Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông

Chương 150: Giải thích vô cùng cặn kẽ



“Ồ?” quan giám sát không cảm thấy ngạc nhiên đối với hành động khác người của cô, ánh mắt nhẹ nhàng lướt qua mặt cô, “Nếu như là chuyện rất quan trọng, chúng ta không ngại… Chăm chú lắng nghe?”

Bạch Ấu Vi: “Mi có nghe hay không không sao cả, có điều tốt nhất bọn họ nên lắng nghe.”

Nụ cười của Quan giám sát không có nhiệt độ, làm động tác “Mời”.

“Trương Kỳ, Ngô Lệ Lệ, còn cô nữa… Tên cô là gì?” Bạch Ấu Vi hỏi cô gái gầy gò ngồi bên cạnh cô.

Đối phương nhút nhát trả lời: “… Tên tôi là Chu Hiểu Phân.”

Bạch Ấu Vi lạnh lùng gật đầu, “Được rồi, Trương Kỳ, Ngô Lệ Lệ, Chu Hiểu Phân, bây giờ các người nghe tôi nói, cơ hội thông quan chỉ có một lần, vòng này tất cả chúng ta đều chọn lời thật lòng, tiêu hao hết lá bài trắng, buộc nó không thể không lựa chọn lá bài đen ở vòng kế tiếp, tất cả hiểu ý tôi chứ!?”

Ba người gật đầu.

“Được, đều hiểu cả thì tôi nói tiếp.” Bạch Ấu Vi nói, “Tôi không nắm được các người viết cái gì trên lá bài đen, nói chung, nếu như làm theo lời tôi nói, thì có xác suất 83% sống sót rời khỏi nơi này, hơn nữa năm người, không ai chết cả. Nhưng nếu như –“

Cô đổi giọng, tiếng nói theo đó lạnh hơn vài phần, “Nếu như, có ai không viết theo lời tôi nó, cách thức thông quan này sẽ khó có hiệu quả, đến lúc đó chẳng may người nào chết, đừng có trách tôi, muốn trách thì trách người không có phối hợp kia ấy! ~”

Trương Kỳ nói: “Tôi viết đúng như yêu cầu!”

Ngô Lệ Lệ cũng nhanh chóng tỏ thái độ: “Tôi, tôi cũng thế, viết như vậy!”

Chu Hiểu Phân: “… Tôi cũng viết như vậy.”

“Nói thật, tôi không tin lắm, có điều cũng không sao.” Vẻ mặt Bạch Ấu Vi hờ hững, “Hiện tại, tôi giải thích bước đi cụ thể.

Trò chơi này có hai điểm mấu chốt. Thứ nhất là thứ tự sắp xếp, quan giám sát nằm ở vị trí đầu tiên, để triệt tiêu lá bài trắng, chắc chắn nó sẽ chọn lời thật lòng.

Thứ hai là quy tắc sau hai lượt lá bài trắng phải chọn bài đen, anh của tôi sẽ cầm một lá bài đen, như vậy còn lại năm lá bài trắng vừa vặn đủ cho bốn người chúng ta chia nhau.”

Trương Kỳ thốt lên: “Vậy chẳng phải anh cô sẽ chết?”

“Anh của tôi có bản lĩnh bảo toàn tính mạng, các người không cần quan tâm.” Bạch Ấu Vi không muốn nói về mảnh ghép trò chơi, từ tốn nói, “Sau khi anh tôi cầm lá bài đen, tôi lấy lá bài trắng, Chu Hiểu Phân cầm lá bài trắng. Dựa theo quy tắc trò chơi, sau hai lượt lá bài trắng ắt phải chọn lá bài đen, trừ khi dùng hai lá bài trắng triệt tiêu, cho nên Ngô Lệ Lệ sẽ dùng 2 lá bài trắng, cuối cùng một lá bài trắng để Trương Kỳ dùng, vừa vặn tiêu hao hết –“

Cô nói xong một mạch, nhẹ nhàng thở ra một hơi, “Tôi đã giải thích kĩ càng như thế, nếu như có người còn không rõ, tôi thực sự không có biện pháp.”

“Cái kia…” Chu Hiểu Phân thấp thỏm lo âu hỏi, “Ban nãy cô nói, quan giám sát có xác suất 83% ngẫu nhiên bốc trúng, nhưng còn 17%, chẳng may… Ngộ nhỡ nó ngẫu nhiên không bốc phải… Làm sao bây giờ…”

Bạch Ấu Vi im lặng hỏi cô: “Cô cho rằng mạo hiểm lớn là chơi xác suất à?”

Chu Hiểu Phân vẻ mặt mờ mịt.

Bạch Ấu Vi: “Cái gọi là mạo hiểm lớn, chơi xem ai to gan hơn! Ngay cả xác suất 17% cũng không dám mạo hiểm, vậy còn chơi mạo hiểm lớn cái gì? Ở lại làm bạn với nó đi ~”

Bạch Ấu Vi lười nói thêm, lười biếng ngồi yên, nói với quan giám sát: “Được rồi, tôi đã nói hết lời muốn nói, có thể bắt đầu trò chơi “

Quan giám sát hứng thú quan sát mỗi người, cuối cùng, ánh mắt rơi vào trên mặt Bạch Ấu Vi, cười nói: “Biện pháp của cô có thể khả thi, thế nhưng… Ta không tin toàn bộ những người này viết dựa theo yêu cầu của cô. Có điều cô nói rất đúng, mạo hiểm lớn chơi chính là to gan, như vậy tôi cược với cô một kèo, tôi cược… Dưới ảnh hưởng của nhút nhát, nghi ngờ, ích kỷ và ngu muội, bọn họ sẽ không làm theo lời cô nói.”

Bạch Ấu Vi cười gằn một cái: “Không làm thì không làm! Ngược lại tôi đã viết, mi sẽ ngẫu nhiên bốc trúng.”