Hôn Nhân Cho Người, Hoàng Vị Cho Ta

Chương 4



4.

Những cuộc thảo luận dần dần bắt đầu vang lên khắp nơi.

"Ta nghe đúng không? Đại công chúa nói muốn tác thành cho Bùi tướng quân cùng Minh Châu điện hạ."

"Là đúng hay sai? Chẳng lẽ người nói ra là do đang tức giận sao?"

Bùi Uyên cắn môi, nắm chặt lòng bàn tay buông thõng bên hông thành nắm đấm:

"Ta cũng mong là như vậy."

Hắn nói, ánh mắt nhìn ta sâu hơn một chút.

Tần Thư thấy vậy, có vẻ lo lắng:

"Công chúa, người đã suy nghĩ kỹ chưa? Không phải trước đó người đã nói nhất định phải cưới Bùi tướng quân sao?"

Giọng nói như chim của các quan đại thần cứ vang vọng bên tai ta, và những ánh nhìn kỳ lạ dán chặt vào người ta trong suốt bữa tối.

Bọn họ luyên thuyên nói về những chuyện vừa xảy ra.

Còn ta thì ngồi đó, ngẩng đầu lên, liếc nhìn Cố Kinh.

Hắn mặc áo bào trắng như trăng, mặt như ngọc, lông mày rậm.

Đúng như tên gọi, mọi người đều sợ hãi khi nghe thấy nó.

Hồi nhỏ ta bướng bỉnh và khó dạy.

Để dạy dỗ ta, phụ hoàng ta đã đặc biệt phái con trai Thái phó vào cung làm bạn đồng hành.

Cố Kinh xuất thân từ một gia đình danh tiếng và tuân thủ nghiêm ngặt kỷ luật trong lời nói và việc làm.

Hắn ta giành được ba lần thi đỗ khoa cử liên tiếp và vào nội các khi còn khá trẻ.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn sẽ vươn lên dẫn đầu và trở thành vị thần thuần tài tài ba nhất nhà Chu.

Không ai ngờ một người nam nhân không bao giờ vi phạm quy tắc và cư xử đàng hoàng như vậy.

Hắn ta thực sự đã bắt đầu một cuộc nổi loạn sau cái chết của ta, đột nhập vào hoàng cung và giết chế/t hoàng hậu mới lên ngôi bằng một nhát kiếm.

Vào một đêm tuyết rơi mùa đông, phủ tướng quân ngổn ngang xác chế/t.

Máu chảy xuống bậc thang và nhuộm đỏ tuyết.

Đọc truyện tại Facebook Celine Syne

Cố Kinh mặc một bộ áo bào màu trắng như trăng hiện tại cực kỳ bẩn thỉu, ôm bài vị của ta trong tay, từng bước một đi về hướng hoàng cung.

Hắn luôn coi trọng vẻ bề ngoài và danh tiếng.

Nhưng hắn ta lúc ấy lại chẳng quan tâm đến bất cứ điều gì và ngoan cố cùng tấm bài vị của ta bái thiên địa.

Hắn trở thành một kẻ quan phu và cô độc trăm năm.