Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông

Chương 169: Quan giám sát u buồn



Vật thể không rõ nổi nguồn gốc to lớn, nửa trong suốt trôi bồng bềnh giữa không trung —

Nhìn qua giống như một tập hợp các hình thoi, nếu tỉ mỉ quan sát sẽ phát hiện nó tạo thành từ vô số hình lập phương đếm không hết.

Ánh mặt trời chiếu vào nó như xuyên thấu qua thủy tinh vô sắc, ngay lập tức phản xạ vô vàn tia sáng huyền ảo.

Ở bên trong của nó, đồng dạng trải rộng vô số hình lập phương.

Một hình lập phương trong số đó bỗng nổi lên ánh sáng trắng thuần khiết, quan giám sát thân cao 2 mét 78 đi ra từ bên trong, sau đó ánh sáng trắng tan biến, mặt quan giám sát hướng về hình lập phương, không nhúc nhích.

Nhìn như nó chẳng hề làm gì cả, trên thực tế tư duy nó đang kết nối với hệ thống, tiến hành chữa trị số liệu bên trong hình lập phương.

Một quả cầu lăn lộc cộc đến chân nó.

Lúc quả cầu dừng lại, nó lên tiếng hơi hả hê: “Ha ha ha! Trò chơi của mi cũng bị trục trặc à?”

Quan giám sát cụp mắt, mặt không chút thay đổi nhìn lướt qua quả cầu bên cạnh chân, “Cũng?”

Cầu nói: “Ếch nhà ta cũng bị hư, sau khi vá bụng một lần, lúc đẻ trứng luôn dễ bị chen chúc nứt bụng.”

“Vì nuốt quá nhiều người à!?” quan giám sát hỏi.

— Ếch, đương nhiên không phải ếch thực sự, sau khi người chơi bị nuốt vào sẽ không tiêu hóa hết, mà bị bao một lớp màng trứng biến thành trứng ếch, ấp trứng thành nòng nọc.

Cầu hỏi: “Trò chơi của mi xảy ra vấn đề à? Tấm tắc… Bạn bè tụ tập số 2112, đó không phải trò tâm đắc của mi à?”

Quan giám sát trả lời: “Cảnh tượng bị người chơi dùng đạo cụ phá hỏng, cần sửa chữa về nguyên trạng mới có thể tiếp tục đưa vào sử dụng.”

“Mi gặp phải người chơi nào thế? Lá gan ghê gớm thật!” Cầu giật mình, sau đó tiếp tục cười, “Cho nên ta đã nói rồi, trò chơi của mi quá ôn hòa! Trò chơi bạn bè cái gì, bạn bè tụ tập, có gì vui? Mi nên thả một con quái thú ra! Giống như ếch và nòng nọc của ta!”

Cầu nhảy nhót ngay tại chỗ, nhảy đến độ cao ngang bằng quan giám sát 2 mét 78, sau đó trôi nổi giữa không trung, giọng nói lốc cốc: “Hình thức trò chơi của ta là đơn giản nhất, thế nhưng số lượng số liệu cung cấp là nhiều nhất trong tất cả quan giám sát đó!”

Cách đó không xa truyền tới một giọng nữ bình thản nhẹ nhàng: “Mặc dù số lượng số liệu của mi cao nhất, nhưng loại hình số liệu cũng là đơn nhất, trò chơi bạn bè tụ tập bao gồm 3 hình thức khác biệt, mức độ số liệu cung cấp cho hệ thống phong phú gấp mười lần của mi. Những trò chơi của mi, về sau phải nghĩ biện pháp cải tiến.”

Cầu không vui, lập tức rơi xuống đất, lăn lông lốc đến bên cạnh chân người nói chuyện, than phiền: “Tại sao kém gấp mười lần nhiều thế…”

Vừa dứt lời là một quan giám sát đầu thỏ, nó mới đi ra từ hình lập phương phát sáng.

“Có phải kém gấp mười hay không, chính mình đi xem chẳng phải sẽ biết.” Quan giám sát đầu thỏ tiếp tục đi về phía trước, “Người chơi trò trốn meo meo số 3014 đã vào, ta phải đi.”

“Chờ đã.” Quan giám sát 2 mét 78 ngăn cản nó, cau mày hỏi, “Dựa theo quy tắc trò chơi, người chơi công kích quan giám sát thuộc về hành vi phạm quy, quan giám sát có thể tiến hành xử phạt, đúng không?”

Quan giám sát đầu thỏ nhàn nhạt “ừm” một cái tiếng, nhìn nó, “Có vấn đề gì không?”

“Tại sao không tính cả công kích bằng ngôn ngữ?” Nó hỏi.

Quan giám sát đầu thỏ vô cùng ngạc nhiên: “Làm sao mi biết cái này?”

Cầu cũng hoảng sợ nhảy lên, “Ngôn ngữ là phản ứng trực tiếp nhất của người chơi ở trong game, nếu như che giấu loại ngôn ngữ công kích, sẽ tổn thất lượng lớn số liệu, hệ thống sẽ không để mi làm như vậy!”

“Nhưng mà… Số liệu nhục mạ quan giám sát có giá trị gì hả?”

Quan giám sát đầu thỏ nói: “Nhục mạ, nói xấu, thô tục là hình thức khóc khác của loài người, có thể giải tỏa tâm trạng, tỏa bớt áp lực, điểm này càng thể hiện rõ ràng trong hoàn cảnh người chơi bị giam hãm trong áp lực, mi không cần quá để ý.”

“…”

“Còn chuyện gì không?”

“… Không.”

Quan giám sát đầu thỏ đứng ở trước mặt nó, một lát sau bình tĩnh nói: “Ta biết vòng thứ ba trò chơi bạn bè tụ tập, mi cũng gia nhập vào trong đó, về sau đừng tự tham dự trò chơi nữa, dường như mi hơi chịu ảnh hưởng.”

“… Có thể!”