Hôn Nhân Không Tình Yêu - Vũ Ngọc Hương

Chương 57



Nhà hàng hải sản Biển Đông sang trọng hiện ra trước mắt, tôi theo Vinh vào bên trong. Nhân viên nhà hàng bước ra nhiệt tình đón tiếp:

– Anh chị thuộc đoàn công ty Phúc Thanh phải không ạ? Mời anh chị vào khu vực VIP bên trong!

Tôi có chút thoáng rùng mình trước sự sắp đặt cẩn thận của Vũ và Như. Vinh gật đầu, theo chỉ dẫn của cô nhân viên đi qua một hành lang hai bên là nhiều bể kính hải sản đủ màu sắc. Tôi và anh đến khu vực VIP riêng nằm trong một gian phòng lớn kín đáo.

Cánh cửa căn phòng vừa mở, nhóm nhân viên phòng Kế toán Lao động đang chờ đợi chúng tôi, thấy chúng tôi đến bọn họ liền tươi cười chào đón. Vũ và Như cầm ly rượu vang bước đến gần tôi và Vinh.

– Anh chị đến muộn, phải phạt đấy nhé!

Khuôn mặt thường xuyên cợt nhả khẽ nhướng mày, Vũ đưa ly rượu vào tay Vinh. Vinh đón lấy ly rượu, nhẹ giọng hỏi:

– Người của Kim Tài chưa đến sao?

– Bọn họ báo có chút việc bận, chúng ta cứ tự nhiên trước.

Vinh không nói gì, anh kéo tôi bước ra bàn ngồi xuống, mở điện thoại gọi người.

– Ông Kim, chúng tôi đang chờ ông ở nhà hàng Biển Đông.

Âm giọng đàn ông áy náy vang lên:

– Chúng tôi gặp trục trặc không đến sớm được, mong anh thông cảm, chúng tôi sẽ đến ngay thôi ạ!

Vinh thở hắt ra ngắt máy. Phía cửa ra vào bỗng có âm giọng đáng ghét vang lên:

– Anh Vinh!

Tôi và Vinh đều ngạc nhiên sững lại. Phương mặt mũi rưng rưng nước mắt tiến vào phòng, bước đến gần Vinh dang tay định tát vào mặt anh nhưng anh đã nhanh chóng ngăn lại.

Vinh bực bội gắt:

– Cô làm trò gì thế?

– Anh Vinh… em nghe lời anh, em đã p.h.á con của chúng ta rồi, phá xong em hối hận vô cùng.

Toàn bộ những người có mặt trong phòng đều kinh ngạc ồ lên. Tôi quắc mắt nhìn vẻ tỉnh bơ của Vũ, lập tức hiểu ra chính hắn đã sắp xếp việc này. Hắn muốn làm Vinh mất mặt trước đông đảo người của Phúc Thanh nhằm hạ bệ anh. Cả việc Kim Tài gặp trục trặc không đến đây được chắc hẳn cũng là âm mưu của hắn. Hắn muốn sự việc này chỉ lan truyền trong nội bộ Phúc Thanh, để chỉ mình Vinh bị hạ bệ mà Phúc Thanh lại không bị ảnh hưởng danh tiếng.

Vinh trừng mắt quát:

– Không có chuyện cô mang thai con tôi, đừng có bịa đặt!

– Tại sao… tại sao anh lại nỡ làm như vậy với mẹ con em? Anh nói anh sẽ nuôi hai mẹ con em mà, cuối cùng anh lại ép em phải phá đứa con còn chưa thành người, giờ anh vui vẻ ở đây, anh có biết em khổ sở thế nào không?

Chứng kiến một màn, Như có chút đen mặt khựng lại. Chuyện này hẳn cô ta cũng không ngờ. Tôi bực mình tiến đến giữa Vinh và Phương, đỏ mặt quát:

– Cô kia, cô từ đâu vào đây, cô muốn vu oan giá họa cho chồng tôi à? Bằng chứng đâu mà cô dám nói xằng nói bậy thế hả? Có muốn tôi báo cảnh sát không?

Lúc này mọi người đều trấn tĩnh trước vẻ quả quyết bảo vệ chồng của tôi, bọn họ bán tín bán nghi nhìn nhau. Tôi giật tay Phương đang níu lấy Vinh không chịu buông, đẩy cô ta ra, tức tối gọi to:

– Bảo vệ, bảo vệ đâu, có kẻ tung tin đồn làm mất mặt công ty chúng tôi!

Phương có chút sợ hãi, cô ta nhìn Vinh lắp bắp:

– Anh… làm sao em có bằng chứng được? Cái thai còn quá nhỏ không thể xét nghiệm, nếu cái thai lớn rồi em làm sao nghe anh p.h.á nó được? Mọi người nghe tôi nói, chính người đàn ông này đã cướp đời con gái của tôi, còn nói sẽ nuôi mẹ con tôi… Tôi đã ghi âm lời anh ấy… bằng chứng tôi có là file ghi âm! Hãy tin tôi đi!

Cả phòng lại thêm một lần sững sờ. Cô ta quả quyết như vậy có lẽ đúng là cô ta có file ghi âm đó. Dù đau lòng vô cùng nhưng vì thể diện tôi buộc phải quát to:

– Chồng tôi thế nào tôi còn không rõ sao, cô đừng bịa đặt thêm nữa, cảnh sát sẽ hỏi thăm cô! Tội vu khống hạ thấp uy tín người khác không nhẹ nhàng cho cô đâu!

Vinh im lặng không giải thích, thái độ của người vợ như tôi trong hoàn cảnh này không hề ghen tuông mà tin tưởng anh hết lòng đã đủ để mọi người ở đây dần được xoa dịu. Bọn họ gật đầu nói:

– Đúng thế, đâu phải cứ lao vào đây nói hươu nói vượn gì là người khác phải tin, có khi cô ta là người của đối thủ Phúc Thanh đấy!

– Phải rồi, giờ công nghệ giả giọng cao cấp lắm, đến video rõ mặt còn chẳng tin được!

Đan Như cũng ra mặt bảo vệ Vinh:

– Mọi người đừng nghe những kẻ vớ vẩn ở đâu đến làm hại giám đốc của chúng ta. Tôi biết anh Vinh từ nhỏ, anh ấy thuộc tuýp người yêu ai là chỉ có duy nhất một người, dù bao nhiêu mỹ nữ vây quanh cũng không có chuyện vớ vẩn đâu!

Mọi người càng thêm đồng tình mà đưa cái nhìn ghê tởm về Phương. Như gọi mấy nhân viên nam nhà hàng bên ngoài vào phòng kéo Phương đi.