Hôm Nay Rồng Nhỏ Cũng Bán Manh Trên Phát Sóng Trực Tiếp

Chương 13



Edit: Bún 🐋

Hành động hào phóng của rồng nhỏ làm Quý Khinh Ngôn có chút buồn cười, cậu cúi người hôn lên trán nhóc con, sau đó bới một chén cơm lớn cho bé.

Số lượng hai món ăn khá nhiều, đủ cho hai nhóc con ăn thoải mái, không lâu đã xử lý hơn phân nửa đồ ăn, ăn no đến mức cái bụng căng tròn, không dám nhúc nhích động đậy.

Quý Khinh Ngôn giúp từng bé xoa xoa bụng nhỏ.

Ăn uống no đủ sẽ dễ dàng mệt mỏi rã rời, Hôi Hôi bị xoa bụng cực kỳ thoải mái, không tự giác mà vươn móng vuốt nhỏ ôm lấy tay Quý Khinh Ngôn, bắt đầu êm ái ngủ khò khè.

Một bên rồng đen nhỏ híp đôi mắt vàng lại, đuôi nhỏ không chịu khống chế vung vẫy, hiển nhiên cũng rất hưởng thụ Quý Khinh Ngôn phục vụ.

【 Trứng xào cà chua chỉ ăn trứng: Tui rất thèm rất đói nhưng tui chỉ có thể ngửi mà thôi [ tui khóc thật lớn.gif]】

【 Đệ nhất soái ca vũ trụ: Không ngửi được mùi của thịt thú đuôi hồng, cho nên chủ bá thật sự dùng ‘ vị thanh thảo ’ á? 】

【 Chuyên gia tập thể hình:……Chắc cậu ta dùng linh thảo khác. 】

【 lục đằng: Ăn ngon là ăn ngon, nhưng tui vẫn cảm thấy đây không phải là vị thanh thảo, trồng linh thảo bộ dễ lắm à? 】

【 tùy tiện đặt tên: Tui hiện tại tới viện dưỡng dục Gar còn kịp không? [ hai mắt đẫm lệ.jpg]】

【 Ngôn Ngôn Ngôn Ngôn: Ngôn Ngôn sờ bụng tui! [ a a a.jpg]】

Quý Khinh Ngôn cười nói: “Tới cọ cơm thì có thể, nhưng phải hỏi bọn nhỏ chịu đồng ý hay không.”

Cậu vừa nói, một bên ôm rồng đen nhỏ lại gần máy quay, ngón tay nhẹ nhàng câu lấy khóe miệng rồng con, đối diện với màn ảnh làm mặt quỷ.

Long Thời Mặc: “……”

Quỷ ấu trĩ.

Nhưng hắn vẫn phối hợp nhếch môi, lộ ra mấy cái răng sữa, hung dữ gào ngao ô vài tiếng.

【 ngao ô: Ha ha ha Long Long đang bảo vệ đồ ăn à? 】

【 Tùng Tiểu Thử: Thật hung dữ nha [ sợ sợ.jpg]】

【 tùy cơ đặt tên: Tui sai rồi tui không lấy đồ ăn của Long Long đâu! [ tui phát đến run.jpg]】

Mấy người Hoa Tả lúc này cuối cùng cũng nấu xong tiến tới nhà ăn.

Nghiêm túc mà nói, đây là lần đầu tiên bọn họ tự nấu cơm, tham khảo được thực đơn Hạ Lị chỉ cho, lên tinh võng chỉ cách sử dụng các dụng cụ cổ xưa, đồ ăn ba người làm cũng không thảm tới mức không nỡ nhìn.

Hạ Lị nhìn một vòng lúc sau đưa ra lời nhận xét: “Cũng không tệ lắm, tốt hơn dự tính của tôi.”

Mấy bé con đi theo người chăm sóc, ở sau nếm thử món ăn, độ tiếp thu đều còn có thể.

Đồn Đồn kéo tay áo Hoa Tả, ‘ nhỏ giọng ’ nói: “Hoa tỷ tỷ làm ăn ngon hơn Phương ca ca trước kia một chút.”

