Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 529: Hỗn nguyên lực



Ở giữa trường địa, Thiết Phong và hai võ hoàng ngây người trên không, toàn thân không có thương tích gì, y phục vẫn nguyên lành, tuy khí cầu nổ trước mắt họ nhưng trừ cảm thất gió phất qua mặt thì không có uy năng kinh thiên phát ra. Tình huống thê thảm không xảy ra như dự liệu, chỉ là năng lượng của nguyên lực lĩnh vực bao quanh hoàn thành hư vô trong tích tắc, phiêu tán trong không khí.

Thật ra là tình huống gì đây? Khí đoàn Diệp Phong ném ra là món đồ chơi gì? So với võ hoàng Đông Phương gia tộc đứng ngoài thì bọn Thiết Phong trong cuộc có cùng cảm thụ, tuy công kích này không thưởng tổn mảy may đến họ nhưng chấn động mang lại thì không kém gì vụ nổi khiến chúng toàn bộ trọng thương.

Tuy Thiết Phong không phục Diệp Phong nhưng buộc phải thừa nhận thực lực của gã, ba người bại trong tay gã cũng không phải việc không thể chấp nhận. Nhưng thuận tay ném ra một quả khí cầu là trong tích tắc làm tiêu tan đại lĩnh vực năng lượng của ba võ hoàng hợp lại, bản lĩnh kinh thiên địa khấp quỷ thần đó không phải ai cũng làm được.

Lĩnh vực là thủ đoạn mang tính tiêu chí của võ hoàng, có lẽ đối thủ mạnh hơn xé được hoặc đánh tan lĩnh vực chứ chưa từng nghe nói toàn bộ lĩnh vực của một võ hoàng bị người ta là tiêu tan hết, e rằng thánh giai cường giả cũng chỉ có thể dùng năng lượng siêu phàm an toàn hủy hết lĩnh vực của võ hoàng chứ không thể nhẹ nhàng như Diệp Phong, hà huống gã đồng thời xóa tan lĩnh vực của ba võ hoàng. Thần thông không ai sánh được này khiến cường giả quanh đó dậy sóng trong lòng.

Quá đáng sợ. Nếu lúc đối địch với Diệp Phong, chỉ cần lĩnh vực nguyên lực bị gã làm tan hết thì đường đường võ hoàng cường giả sẽ biến thành võ tôn có nguyên lực hùng hậu mà thôi, chiến lực đại giảm. Võ hoàng không có lĩnh vực thì đấu với đối thủ cùng cấp thế nào? Thủ đoạn này quá nghịch thiên.

Diệp Phong khẽ vuốt mùi, hiển nhiên hơi bất ngờ với hiệu quả mình tạo ra. Kỳ thật gã cũng không ngờ trò vặt của mình lại có sức chấn nhiếp như thế.

Lĩnh vực khí trường của gã không đơn thuần là không khí lĩnh vực mà là hỗn nguyên lực, theo gã đoán thì hỗn nguyên lực chỉ là bán thành phẩm, có lẽ khi gã có được thủy nguyên khí hải thì loại nguyên lực quỷ dị này mới hình thành.

Dù chỉ là bán thành phẩm nhưng uy lực cũng không thể coi thường. Thủ đoạn của gã ban nãy là dùng đặc tính hút được ngũ hành nguyên lực của loại hỗn nguyên lực này tạo thành hiệu quả hoàn mỹ trấn áp toàn trường, nhưng lặp lại hiệu quả đó không dễ.

Tính chất của hỗn nguyên lực có thể hút lấy ngũ hành nguyên lực bất kỳ nhưng cũng có hạn chế là tu vi khí hải và tổng lượng hỗn nguyên lực phát ra của Diệp Phong. Hỗn nguyên nhất khí đạn có thể chịu được mức cực hạn ngũ hành nguyên lực bằng bốn lần đòn toàn lực của tu vi khí hải của gã. Bốn lần tức là năng lượng đặc biệt do hỗn nguyên chi lực từ bốn khí hải hỗn tạp tạo thành.

