Học Viện O Đức

Chương 23



Nhưng cặn bã A luôn là một tên cặn bã, ngay cả khi bắt đầu nhận ra mình thích oán phụ O vẫn miễn cưỡng thừa nhận mình thích nhưng thích chưa đủ nhiều vì hắn cũng thích minh tinh nhỏ, người mẫu và nam sinh viên đại học. Dần dần, khi hắn nhận ra oán phụ O sẽ không rời bỏ hắn dù bị bắt nạt thế nào, hắn càng tận hưởng cảm giác ưu việt do loại tình yêu không bình đẳng này mang lại.

Đám ở bên ngoài chán lắm, tất cả những gì họ muốn là tiền của hắn, chỉ có mỗi oán phụ O là muốn tình yêu của hắn thôi.

Sau khi ly hôn, cặn bã A vẫn không sợ vì hắn không tin oán phụ O không yêu mình. Nhưng khi xem đoạn video kia, tất cả quả cân rơi xuống đất, hắn kinh hoàng phát hiện hắn đã đánh mất vợ.

Cặn bã A vội vã xuống lầu tìm oán phụ O, sau khi ly hôn hắn đã đến đây nhiều lần, khi nhìn thấy cậu dìu mẹ đi dạo trong vườn, hắn luôn cảm thấy nếu mình đi tìm cậu tức là mình nhận thua. Nhưng hôm nay, trong đầu hắn không còn khái niệm thắng thua nữa, hắn chỉ muốn nghe oán phụ O nói với hắn, cậu và anh họ A không ở bên nhau.

Oán phụ O chưa về nhà, cặn bã A ngồi xổm cạnh bồn hoa nhìn thấy một bé O có dáng dấp rất giống vợ mình. Tinh ranh O liếc hắn một cái rồi hung ác nói: "Đều là lỗi của anh, đang yên đang lành ly hôn làm gì! Anh thả cậu ấy ra ngoài giành đàn ông với tôi, anh cũng là đồ vô dụng!"

Cặn bã A bỗng nhận ra người này là ai, lúc đầu không muốn để ý đến tinh ranh O vô cớ gây sự. Tính tình và khí chất của cậu chàng không chỉ kém hơn vợ hắn một ngôi sao rưỡi, còn thêm tính bá đạo càng nhìn càng thấy ghét. Nhưng cặn bã A nghĩ tới tinh ranh O là ánh trăng trắng của anh họ A, muốn chia rẽ hai người kia ắt hẳn không thể thiếu nhân vật này, vì vậy cau mày trả lời: "Cậu không đi tìm người đàn ông của mình, đứng dưới lầu nhà vợ tôi làm gì?"

Tinh ranh O bĩu môi muốn khóc nhưng nhận ra Alpha trước mặt không phải là người biết dỗ danh như anh họ A, hít một hơi thật sâu cố kìm nước mắt đáp: "Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Tôi phải nhớ thói quen sinh hoạt, làm việc và quy luật nghỉ ngơi, thích gì ghét gì mới có thể lập một kế hoạch tác chiến chi tiết. Này, anh không phải là chồng cũ của cậu ấy sao, chắc anh biết hết nhỉ?"

Cặn bã A lắc đầu, cúi đầu trầm ngâm nói: "Trước đó thì tôi không biết nhưng sau này có thể nói cho cậu. Em ấy đã từng thích tôi nhưng bây giờ đã ghét bỏ tôi."

Tinh ranh O tặc lưỡi hai lần, vành mắt đỏ hoe cười nhạo cặn bã A, nói: "Trước đây anh ấy chỉ thích tôi nhưng bây giờ anh ấy rất ghét tôi."

Anh họ A tiễn oán phụ O về, chưa kịp tới dưới lầu đã thấy hai người lén lút ngồi xổm cạnh bồn hoa, oán phụ O hơi chột dạ, hỏi nhỏ: "Nếu bọn họ thực sự nghĩ chúng ta ở bên nhau thì sao?"

Anh họ A cười nói: "Chỉ sợ bọn họ không tin ấy chứ. Chút nữa có thể tôi phải hôn lên trán em đấy, có được không?"

Oán phụ O xoắn xuýt nửa ngày, cắn môi, cười khổ nói: "Ừm. Dù cặn bã A đã đuổi tới đây cũng không có nghĩa là anh ấy thích em. Anh ta chỉ không muốn chia sẻ thức ăn trong mâm của mình cho người khác, ăn không được thà vứt vào thùng rác. Đây không phải tình yêu đúng không?"

Anh họ A và oán phụ O đồng thời nói: "Bọn họ chỉ thích chiếm hữu thôi!"

Anh họ A tiễn oán phụ O tới dưới lầu, gió thổi qua tóc mái, anh nhìn cậu bằng ánh mắt thâm tình nhưng thông qua cậu nhìn thấy bóng hình người khác. Anh cúi đầu định hôn lên trán như đã luyện tập tốt, không nghĩ tới hai người đều bị một lực mạnh kéo ra xa.

Oán phụ O bị kéo vào trong vòng tay của cặn bã A, anh họ A bị tinh ranh O ôm eo.

Oán phụ O và anh họ A đồng thanh nói: "Buông ra."

Hai người kia không buông, tinh ranh O vùi đầu hét lớn: "Kéo vợ anh đi mau, đừng có cản đường ở đây!" wattleonidasmini

Cặn bã A bế cậu lên xe, anh họ A muốn đuổi theo nhưng bị tinh ranh O ôm chặt. Anh bất lực đứng vững, lạnh lùng nói: "Buông ra, bọn họ đi rồi."

Tinh ranh O ngẩng đầu lên, mặt đầy nước mắt, người đàn ông dỗ mình không khóc lại trở thành Alpha của người khác. Cậu xấu hổ hồi lâu cũng chỉ nói một câu: "Không cho phép hôn O khác, em có chết cũng không cho phép anh hôn!"

Anh họ A hơi mềm lòng, biết trình độ này còn chưa đủ, chỉ có thể đanh giọng: "Xin tự trọng."