Học Trưởng Mà Ta Yêu Thầm, Giam Cầm Ta Rồi

Chương 10



_________

"Cẩm Chi, tôi vừa đọc báo cáo từ phòng kinh doanh. Không có vấn đề gì." Một đồng nghiệp trong bộ phận đặt hồ sơ lên ​​bàn và tiếp tục, "Cậu nghĩ gì về đánh giá dự án ngày hôm qua?"

" Tôi có xem qua rồi, Hình như có gì đó không ổn ở chỗ này. "Tô Cẩm Chi lấy tập tài liệu ra, chỉ phần khoanh tròn ngày hôm qua cho bên kia.

Đồng nghiệp nghiêng người nhìn nó gật đầu, "Có vấn đề gì, tôi sẽ hỏi sau."

Tô Cẩm Chi cười cảm ơn: "Được rồi, làm phiền anh."

"Không, chuyện tầm thường mà." Đồng nghiệp nhận lấy. Dập hồ sơ rồi rời đi, vừa đi được vài bước, như chợt nghĩ ra điều gì đó, quay lại "Tôi quên hỏi cậu, cậu có ở trong tổ hay không..." Lúc này, đồng nghiệp mới nhìn lên, nói tiếp: "Chuyển tới trên cùng? "

Bất tri bất giác, Tô Cẩm Chi đã làm việc ở Vạn Hợp được nửa năm. Gần đây, tầng phòng của họ phải sửa sang lại. Nhân viên ở đây đương nhiên phải chuyển sang tầng khác. Nhóm của Tô Cẩm Chi vừa được chuyển lên tầng trên, gần ngay văn phòng của Kiều Vũ. Lúc đầu, cậu rất ngạc nhiên khi biết mình được chuyển lên cấp trên, rốt cuộc không có nhân viên nào khác ngoài những người cấp cao của công ty đang làm việc ở đó.

Tô Cẩm Chi gật đầu và trả lời: "Đúng vậy, thông báo đã gửi xuống ngày hôm qua."

Khi đồng nghiệp nghe thấy điều này, anh ấy không khỏi ghen tị, nói: "Thật tuyệt, tôi cũng muốn lên tầng đó." Mọi người ở đó đều là những người có chức vụ lớn trong công ty. Có thể ôm đùi được người nào đó thì tương lai vô cùng tuyệt.

Ba ngày sau, nhân viên của tập đoàn Tô Cẩm Chi lần lượt bắt đầu dọn đồ, địa điểm văn phòng đã được sắp xếp từ trước. Chỉ là không hiểu sao vị trí bên tay phải của cậu lại trống trải.

Cậu cất đồ vào chỗ cũ, nhìn văn phòng đối diện có chút ngây ngẩn cả người, chính là phòng làm việc của Kiều Vũ ở đó.

Trong sáu tháng qua, quan hệ của cậu và Kiều Vũ ngày càng sâu đậm, ngoài việc đi nghe biểu diễn, Kiều Vũ còn mời cậu đến làm khách ở nhà. Đây đều là những điều bất ngờ mà trước đây cậu thậm chí không dám nghĩ tới.

Sau khi cất hết mọi thứ, cùng đồng nghiệp ngồi xuống bắt đầu làm việc tại văn phòng mới. Tô Cẩm Chi mở tập tài liệu do đồng nghiệp gửi hôm qua bắt đầu duyệt, lúc này trên đầu cậu truyền đến một giọng nói quen thuộc.

"Xin chào, cậu trai đáng yêu, tôi là thư ký được chuyển đến từ Gia Thiện, Tô Thiển Thiển."

Tô Cẩm Chi đột nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt thanh tú của Tô Thiển Thiển hiện ra trước mặt cậu, cô đưa tay về phía Tô Cẩm Chi, cùng với đôi mắt to ngấn nước trong nháy mắt tràn ngập nụ cười, dường như có những vì sao trong đó.

Sự ngạc nhiên trong con ngươi của Tô Cẩm Chi dần chuyển thành sự ngạc nhiên, "Thiển Thiển!"

"Không ngờ là cậu cũng được chuyển đến đây, haha." Tô Thiển Thiển nhấp một ngụm trà sữa ở bàn làm việc rồi quay lại nhìn Tô Cẩm Chi cười cười. Khá kỳ quặc, đầy quyến rũ nữ tính.

Cách đây một thời gian, Tô Cẩm Chi cũng nghe nói rằng đội sẽ chuyển một đồng nghiệp mới từ công ty khác, nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ đó là Tô Thiển Thiển.

Tô Cẩm Chi chất vấn: "Tại sao cậu không nói với tôi?"

Tô Thiển Thiển chớp chớp mắt, ngữ khí nghịch ngợm: "Tôi muốn làm cậu bất ngờ. Cậu thấy đấy, không bất ngờ sao." Sau đó, cô nhướng mày khiêu khích.

Tô Cẩm Chi ngẩn người, bất lực lắc đầu.

Cậu thấy nước trong cốc đã cạn đáy, liền cầm lấy cốc nước pha trà, nhân tiện cũng đưa cốc của Tô Thiển Thiển.

Vừa bước tới cửa phòng đựng thức ăn, Tô Cẩm Chi nhìn thấy bóng dáng của ba người phụ nữ qua cánh cửa khép hờ, thanh âm trò chuyện của họ từ bên trong truyền ra.

"Những gì chị nói có phải là sự thật không?"