Khí đoàn gã búng ra ban nãy kỳ thật không mạnh, nếu bọn Thiết Phong bỏ qua lĩnh vực năng lượng, nhất tề tấn công thì đã tiêu diệt nó từ lâu. Tiếc là họ không hiểu, sau vài lần thăm dò thì Hỗn nguyên nhất khí đạn đã hấp thu đủ năng lượng, có thể bành trướng vô hạn, sau cùng tạo ra một đòn chấn động làm tan sạch lĩnh vực của ba võ hoàng. Đặc tính của hỗn nguyên lực là có thể tự mạnh lên một cách vô hạn.

"Đó… đó là võ kỹ gì?" Đông Phương Hồng Diệp nãy giờ thân mật trò chuyện với Thẩm Lan, cũng chấn kinh lẩm bẩm.

"Đó là hỗn nguyên lực mà Phong tu thành, có đặc tính hút được ngũ hành nguyên lực, chỉ là không có phương pháp đặc thù kích phát thì không tạo thành lực phá hoại. Phong tham ngộ rất lâu mới từ khí trường tìm được bản chất của nguyên lực này…" Đông Phương Hồng Diệp không phải người ngoài với Diệp Phong nên Thẩm Lan không giấu: "Phong chỉ định trêu cợt đối phương trút giận cho Hồng Diệp thư thư mà thôi."

Thẩm Lan mím môi cười khả ái: "Thư thư cũng biết tính cách Phong, nếu đối phương mạo phạm, đắc tội bản thân thì huynh ấy mặc kệ, nhưng nếu đối phương chạm vào người huynh ấy quan tâm như Hồng Diệp thư thư thì kết quả đều rất thê thảm, Thiết Phong... chốc nữa chắc chắn sẽ xui xẻo."

"Thẩm Lan muội muội lại cười thư thư…" Nghe Thẩm Lan nói vậy, Hồng Diệp ngập lòng cảm giác hạnh phúc vì được bảo vệ, nhưng ngoài miệng lại không chịu biểu lộ, liếc Thẩm Lan với ý trách. Thẩm Lan thông tình đạt lý lại dễ gần, cô cũng yên lòng kết thành quan hệ thân mật.

Thiết Phong ngược lại mặt lúc xanh lúc trắng, tuy hắn biết là Diệp Phong đáng sợ nhưng không ngờ thủ đoạn của đối phương lại quỷ dị đến thế, không còn lĩnh vực thì đấu gì nữa? Dù hắn có thể tái thi triển khí trường thu hút nguyên lực nhưng Diệp Phong lại dùng Hỗn nguyên nhất khí đạn thì hắn há chẳng công cốc?

"Ngươi thi triển yêu thuật gì?" Thiết Phong cuống lên gầm thét, kiểu chiến đấu không sử dụng được sức lực, cả liều mạng cũng không xong này khiến hắn cực kỳ ấm ức.

"Yêu thuật? Cái tên cũng hay." Diệp Phong không để ý, sư phụ gã là Yêu vương thì gã thi triển yêu thuật, tựa hồ không có gì là nhục mạ. Khóe môi gã lại nhếch lên, tiếp tục xuất thủ.

"Giờ cho ngươi thấy cái gì là yêu thuật thật sự." Hỗn nguyên nhất khí đạn lần đầu hiển uy, hiệu quả khiến Diệp Phong cực kỳ vừa ý, nhưng chiêu này suy cho cùng chỉ có thể phụ trợ, còn muốn thật sự kích bại địch nhân còn phải dựa vào thủ đoạn khác của hỗn nguyên lực.

Trong khí trường không gian của gã dễ dàng sử dụng hồn nguyên lực khống chế thủ đoạn ngự khí, còn hơn cả Ngự khí Thần thông thuật của Vu võ tộc.

Ngự khí Thần thông thuật dựa vào sức mạnh nhục thân kết hợp với đặc tính của thể nội nguyên nguyên lực khiến khí lưu ngưng kết trong tích tắc, hình thành lực xung kích như Chân không bạo. hỗn nguyên lực ngự khí là ngự khí thật sự, có thể thoải mái điều khiển khí lưu trong lĩnh vực, hình thành các thủ đoạn công kích hoặc phòng ngự.

Trước mắt Thiết Phong trắng xóa, một đạo bạch sắc khí trụ to lớn đột ngột xuất hiện, chuyển động thập phần quỷ dị, đầu trụ quật và tiểu phúc hắn. Hắn chợt cảm thấy đầu óc tối sầm, thân thể mất đi lĩnh vực bảo vệ, như cái túi rách văng xuống đất.