Phương Thực vừa mở ra liền nghe thấy, thân thể cứng đờ chớp mắt một cái, quanh thân uể oải lần thứ hai.

Hoa Tả cũng không được an ủi gì mấy: “Ăn ngon hơn chút sao?”

Đồn Đồn nhìn sắc mặt Hoa Tả, dường như ý thức được tự mình nói sai, vì thế tự hỏi một lát sau, vươn cánh tay ngắn nhũn đầy thịt ra, dùng ngón tay khoa tay múa chân nói: “Ăn ngon hơn nhiều chút!”

Vu Văn Văn bên cạnh không nhịn được, bật cười một tiếng. Ngôn Tình Cổ Đại

Hoa Tả thẹn quá thành giận mà nhìn cô nàng, ngay sau đó ôm đầu nhỏ Đồn Đồn, xoa đầu nhóc đến khi lông xù cả lên mới dừng.

Đồn Đồn bị xoa đến chóng mặt, còn tưởng rằng Hoa Tả đang chơi đùa với nhóc, lộ ra nụ cười tươi ngây ngốc với cô.

【 yên lặng: Đồn Đồn cũng rất đáng yêu nha! 】

【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Các bé con ở viện dưỡng dục đều đáng yêu, so với em trai ma quỷ của tui đáng yêu hơn nhiều [ che mặt.jpg]】

【 Du du ngã tâm: Là bởi vì mấy đứa nhỏ ở viện dưỡng dục đều hiểu chuyển. 】

Thật sự là như thế, Quý Khinh Ngôn tán đồng với suy nghĩ đó.

Có lẽ là bởi vì điều kiện tương đối gian khổ, mấy bé con ở viện dưỡng dục vô cùng hiểu chuyện, trừ Hôi Hôi vì thân thể không tiếp xúc được người khác, thì tất cả nhóc con đều không làm nhóm người Hạ Lị nhọc lòng lo lắng.

Các đứa nhỏ mà cậu từng nuôi cũng giống vậy, khiến cậu bớt lo hơn nhiều.

Hạ Lị lấy một cái chăn mỏng lót lên ghế, nhỏ giọng nói: “Quý tiên sinh mau đưa Hôi Hôi vào phóng ngủ đi, cậu chưa ăn gì cả.”

Quý Khinh Ngôn cúi đầu nhìn sói con đang ngủ ngon lành trong lòng cậu, vừa mới chuẩn bị mở miệng, 666 đã giành trước một bước: ‘ ký chủ, hãy ăn cơm đi nào. ’

Quý Khinh Ngôn ngượng ngùng ho nhẹ một tiếng, thật cẩn thận ôm Hôi Hôi tới chiếc giường êm ái.

Long Thời Mặc vô cùng tự giác bò lên vai Quý Khinh Ngôn, cúi đầu nhìn sói xám nhỏ ngủ say.

Thức dậy rồi lại ăn, ăn xong rồi lại ngủ……

Này thật sự là Vương Lang tộc chứ danh tứ phương đây hả?

Đồ ăn vẫn còn nóng, Quý Khinh Ngôn lười hâm lại, trực tiếp ăn luôn.

Có lẽ là do nội tạng trong cơ thể bị tổn thương, Quý Khinh Ngôn không biết mình muốn ăn gì, lâu quá không ăn cũng không cảm thấy đói.

Cậu bớt thời giờ nhìn qua máy quay.

Số lượng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp không biết khi nào đã tăng lên bốn số, hơn nữa vẫn còn từ từ tăng lên.

【 Dưới giường có quỷ: Từ tinh võng tới đây, nghe nói chủ bá tự xưng là Linh dược đại sư? [ thăm dò.jpg]】

【 Thảo thảo thảo: Đuổi kịp sao đuổi kịp sao? Hass đại sư có tới không? 】

【 A thụ nha: Không có ý gì khác, tui tới đây xem chủ bá bị vả mặt như thế nào [ đầu chó.jpg]】

Tinh võng? Đó là cái gì?

Quý Khinh Ngôn kêu 666 tra tinh võng, rất nhanh hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.

