Hợp Đồng Hôn Nhân: Tôi Là Nữ Chính Đam Mỹ

Chương 27: Bị Cưỡng Bức (H+)



Trong căn nhà Hoàng tâm tối nơi đang giam giữ Gia Mẫn, cô vẫn là ngồi bậc khóc trong sự bất lực ở trong căn nhà ấy. Bấy giờ bỗng có tiếng cánh cửa vang lên ánh sáng bắt đầu chiếu vào bên trong.

Cô ngước mặt lên đưa mắt nhìn chăm chăm về phía người đàn ông với khuôn mặt điểm trai hắn ta ăn mặc vô cùng sang trọng, trên tay đang cầm một cây đèn khiến nó phát sáng bên trong căn nhà này...

Hắn nhìn cô mà nhếch môi cười với vẻ vô cùng kinh bỉ hắn lên tiếng:

"Con chó chết à! Thật may mắn cho mày là đã gặp được một người vô cùng tốt bụng như tao. Vì vậy mày mới không bị làm sao, mà ở trong căn nhà tâm tối đến bây giờ...

Nhưng giờ thì tao nghĩ mình nhân nhượng như vậy là đủ rồi! Hơn hết đã đến lúc mày phải trả ơn tao bởi vì đã không làm gì tổn hại đến mày..."

Nói rồi hắn ta bắt đầu tiến lại gần cô trong sự hoang mang của cô, giờ hắn đưa tay bắt đầu lột áo của mình ra khiến cô khóc hét mà rào hét trong sự sợ hãi: "Mày...Mày đừng đến đây! Mày đừng đến đây nghe rõ chưa tên khốn..."

Hắn bậc cười thật lớn với vẻ mặt *** tà, chốc lát hắn đã nhào đến chỗ của cô mà ôm chầm lấy cô, hắn ta đã khom đầu vào người cô dùng môi mình hôn lên cổ cô mà cắt lấy nó hắn lên tiếng:

"Háhahhahaha cô gái à! Cô hãy ngon ngoãn chiều tôi đi! Và rồi tôi sẽ cho cô một cuộc sống vô cùng hạnh phúc. Còn không nếu cô cố gắng phản kháng thì chỉ nhận lại một cái kết đau thương mà thôi!"

Hắn lại tiếp tục dở trò đồi bại với cô, giờ đây cô đã cố gắng hết sức dùng tay của mình đẩy hắn ra khiến hắn ta ngã nhào xuống mặt đất...

Sau đó cô đã cố gắng đứng dậy để bỏ trốn, nhưng mà chưa kịp chạy đã bị hắn túm lấy chân khiến cô không thể chạy được mà thậm chí còn té ngã xuống dưới mặt đất...

Chốc lát cô rên rỉ trong sự đau đớn khi bị té ngã xuống dưới mặt đất, giờ đây hắn ta thì bậc cười mà cố gắng đứng dậy hắn lên tiếng:

"Còn tiện nhân này mày đừng mơ sẽ chạy thoát khỏi được bàn tay của tao. Và hôm nay tao sẽ khiến mày phải trả giá bởi vì đã dám chống cự lại tao. Mặc dù tao đã cảnh báo mày trước đó!"

Sau đó hắn đã lôi cậu dậy bằng cách nắm lấy tóc cô, hắn mặt đối mặt với cô, nhìn khuôn mặt xinh đẹp với ánh mắt đẫm lệ của cô mà vung tay lên tát vào khuôn mặt đó của cô mấy cái tát vô cùng mạnh bạo mà lên tiếng:

"Con chó chết, có phải mày muốn chạy đúng không? Và đây chính là hình phạt cho mày khi dám chống cự tao..."

Sau đó hắn nhắm đầu cô đập vào tường khiến đầu cô chảy máu, giờ đây hắn đẩy ngã cô xuống dưới mặt đất lạnh lẽo kia, sau đó hắn đã đè lên cơ thể của cô khiến cô không thể nào vùng vẫy để thoát được mà chỉ có thể bất lực ở đó chịu đựng những trò biến thái của hắn sắp bắt đầu trên cơ thể của mình...

Hắn dùng tay bóp hai quả hồng đào của cô, rồi dùng môi chạm vào phần cổ cô, sau đó bắt đầu lột đồ của cô ra. Trong khi cô thì bậc khóc nức nở trong sự vùng vẫy tiệc vọng:

"Giờ mình phải làm sao đây chứ? Làm sao để thoát khỏi tên biến thái này đây huhuhu..."

Sau một hồi khóc lóc trong sự yếu đuối và bất lực, giờ đây cô định buông xuôi. Nhưng rồi nhớ đến đứa con của mình, và nếu như cô bị hắn ta hãm hiếp thì sẽ không còn mặt mũi nào quay lại nhà chồng nữa. Và không ai chấp nhận cô, hơn hết bọn họ sẽ có cớ đuổi cô khỏi nhà bởi vì cô đã bị một người đàn ông khác ***** ***.

Nếu là như vậy thì từ tay cô sẽ phải sống một mình với con mình ở ngoài đường và tự chăm sóc nó trong sự đau khổ. Nghĩ đến đây cô đã quyết định không chịu khuất phục trước số mệnh. Vậy là cô đã cố gắng dùng hết sức thậm chí là cầu khẩn thần linh, mà đưa tay lên chạm vào người hắn, sau đó dùng tay để báu vào lưng hắn điều này khiến hắn ta đau đớn mà la lên...

Sau đó hắn ta đã ngay lập tức thả cô ra, mà dùng tay ôm chặt lưng mình lại trong sự đau đớn hắn lên tiếng:

"A con đỉ chó điên đáng chết này! Mày dám bấu tao à tao sẽ không tha cho mày đâu..."

Còn cô nhanh cơ hội hắn lơ là bởi vì cơn đau kia mà đã bỏ chạy được đến cánh cửa của căn nhà, chốc lát có cố gắng đẩy cánh cửa ra mà may mắn là đã mở được nó. Cô lúc này thở phào nhẹ nhõm mà bắt đầu bỏ chạy với những suy nghĩ:

"Cảm ơn trời vì đã giúp con thoát khỏi con ác thú đó! Và mong ông trời sẽ giúp con bình an trước sóng gió này..."

Cứ như vậy cô đã chạy một mạch thật nhanh trên con đường trải đầy đất đá khiến đôi chân trần của cô dẫm lên đá mà chảy cả máu... Nhưng cô vẫn cố gắng chịu đựng cơn đau kia, bởi cô biết nếu dừng lại thì cánh cửa tử thần sẽ mở ra với cô...Cứ như vậy cô bắt đầu chạy thoát khỏi hắn, trong khi hắn ta đang đuổi theo cô...