Khí trụ này không đánh trúng địch nhân tiêu tan như Chân không bạo mà vẫn ngưng kết như thực chất trong lĩnh vực của Diệp Phong. Khí là vũ khí gã đắc ý nhất, hoàn toàn không lo về việc năng lượng hao tận vì khí là vô tận.

Đánh bay Thiết Phong xong, khí trụ lại đứt làm đôi, như hai viên đạn pháo bắn vào hai võ hoàng còn lại, tiếng xé không khí chói tai khiến đối phương giật mình, nguyên lực trong khí trường lại tụ hợp, lao đi.

Chát, chát.

Hai tiếng nổ vang lên, khí trụ gãy đôi nổ tung cạnh hai võ hoàng, lực xung kích hất họ văng đi mấy trăm thước rồi mới chật vật đứng lại.

"Ồ, phản ứng nhanh lắm." Diệp Phong cười lạnh ché nhạo, khí thế lĩnh vực của gã liên tục dâng cao, không khí không gian quanh đó như bị ngưng kết thàn băng, trắng toát tựa một cây kem bông khổng lồ, cực kỳ hiếm thấy.

"Vạn lưu quy tông." Gã quát khẽ, bạch khí liễu nhiễu quanh mình đột nhiên nổ tung, từng quả khí đạn đủ cỡ bắn ra như núi lửa phun trào, cực kỳ đáng sợ.

Vô số đạo khí đạn nở tung trên không theo quỹ tích rực rỡ tựa pháo hoa, không hẹn mà cùng đổ vào hai trung giai võ hoàng ở ngoài xa vừa tránh khỏi công kích của gã.

Tiếng vô số khí đạn xé không khí như vạn mã lao đi, thân ảnh hai võ hoàng nhanh chóng bị khí đạn ngút trời bao trùm, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có. Thủ đoạn tinh diệu có thể giải phóng hoàn toàn lĩnh vực của mình đồng thời tấn công mọi phương vị của địch nhân, trong số các võ hoàng chỉ có kiếm trận lĩnh vực của Sát Hoàng đạt được hiệu quả này.

Gã từ kiếm trận lĩnh vực của Sát Hoàng, tìm thấy linh cảm mà sáng tạo ra Vạn lưu quy tông, uy lực không cần phải nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Nơi khí đạn giao kích vang lên tanh tách như đậu rang, chấn động tầng không, hai thân thể rách nát từ trung tâm đợt công kích rơi xuống thập phần thê thảm. Toàn thân họ không còn mảnh da nào nguyên lành, máu văng tứ tung, những nơi thương thế nặng thì lộ ra cả xương trắng, trông vào cũng rợn người.

Gã không thèm nhìn đối phương, lĩnh vực ngưng tụ thành một cái móc câu trắng tinh móc lấy chân Thiết Phong kéo về.

"Ta vốn định cho ngươi một chưởng nhưng tội ngươi tựa hồ chưa đáng chết… Bất quá, đó không phải là nguyên nhân ta không giết ngươi." Diệp Phong nhìn Thiết Phong hữu khí vô lực rồi cười lạnh: "Nếu không vì ngươi còn chút giá trị lợi dụng thì giờ này đã là người chết."

"Có bản lĩnh cứ giết ta." Thiết Phong khạc ra một ngụm máu, hung hăng nói: "Nghĩa phụ ta sẽ dần Ưng Thứu bang nghiền nát ngươi và nữ nhân của ngươi."

Thiết Phong cực kỳ tin vào thế lực Ưng Thứu bang. Nhưng với Diệp Phong, chuyện đó quả thật buồn cười, trong tay gã có một thế lực không kém gì Ưng Thứu bang, hà huống không cần Hỏa Vân môn thì một bang phái như thế không là gì với gã.

"Ta đang muốn gặp nghĩa phụ của ngươi." Diệp Phong phong tỏa khí hải của hắn rồi nói với hai võ hoàng chỉ còn lại một hơi thở mong manh: "Cho Thiết Cưu biết nếu muốn lấy lại Thiết Phong thì đến Đông Phương thế gia gặp ta."