Cậu biết về chuyện về vị thanh thảo sẽ không nhanh trôi qua, nhìn thái độ khán giả từ phòng phát sóng trực tiếp có thể nhìn thấy, nhưng chuyện này lại bị treo trên hot search tinh võng……

Quý Khinh Ngôn cảm thấy có chút không đúng.

Hình như cậu là bị người nào đó nhằm đến.

Phòng phát sóng trực tiếp lập tức không ít người tới, làn đạn lập lòe làm Quý Khinh Ngôn hoa cả mắt, cậu đơn giản nhắm mắt làm ngơ, vùi đầu vào xử sạch đồ ăn, xong liền bưng chén đến chỗ rửa.

【 cà chua yyds: Ăn nhanh quá đi! Chưa ngửi mùi đủ đâu!! [ ta còn có thể lại đến.jpg]】

【miao~:? Đây là thịt thú đuôi hồng? Sao lại thơm như vậy?? 】

【 thảo thảo thảo: Hass đại sư đâu? Đại sư ở phòng phát sóng trực tiếp sao? Nếm được vị gì không? [ bắt cấp.jpg]】

Hass vào phòng phát sóng trực tiếp muộn, nhìn đang thanh niên tóc bạc đang rửa bát, nội tâm bất đắc dĩ nôn nóng.

Từ địa cầu cổ bị đột biến, các đại chủng tộc bị bắt tiến hóa vào thời địa tinh tế, cổ đại rất nhiều linh thảo nhưng vì nguyên nhân trên mà bị tuyệt chủng.

Hiệp hội Linh Dược sư đã cố gắng nghiên cứu linh thảo, tận sức với bảo hộ các linh thảo quý hiếm hiện tại, cũng nghĩ cách gieo trồng lại những linh thảo bị tuyệt chủng.

Đây là công trình hạng nhất vô cùng to lớn, hai bên tốn phí biết bao nhiêu nhân lực, mỗi năm nhiều lắm cũng chỉ tạo được các linh thảo có thể đếm trên đầu ngón tay, và tỉ lệ thành công rất thấp.

Tuy rằng vị thanh thảo chỉ là linh thảo cấp thấp, tác dụng không lớn lắm, nhưng nếu thật sự có vị thanh thảo, đối với hiệp hội nghiên cứu mà nói, chính là tin tức cực kỳ tốt.

Hass bị người tag vào một đoạn ngắn nhỏ video, đầu tiên liền nhận ra, linh thảo màu xanh nhạt trong tay chủ bá kia là vị thanh thảo, hơn nữa còn là gốc cây vị thanh thảo sinh trưởng rất mạnh khỏe.

Nhưng Hass không dám kết luận đơn giản như vậy, ông cần phải thử, mới có thể đến bước kết luận.

【 Linh dược đại sư _ Hass: Tôi đến chậm? Chủ bá đã ăn xong rồi sao? 】

【 Dưới giường có quỷ: Wow thật sự là đại sư nè! Đại sư đã tới chậm một bước, chủ bá vừa mới ăn xong QAQ】

【 A thụ nha: Tui hoài nghi lý do chủ bá là vì không cho đại sư nếm ra vấn đề, mới ăn nhanh như vậy. 】

Quý Khinh Ngôn liếc liếc mắt đọc làn đạn: “Phát sóng trực tiếp có phát lại, ngày mai có thể xem.”

【 Linh dược đại sư _ Hass: Tốt. 】

【 Thảo thảo thảo: Đại sư đại sư tui có ghi hình! Tui phát lại rồi tag người vào!!! [ thông minh như tui.jpg]】

【 A thụ nha: Tiếp theo sẽ là đoạn vả mặt mà tui chờ nãy giờ [ vịt vịt xoay quanh.jpg]】

【 thảo thảo thảo 】 rất nhanh đã đăng video lên,ngoại trừ ở khu bình luận tag Hass đại sư, cậu ta còn tri kỷ gắn thêm # Linh dược đại sư Quý Khinh Ngôn # muốn người qua đường vây xem ăn dưa.

