Hôn Nhân Là Ngục Tù

Chương 3: Hợp đồng



Sơn Hạ chống hai tay lên eo thở dài nói.

" Đúng là như vậy nhưng mà tôi không muốn nói đến nữa, mà chú có chuyện gì muốn nói?"

Quân Vũ nhìn nhà thiết kế anh ta cũng biết ý mà tránh ra chỗ khác nhường không gian lại cho hai người. Sơn Hạ nghiêm túc hỏi.

" Sao nhiều cô gái như vậy mà chú không đưa đi cùng mà phải là tôi?"

" Vì tôi cần nhóc đóng giả làm người yêu tôi"

Sơn Hạ cảm thấy khó hiểu

" Sao phải đóng giả?

Quân Vũ đứng dậy bước đi tới chỗ cô rồi nói nhỏ.

" Bà mẹ kế của tôi bà ấy muốn tôi lấy con gái của giám đốc Lee người Trung Quốc, hồng gia tăng chỗ chống lưng cho bà ta. Dù sau tôi cũng đang cần tìm người gấp nên chọn đại nhóc."

" Mà chú nghĩ sao tôi phải đi với chú?"

Quân Vũ cười điểu ghé sát lại tai cô rồi nói.

" Vì ta đã ngủ với nhau"

Sơn Hạ lườm hắn cô không đồng ý bèn chạy vào phòng thay đồ cởi chiếc váy ra trả lại hắn, cứ thế mà bắt xe bus tự về.

Hôm đám cưới cô chỉ lủi thủi đi một mình vừa nhìn vừa ghen tị với sự hạnh phúc của Minh Hằng. Dù rất muốn khóc nhưng cô chỉ có thể mỉm cười cho qua. Đang nói chuyện với bạn cùng lớp thì cô thấy thư ký của Quân Vũ cũng đứng gần đó chỉ là hắn bận vài việc nên sẽ đến muộn.

Đám con gái thảo mai bạn của Minh Hằng cũng là bạn cùng lớp với Sơn Hạ nói chuyện mỉa mai với nhau trước mặt cô. Ngọc Trinh bạn của Minh Hằng ánh mắt liếc xéo cô nói mỉa.

" Wowww không ngờ Sơn Hạ đến thật này, cứ tưởng là mặt mỏng lắm ai ngờ..."

Thủy Tiên bạn thân của Sơn Hạ cũng lên tiếng nói giúp cô.

" mặt dày mặt mỏng là sao? cậu có ý gì?"

Ngọc Trinh tức giận lườm Thủy Tiên rồi nói.

" Ai mà không biết cậu ta thích thầm Gia Khiêm, tới đây chắc là muốn làm kì đà cản mũi chắc vẫn còn thích cậu ấy."

Minh Hằng ra hiệu cho cô bạn thân dừng lại, nhưng cả đám lại hùa theo bất nạt Sơn Hạ. Rõ là anh ta luôn tìm đến cô trước, luôn nhắn tin ân cần hỏi han cô trước, luôn mập mờ không chịu dứt với cô trước vậy mà cô lại bị xem như là trà xanh trong suốt 6 năm qua. Cục tức này có chết cũng vẫn mất nghẹn, Sơn Hạ tức quá bèn nói.

" Tôi có chồng sắp cưới rồi."

Cả đám trơ mắt không tin nói rằng cô đang nói dối, Minh Hằng bèn hỏi.

" Chồng sắp cưới mà cậu nói là anh trai của tớ à?"

Mọi người ở đó đứng bất động như không biết chuyện gì xảy ra, Sơn Hạ tò mò hỏi làm sao mà cô biết, Minh Hằng trả lời.

" Hôm ở trường anh ấy đã lái xe tới đón cậu mua đồ để dự tiệc cưới của tớ kia mà."

Sơn Hạ lúng túng không biết nói gì chỉ có thể ầm ừ cho qua. Mọi người trong lớp cũng bất đầu bàn tán nói rằng cô trơ trẽn không cướp được chồng Minh Hằng nên cướp anh trai của cô. Lúc này Quân Vũ cũng vừa xuất hiện vì cuộc gọi gấp gút lúc nãy của thư ký Minh. Thấy cô bị ức hiếp qua điện thoại hắn cũng không ngồi yên mà chạy tới đám cưới.

Vừa tới hắn chạy lại ôm cô thủ thỉ nhẹ vào tai cô.

" sao từ người yêu mà thành chồng sắp cưới luôn rồi?"

" tôi xin lỗi chuyện gấp quá, lỡ đâm lao thì phải theo lao chứ."

Quân Vũ lại nói tiếp

" Vậy chúng ta lập hợp đồng đi, hợp đồng hôn nhân."

mọi ánh mắt điều đổ dồn về hai người, Sơn Hạ đang ở thế bất lợi chỉ nhỏ nhẹ đồng ý cho đỡ ngượng. Mẹ kế của Quân Vũ phu nhân Quỳnh đứng từ xa cũng hiểu được mọi chuyện bà nói nhỏ với thư ký.

" Hay lắm dám kiếm đại một con nhỏ oắt ơ nào đó để cưới, nó là muốn chọc tức ta đây mà."

Một lúc sau Sơn Hạ kéo Quân Vũ ra một phòng không có người để nói chuyện. Quân Vũ nói trước khi cô kịp lên tiếng.

" Hợp đồng tôi nhờ thư ký làm rồi nhóc chỉ việc kí thôi."

" Chú nhanh vậy sao?"

Quân Vũ đưa tờ hợp đồng cho Sơn Hạ bảo cô đọc cho thật kĩ

" Điều khoản thứ nhất: không được xen vào chuyện tình cảm, đời sống hay bất cứ điều gì riêng tư của đối phương.

Điều khoản thứ hai: không được tò mò về thứ mà đối phương không cho phép.

Điều khoản thứ ba: không được nói chuyện ngớ ngẩn trước mặt đối tác, bạn bè, gia đình của bên A.

Điều khoản thứ tư: không được nhát bên A những thứ mà bên A sợ."

Khi Sơn Hạ đọc xong Quân Vũ hỏi lại cô còn gì thắc mắc nữa không, cô chỉ thắc mắc mỗi điều khoản cuối.

" Chú sợ cái gì mà không muốn bị nhát?"

" Cái gì nhóc không cần biết chỉ cần là thứ tôi không thích thì không được nhắc đến."

" Được thôi ông chú khó tính."

Sơn Hạ tính kí thì chợt nhận ra rồi nói.

" Thiếu điều khoản không được chạm vào người đối phương khi chưa được cho phép."

" Trong trường hợp cần thiết vẫn phải đóng giả nên tiếp xúc là chuyện bình thường. giống như là trường hợp lúc nãy vậy, thấy tôi diễn sao hả?"

" Dở tệ, nhưng việc kết hôn chỉ là giả thôi chứ nhỉ?"

" Đúng vậy giấy tờ là giả, nhóc yên tâm lấy tôi nhóc sẽ không thiệt thòi, mỗi năm nhóc sẽ nhận được 1 tỷ đồng ngoài ra đồ hiệu hay những thứ nhóc muốn, nhóc sẽ có hết."

" Ông trời quả là không phụ lòng người tốt như mình mà."