"Tất nhiên, tôi đã tận mắt chứng kiến ​​ngày hôm qua. Sếp cùng một người phụ nữ lạ bước ra từ rạp chiếu phim. Họ dường như không biết là họ đã thân thiết đến mức nào."

Tô Cẩm Chi dừng lại động tác đẩy cửa.

Sếp, không phải là học trưởng sao?

"Sếp có bạn gái rồi à?" Giọng nói người kia đầy kinh ngạc.

"Tôi nghĩ nó là 80%."

"Được, được rồi, đừng nói chuyện phiếm, hiện tại chúng ta cùng tầng với sếp. Sếp tuy có tính tình tốt, nhưng cũng là ông chủ của chúng ta. Mình nên chú ý. Không tốt đâu."

Nghe xong, ba người phụ nữ liền ngừng nói, cầm ly nước bước ra ngoài, Tô Cẩm Chi vội vàng trốn sau cánh cửa. Khi ba người rời đi, cậu nhìn khăn bông trống rỗng trên tay không biết đang suy nghĩ gì.

Tuy nhiên, bất ngờ vào ngày hôm sau, Tô Cẩm Chi gặp lại người phụ nữ mà đồng nghiệp nói rằng cô bước ra từ rạp chiếu phim cùng Kiều Vũ, có mối quan hệ thân thiết với anh.

Cuối tuần này, Tô Thiển Thiển đi họp lớp cấp ba, gã bạn trai cũ tay đẩy hai thuyền của cô sẽ đến, hiện tại đang sống chung với ả tiểu tam kia. Lần này nhất định phải để đối phương đánh bóng con mắt mà nhìn, cho hắn nhận ra sự ngu dốt của mình có bạn gái đẹp như vậy mà lại đi tìm tình nhân, đầu óc gần như rớt hố phân. Sau khi trang điểm kỹ càng, cô thấy mình còn thiếu một đôi giày cao gót phù hợp nên đã nhờ Tô Cẩm Chi đi cùng để lựa chọn.

Sau khi mua đôi giày cao gót yêu thích của mình, Tô Thiển Thiển thấy thời gian tụ hội bạn học vẫn còn líc nữa, nên dẫn Tô Cẩm Chi dạo một vòng quanh trung tâm mua sắm. Ở một tầng nào đó của trung tâm thương mại có một cửa hàng sách, Tô Cẩm Chi thường thích đọc sách ở đây, nên cậu muốn đến xem có loại sách nào mới không.

Vừa đi tới cửa hiệu sách, Tô Thiển Thiển đột nhiên kéo cậu dừng lại, cô chỉ chỉ hướng đối diện, kinh ngạc nói: "Hả, kia không phải là học trưởng sao?"

Nhìn về hướng cô chủ. Tô Cẩm Chi thấy bóng dáng Kiều Vũ cách đó không xa. Kiều Vũ hôm nay ăn mặc khá giản dị, anh đang đứng trước một cửa hàng hàng hiệu với một vài chiếc túi xách trên tay.

"Học trưởng cũng tới đây mua đồ ư? Tay cầm nhiều thứ như vậy, nhìn không ra a. Học trưởng quả là tinh xảo." Tô Thiển Thiển nhìn Kiều Vũ đối diện trầm ngâm nói, "Tuy nhiên, cậu cảm thấy gì không. Hình như, anh ấy đang đợi ai đó thì phải?. "

Vừa nói xong, một người bước ra khỏi quán với dáng người mảnh mai, là một thiếu nữ xinh đẹp. Cô ấy bước đến bên cạnh Kiều Vũ, thản nhiên nắm lấy cánh tay đối phương, cô đang nói gì đó với anh, như thể đang làm nũng vậy. Kiều Vũ trên mặt cười cười bất lực, biểu hiện của anh lại vô cùng dịu dàng.

Hai người dung mạo phi thường bất phàm, nam tuấn nữ thanh, xứng đôi vừa lứa, giống như một đôi thần tiên quyễn nữ, thu hút sự chú ý của người khác.

Nhìn thấy hai người bước tới đây, Tô Cẩm Chi hoảng sợ quay đầu rời khỏi hiệu sách.

Tô Thiển Thiển thắc mắc: "Cô ấy là bạn gái của học trưởng sao? Ô, đâu rồi?" Cô ấy nghiêng đầu nhìn về phía bên cạnh, vỗn dĩ bóng dáng Tô Cẩm Chi đứng cạnh mất tăm. Cô giật mình quay lại, thấy cậu đang vội vã rời đi.

"Ô hay, Cẩm Chi từ từ đã? Chờ tôi với!"

Kiều Vũ nghe được động tĩnh bên kia, quay đầu nhìn sang.

"Kiều Vũ, Kiều Vũ anh có nghe lời em nói không vậy?"A

Người bên cạnh kéo ống tay áo của anh, Kiều Vũ quay đầu lại nhìn thấy nét bất mãn viết trên khuôn mặt thanh tú của Kiều Di Thue.

Kiều Vũ đưa tay không để lại dấu vết, gõ nhẹ lên trán cô, " Đã nói rồi, gọi ca ca, biết lớn nhỏ tí đi."

Kiều Di Thư bĩu môi, nhỏ giọng lẩm bẩm, sau đó hỏi: "Vừa rồi ca nhìn gì vậy?"

Nghĩ đến thân ảnh hoảng hốt chạy trốn, Kiều Vũ không khỏi nhếch khéo miệng, "Không có gì, chỉ là vừa nhìn thấy một con thỏ nhỏ đáng yêu thôi."

_________

Đọc chùa hum cmt ẻ chảy cả năm!!!