Hợp Đồng Định Mệnh: Ngược Chiều Yêu Thương

Chương 96: Ngoại truyện 1



Lệ Ái cùng con trai chính thức được Mạnh Thiếu Khiêm đón về nhà riêng của anh. Trước đó anh đã cho trang hoàn lại thật sáng sủa, sạch sẽ và ấm áp để mẹ con cô thoải mái. Mạnh Thiếu Khiêm còn đích thân trang trí lại phòng cho con trai, anh mua rất nhiều vật dụng, nhãn dán có thể giúp Tiểu Kiệt phát triển trong độ tuổi của con như là khả năng nhìn ngắm, ghi nhớ bằng mắt giúp bé con linh hoạt, tăng tư duy ngay từ lúc nhỏ. Về phòng ngủ của Lệ Ái với anh thì cũng chính tay anh trang trí lại hết. Anh treo khung ảnh gia đình ba người trong phòng và vài khung ảnh của Lệ Ái cùng con trai. Còn nhiều còn nhiều điều khác mà anh tận tay làm lấy để tạo cho Lệ Ái cảm giác ấm áp, an toàn vì cô và anh đã chính thức ở bên nhau. Cũng là một trong những sự chuộc lỗi của anh với Lệ Ái vì thời gian trước đó đã quá vô tâm, lạnh nhạt khiến cô đau khổ dẫn đến tâm bệnh……Tâm bệnh…Cái gai này vẫn còn tồn tại trong trái tim Mạnh Thiếu Khiêm…Anh sợ, sợ rằng nó sẽ tái phát và Lệ Ái lại tự đắm mình trong những vết thương lòng mà anh đã gây ra cho cô…..Vì thế, Mạnh Thiếu Khiêm hạ quyết tâm, dù cho thế nào đi nữa anh vẫn sẽ yêu cô, thương cô, nhường nhịn cô, bảo vệ cô…..Lệ Ái vì anh mà hi sinh cả tuổi xuân đến cả từ bỏ con đường học vấn, từ bỏ giấc mơ để sinh con cho anh, yêu anh âm thầm lặng lẽ, không oán không than…..Về sau cho dù anh cố gắng bao nhiêu cũng không bằng một phần tình cảm của cô dành cho mình…..Mạnh Thiếu Khiêm anh tốt số đến thế nào mới có thể tìm được người phụ nữ thương anh, trân trọng anh và bảo vệ anh như Lệ Ái??? Nếu có muôn vàn kiếp sau, anh nguyện chỉ yêu và bên cạnh mỗi một mình cô trọn đời trọn kiếp không chia lìa….

—————————————————————

Lệ Ái sau một đêm ngon giấc cũng thức dậy, ánh nắng mặt trời ấm áp rọi vào phòng qua lớp cửa kính làm cho cô thấy dễ chịu. Cặp mắt to đảo quanh trong không gian phòng ngủ, cô vươn vai một cái sau đó xếp chăn gối gọn gàng rồi vào nhà vệ sinh làm VSCN.

Lúc đi ra lại thì Lệ Ái đã thay đồ và đi qua phòng con trai. Ngủ dậy chẳng thấy người đàn ông của mình đâu cô nghĩ anh đến công ty rồi. Nhưng lúc qua phòng con, Lệ Ái cũng chẳng thấy bé con đâu nữa….Vội chạy xuống nhà xem rồi ra vườn sau sau đó đến khu vực hồ bơi cực lớn Lệ Ái mới thở phào nhẹ nhõm…..Trời ạ, chồng với con đang bơi thế mà khi nãy cô nghĩ rất sâu xa….Cô nghĩ Tiểu Kiệt trườn ra ngoài rồi trườn đi chỗ này chỗ kia trong nhà…..Đến cô cũng bái phục cô luôn…, giường của con thì có chốt với cả bé còn nhỏ mới chỉ biết lật, biết trườn và đang tập bò mà cô có thể nghĩ con trai trốn giường đi khám phá quanh nhà….

Lắc đầu với trí tưởng tượng của mình, Lệ Ái nhẹ nhàng đi đến hồ bơi xem Mạnh Thiếu Khiêm với con trai.

