[HP|HarDra] Draco Và Mười Ba Lần Biệt Ly

Chương 1



Editor: Harusame248

- --------------------------------------

Ánh trăng cùng với tinh quang lấp lánh xuyên thấu qua tấm màn lụa mỏng như đám phù vân lững lờ rơi xuống, hết thảy đều bị che khuất nửa mờ nửa tỏ, mịt mờ bình thản. Đêm đen vừa lúc tĩnh lặng mà trầm tịch.

Ngọn lửa trong lò sưởi thiêu đốt đám gỗ thông phát ra tiếng lách cách, hơi ấm bao phủ khắp căn phòng, cảm giác ấm áp thực khiến người ta buồn ngủ.

Trong lòng ngực Narcissa ôm một Draco năm tuổi, ghế dựa bập bênh nhẹ nhàng đung đưa. Cục cưng Rồng nhỏ cuộn tròn trong lòng mẹ, cùng bà lật xem cuốn sách ảnh.

Cha mẹ ai cũng thực thương hắn, bắt đầu từ khi hắn sinh ra đã để lại cho hắn vô số ký ức về tình thương ấy. Từ lần đầu tiên biết bò, lần đầu tiên biết đi, lần đầu tiên bước lên cây chổi, lần đầu khóc cũng như lần đầu cười, lần đầu gọi cha mẹ,.... tất cả những lần đầu tiên ngắn ngủi của Draco đều được bọn họ giữ gìn cẩn thận.

Toàn bộ những gì hắn muốn luôn luôn được thỏa mãn, chuyện hắn am hiểu nhất từ khi mới chỉ cao đến góc áo cha mẹ chính là nắm tay họ làm nũng. Lucius thoạt nhìn rất uy nghiêm, nhưng chỉ có trước mặt hắn là cứng rắn cương quyết không nổi.

Ngay cả Narcissa cũng yêu con một cách không che dấu, tất cả mọi người đều có thể nhìn ra. Còn yêu thương của cha Lucius giấu trong vẻ bề ngoài nghiêm túc, nhưng Rồng bé thông minh đương nhiên biết cha thương mình đến bao nhiêu.

Tất cả tình yêu Draco nhận được khi còn nhỏ đều đến từ cha mẹ, mà mọi mơ ước về tình yêu của hắn sau này cũng đến từ tình yêu của những bậc sinh thành. Narcissa chỉ vào tấm ảnh được đặt vào trang thứ nhất của cuốn sách, cả trang đầu chỉ có mình nó đơn độc xuất hiện, nói với Draco:

"Rồng bé à, đây là ảnh chụp lúc con mới sinh ra đó."

Bé con Draco không hiểu lắm về ý nghĩa đặc thù của tấm ảnh này đối với cha mẹ mình, hắn chỉ nhìn thấy mẹ dịu dàng vuốt ve nó hết lần này đến lần khác. Cánh tay điềm đạm ôm lấy hắn như chiếc nôi thời thơ ấu, ánh mắt Narcissa nhìn con trai bà cũng mang theo ý cười ấm áp.

Đung đung đưa đưa, tựa như con lắc thời gian, đem bi thương đung đưa thành vui sướng, đung đưa từ đêm đen đến ngày sáng, Rồng con bé bỏng rúc  vào ngực mẹ hắn thiêm thiếp ngủ.

Lần đầu tiên Draco trải qua biệt ly chính là khi hắn sinh ra. Lúc đó hắn còn chưa ý thức được, biệt ly cùng cơ thể mẹ - cũng là thực sự đến với thế gian này.