Video rất ngắn, chưa được hai phút, Hass xem đi xem lại video sau đó dừng lại ghi hình cẩn thận quan sát hồi lâu, lâu đến mức người qua đường chờ không nỗi, sôi nổi dưới Weibo thúc giục ông.

Tống Hà vẫn luôn chú ý động thái được một đổ mồ hôi, nhưng không biết Hass đại sư sao rồi, vẫn luôn không đưa ra bất kỳ phản hồi nào, như đột nhiên offline.

Sau khi Hass xem xong video, kích động đến trái tim bang bang nhảy, nhưng vì đảm bảo, ông lưu hai đoạn video, gửi cho bạn tốt, một vị Linh dược đang nghiên cứu về linh thảo đại sư Lộc Thanh.

Lộc Thanh là người Thú tộc, đã hơn tám trăm tuổi, ở lĩnh vực linh thảo có công lao rất lớn. Mấu chốt là, khác với Hass chỉ thấy qua lý thuyết về vị thanh thảo, Lộc Thanh khi còn trẻ, lúc vị thanh thảo chưa bị tuyệt chủng đã từng thử qua vị thanh thảo chân chính.

Sau hơn mười phút, Hass rốt cuộc cũng nhận được tin nhắn của Lộc Thanh.

【 Lộc Thanh: Đây tuyệt đối là vị thanh thảo, tôi không giờ quên hương vị này! 】

Nhìn bạn tốt gửi tin tức tốt, Hass nội tập kích động, làm lơ bạn tốt đang liên tục truy vấn, cũng không để ý cơn bão tag trên tinh võng, tới phòng phát sóng trực tiếp của Quý Khinh Ngôn.

【 Linh dược đại sư _ Hass: Chủ bá thân mến, xin hỏi vị thanh thảo này là do cậu trồng? 】

Quý Khinh Ngôn đang ru Long Long ngủ: “Là tôi trồng.”

Gieo trồng thì không tính nhưng đúng ý là trồng. Nhẫn cậu chứa đựng linh thảo, đại đa số đều là cậu trồng, trong quá trình gieo trồng sử dụng pháp thuật đặc thù, trồng như vậy ở trong linh thảo chứa linh khí thì càng sinh trưởng mạnh mẽ.

【 Thảo thảo thảo: Đại sư đã xuất hiện! May là tui chưa rời phòng phát sóng 】

【 A thụ nha: A a mau vả mặt mau vả mặt, lần đầu tiên xem vả mặt trực tiếp! [ kích động xoa tay tay.jpg]】

……

【 Linh dược đại sư _ Hass: Mùi vị, ngoại hình cùng hương vị đều giống vị thanh thảo, lúc nãy tôi và @ Lộc Thanh cùng nhau xác nhận qua, hẳn là vị thanh thảo không có sai. 】

Ở phòng phát sóng trực tiếp người xem đang chờ đợi náo nhiệt bỗng nhiên yên tĩnh.

Long Thời Mặc không buồn ngủ vẫy vẫy cái đuôi.

Hắn đã nói rồi, Quý Khinh Ngôn chắc chắn sẽ không nói dối, vị thanh thảo khẳng định chính là vị thanh thảo, sao có thể là giả.

【 dưới giường có quỷ: Đậu má? Là thật?! 】

【 thảo thảo thảo: Chúng ta choáng váng……】

【 a thụ nha: Này thật là vả mặt trực tiếp, đánh thẳng vào mặt tui [ mặt đều sưng lên.jpg]】

【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Muốn hỏi mấy người có bị rát mặt hông [ chống nạnh.jpg]】

【 Tùng Tiểu Thử: @ Chuyên gia tập thể hình, mau xin lỗi Ngôn Ngôn nhanh lên!!! 】

……

Tống Hà chờ không được kết quả ở tinh võng trở lại phòng phát sóng trực tiếp Quý Khinh Ngôn, liếc mắt thấy một làn đạn điên cuồng nhảy liên tục, là kết quả mà hắn chờ đợi nãy giờ.

Tống Hà tháo kính xuống thở một hơi nhẹ nhõm.

Hắn đã đánh cược thắng.