Hồ bơi rộng lớn, ánh nắng ấm áp rọi xuống làm cho không khí xung quanh trong lành mà bơi cũng chẳng thấy lạnh lại còn tốt cho sức khoẻ. Mạnh Thiếu Khiêm sáng nay khi Lệ Ái còn ngủ anh đã dậy và nảy ra ý tưởng tập thể dục với con bằng cách bơi lội. Bé con cũng thức sớm nữa nên là hai ba con cùng nhau tập vài bài cơ bản, Mạnh Thiếu Khiêm giúp Tiểu Kiệt khởi động sau đó mới đưa con xuống hồ bơi với mình. Tất nhiên anh có mang phao thêm cho bé. Bé con thích thú vẫy đạp trong làn nước mát lạnh dù cho nước bắn lên ướt hết cả đầu. Mạnh Thiếu Khiêm thấy con vui vẻ chơi đùa như vậy mà lòng lâng lâng hạnh phúc theo….May là anh vẫn có thời gian cùng con đồng hành và cùng con lớn lên, không để cho bé phải tủi thân khi tuổi thơ thiếu vắng tình phụ tử….May là cô gái nhỏ của anh đã bao dung anh về lại với anh cho anh một gia đình đầy hạnh phúc.

Lệ Ái đã đến, cô vén váy cho gọn tránh ướt mà ngồi chồm hổm trên thành hồ. Thấy con trai với chồng vui vẻ quá mà môi cũng cong theo tia vui sướng. Giọng nói êm dịu cất lên:

“Anh dậy sớm vậy sao không ngủ thêm? Tối qua anh làm việc nhiều còn thỉnh thoảng qua phòng của con để xem thằng bé nữa….”

Mạnh Thiếu Khiêm giữ Tiểu Kiệt thăng bằng dưới nước, từ sau ôm bé lội đến chỗ cô. Tiểu Kiệt thích thú hé miệng cười khanh khách lộ chiếc răng nhỏ mới mọc mấy hôm trước. Đến nơi, Mạnh Thiếu Khiêm âu yếm nhìn Lệ Ái khiến cô hơi nóng mặt…..Ánh nhìn của anh rất sâu cùng ngoại hình quá đỗi quyến rũ trong nước lúc này thật khiến người ta không chịu nỗi. Cánh môi bạc mỏng cong lên, Mạnh Thiếu Khiêm nói:

“Anh không mệt với lại dậy sớm để xem con trai. Thằng bé thức sớm nên anh muốn tập thể dục cho nó. Em xem, chúng ta phải cho Kiệt nhi biết được một số môn thể thao mang lại lợi ích cho sức khoẻ để thằng bé không dễ đổ bệnh. Kiệt nhi thích lắm đó, vợ, em cũng xuống đây đi chẳng lẽ để thua con trai sao?”

Lệ Ái nghe ra sự trêu chọc trong lời nói của anh liền lườm một cái rồi bĩu môi đáp:

“Em đã nói em sợ hồ sâu, ao sâu rồi mà anh còn làm khó em sao”

Mạnh Thiếu Khiêm bật cười, anh bế con trai lên cao rồi đưa cho Lệ Ái quấn khăn bông cho bé rồi chính mình rời khỏi hồ bơi. Nhận khăn từ Lệ Ái, Mạnh Thiếu Khiêm tiếp tục nói:

“Phải tập luyện cho em để cơ thể khoẻ hơn nữa, em yếu quá nên dễ bệnh và dễ ngất mỗi khi chúng ta….”

Lời chưa nói hết đã bị một bàn tay nhỏ che đi khuôn miệng. Cặp mắt sâu thẳm thích thú với ánh mắt sắc lẹm đang lườm mình. Lệ Ái vừa trừng mắt vừa dỗi nói:

“Anh không đứng đắn, con còn ở đây anh mà nói năng bậy bạ….”

Mạnh Thiếu Khiêm yêu thương hôn lên gò má của Lệ Ái sau đó đến đôi môi ngọt ngào khẽ cắn mút. Lệ Ái bế con trai mà còn phải chịu đựng trước nụ hôn cuồng dã của của anh làm bấn loạn thần trí buộc cô phải e thẹn đáp lại anh….Hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau, tiếng **** *** khẽ vang lên….Đến khi Mạnh Thiếu Khiêm cảm thấy có chút thoả mãn mới bỏ qua cho đôi môi ngọt ngào làm anh càng hôn càng nghiện…Đưa tay bế con trai, anh mỉm cười lưu manh nói với Lệ Ái:

“Anh còn nhiều chuyện không đứng đắn hơn nữa kìa em có muốn thử không? Tối nay phải thử trong hồ bơi xem thế nào….Ái Ái à, mới nhắc thôi đã kích thích rồi…..Kiệt nhi, khi con ngủ baba sẽ dạy cho mẹ bơi vào lúc tối và nói nhiều lời ngọt ngào với mẹ mà lớn lên con cũng nói với vợ con vậy đó nếu không mẹ lại nói baba làm hư con…”

