đông Khởi cả trăm năm, hai bên hắc bạch đều có ảnh hưởng rất lớn. Hơn nữa, ba gia tộc lớn tự thân nó đều có sức chiến đấu cực mạnh!

Thử hỏi, ở Đông Khởi này ai có đủ sức mạnh và năng lực như thế, có thể lật đổ ba gia tộc lớn chỉ trong một đêm!

Cho dù là người có ảnh hưởng lớn nhất ở Đông Khởi hiện nay, chủ tịch tập đoàn Tứ Hải, Thẩm Quang Hải, e rằng cũng khó làm được!

Sau đó, những người nhiều chuyện đã đăng tải hình ảnh chụp thực tế buổi sáng nay tại ngôi nhà của ba gia tộc lên mạng. Sau khi nhìn thấy trên mặt đất bừa bãi lộn xộn và trong nhà không có một bóng người, mọi người mới tin vào tin tức này.

Ba gia tộc lớn lật đổ trong một đêm, ấy vậy mà là thật.

Tiếp sau đó, sự tò mò của mọi người chuyển sang chủ đề khác.

Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Ai đã làm điều đó?

Thế là, mỗi người một cách đi tìm hiểu, thế lực các nơi đều thông qua kênh cả mình mà nghe ngóng tin tức có liên quan.

Cuối cùng, tất cả tin tức mà các kênh thu thập được đều thống nhất một cách kì lạ.

Ảnh Môn xử lí vụ án, người ngoài cuộc cấm hỏi, vấn đề này đã được xếp vào loại tuyệt mật, không được nghe ngóng, nếu không sẽ bị coi là có ý định do thám bí mật của Ảnh Môn!

Sau khi nhận được câu trả lời này, hầu hết mọi người đều lần lượt thu lại sự tò mò, sự uy nghiêm của Ảnh Môn không phải là thứ người bình thường dám khiêu khích!

Tất nhiên, vẫn có rất nhiều người đang tự tìm hiểu, đặc biệt là những người từ các gia tộc lớn khác ở Đông Khởi.

Sau khi nhiều người tìm hiểu, tất cả đều đi đến một phỏng đoán.

Năm năm trước, ba gia tộc lớn đã hợp lực tiêu diệt nhà họ Trịnh, bây giờ Ảnh Môn có người ra mặt báo thù thay cho nhà họ Trịnh!

Mười giờ sáng.

Vua thế giới ngầm Đông Khởi, Viên Bội Thẩm đang ngồi trong văn phòng của mình, suy nghĩ về mọi việc với điếu xì gà trên tay.

Ba gia tộc lớn ở Đông Khởi chỉ trong một đêm đã bị lật đổ, chuyện lớn như vậy cũng đủ khiến ông ta phải trầm tư.

Đùng! Đùng! Đùng!

Một lúc sau, một tiếng bước chân vang lên, chỉ thấy lão Ưng nhanh chóng bước vào.

“Thế nào, có kết quả chưa?” Viên Bội Thẩm nhìn lão Ưng hỏi.

“Bẩm Bát gia, đã xác nhận rồi, quả thật tất cả là do cậu Lăng làm!” Giọng điệu lão Ưng nghiêm nghị nói.

“Quả nhiên!” Viên Bội Thẩm gật gật đầu.

"Cũng chỉ có cậu Lăng mới có loại thực lực này, trong vòng một đêm xóa tên ba gia tộc lớn ra khỏi Đông Khởi!”

Sau khi hút một điếu xì gà, ông ta tiếp tục nói.

"Cậu Lăng không chỉ lật đổ ba gia tộc lớn, mà ngay cả Liễu Bội Mai cũng không buông tha, cộng thêm chuyện của nhà họ Lý, tất cả những chuyện này không thể là trùng hợp!"

"Xem ra quan hệ giữa cậu Lăng và nhà họ Trịnh hẳn là không bình thường!"

“Bát gia, tôi có xem qua tư liệu của nhà họ Trịnh năm đó.” Lão Ưng ngập ngừng một chút rồi nói tiếp.

"Cậu Lăng, ít nhất cũng phải giống con nuôi của ông chủ nhà họ Trịnh năm đó sáu bảy phần!"

"Ồ? Thật sao?" Viên Bội Thẩm cau mày.

“Ừm!” Lão Ưng gật đầu.

"Thế thì xem ra, chắc hẳn sẽ không có chuyện giả, năm đó cậu Lăng rất có thể là được người khác cứu một mạng, bây giờ trở về báo thù!” Viên Bội Thẩm nhả ra một tràng khói.

Sau đó, vẻ mặt ông ta đầy tư: "Năm năm trước rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, mà khiến ba gia tộc lớn ra tay với nhà họ Trịnh nặng như vậy!"

"Đáng tiếc, năm đó tôi vẫn chưa ở vị trí này, nếu không đã có thể biết được một số thông tin!"

“Nghe nói nhà họ Trịnh trấn áp ba gia tộc lớn quá mạnh, khiến trong lòng ba gia tộc lớn nảy sinh bất mãn.” Lão Ưng đáp.

“Không hẳn đơn giản như vậy!” Viên Bội Thẩm khẽ lắc đầu.

"Nếu chỉ vì bị trấn áp quá mạnh, ba gia tộc lớn sẽ không hẳn là giết sạch nhà họ Trịnh!"