Lệ Ái trơ mắt nhìn hai ba con giỡn hớt trước mặt mình sau đó một lớn bế một một nhỏ đi thẳng vào trong nhà bỏ lại cho cô tiếng cười giòn giã….Khi định hình ổn định thì Lệ Ái mới trở nên ngại ngùng….Xấu xa thật suốt ngày chỉ nghĩ tới những chuyện đen tối……

Một ngày trôi qua thật mau mới đó đã tới chiều tối. Ngày nay ở nhà Lệ Ái chăm con xong rồi xem lại giấy tờ công việc của mình…Cô hình như nghỉ làm đã hơn hai tháng thì phải. Thời gian này xảy ra nhiều chuyện, Mạnh Thiếu Khiêm lại còn bị thương nữa nên cô toàn tâm toàn ý ở cạnh chăm sóc cho anh. Vết thương tính đến nay đã ổn nhưng để lại sẹo ở ngực trái….Mỗi khi nhìn thấy nó, Lệ Ái lại nhớ đến hôm ấy, ngày mà anh bày tỏ lòng mình với cô….Vết sẹo là minh chứng cho chuyện tốt đẹp đó, cô không sợ mà còn yêu nó và cũng đau khi nghĩ đến tình cảnh anh bị thương.

Mạnh Thiếu Khiêm trở về là chín giờ tối, buổi sáng đi làm muộn vì muốn ở cạnh hai mẹ con cô thêm một lúc nên tối về trễ. Anh lên phòng thì thấy Lệ Ái đang cặm cụi xem tài liệu rồi đánh văn bản trên laptop. Nhẹ nhàng đi đến cùng đó cất tiếng:

“Vợ đang làm gì đấy?”

Lệ Ái nghe tiếng nói quen thuộc ngẩng mặt lên rồi nở nụ cười. Cô đáp:

“Em đang xem văn bản rồi soạn thảo bản dịch bên khách hàng gửi cho văn phòng….Nghỉ lâu rồi em muốn đi làm lại với cũng rảnh rỗi nên em tranh thủ giúp mọi người một chút. Sẵn tiện rèn lại kỹ năng luôn.”

Mạnh Thiếu Khiêm nhíu mày khi nghe Lệ Ái nói vậy…Anh có chút không hài lòng….

Ngồi bên cạnh Lệ Ái, Mạnh Thiếu Khiêm choàng tay ôm lấy vai cô, cằm tựa lên đầu vai nhỏ nhắn khẽ nói:

“Sao phải đi làm, anh dư sức nuôi em với con mà. Với cả nhà chúng ta không thiếu thốn, dư giả nữa em đi làm chi cho cực. Anh không muốn thấy em vất vả đâu Ái Ái.”

Lệ Ái nghe anh nói trong lòng rất cảm động. Cô biết anh thương cô, xót cô nhưng mà cô không thể chỉ ở nhà ngồi không chờ chồng mang tiền về cho mình….Cô thấy nó sao ấy…kiểu bản thân vô dụng. Cô muốn san sẻ với anh với cả đó là công việc cô thích. Nghĩ nghĩ, Lệ Ái đưa tay ra sau xoa lên một bên khuôn mặt Mạnh Thiếu Khiêm rồi trả lời:

“Em muốn được làm công việc mình yêu thích, muốn tự kiếm ra đồng tiền bằng công sức của mình. Em không muốn quá dựa dẫm vào anh, như vậy rất vô dụng. Thiếu Khiêm, em biết anh lo lắng cho sức khoẻ của em cũng biết anh đang từng ngày chứng minh anh rất yêu em bằng cách yêu em, thương em, chiều chuộng em. Em biết tất cả nhưng mà anh phải tin em, tin vợ anh khi ra ngoài làm việc sẽ không thua kém bất kì ai cả. Em hiểu khả năng của mình nên mới muốn đi làm, một phần nữa là để khiến mình trở nên xứng đáng hơn với anh. Anh tài giỏi khiến người ta ngưỡng mộ, em càng muốn người ta ngưỡng mộ anh hơn khi đã chọn em làm người cùng anh đi hết cuộc đời này. Em không giàu có cũng chẳng cao sang gì nhưng với sự hiểu biết và tính ham học hỏi cùng trình độ ngoại ngữ với các kỹ năng về công nghệ thì em tin em sẽ khiến người ta phải thay đổi cái nhìn về cách anh đã chọn một cô gái bình thường làm vợ mình.