[HP][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim

Chương 55: Cái bẫy chết người



Hogwarts có bốn tòa tháp lớn phân biệt nằm ở bốn góc đông, tây, nam, bắc của lâu đài. Mỗi một tòa lại có một chức năng khác nhau, tháp đông và tháp nam lần lượt là ký túc xá Gryffindor và Ravenclaw, tháp tây và tháp bắc lại là các dãy phòng học. Tất cả đều là những nơi học trò thường xuyên lui tới. Nhưng với vụ việc tháp phía bắc sụp đổ vừa rồi những ngọn tháp liền trở thành nơi khiến người ta phải e ngại. Hai nhà Slytherin và Hufflepuff còn có chút thở phào khi ký túc xá của chúng một ở dưới lòng đất một ở trên mặt đất vững vàng không có chuyện đang ngủ mà phòng đổ sập như hai nhà còn lại đang lo sợ. Tháp phía bắc giờ đây chính là cấm địa tuyệt nhiên không có đứa nào chê cuộc sống quá nhàm chán mà lui tới.

Snape đi lướt qua tấm biển 'Tạm ngưng sử dụng' đã được đặt lại đàng hoàng trước hành lang dẫn vào tháp phía bắc. Theo lời lão Filch buổi sáng hôm đó khi nhận ra cột chịu lực của tháp có vấn đề lão đã ngay lập tức dựng tấm biển nhưng trùng hợp có đứa học trò nào đó đánh nhau làm đổ khiến lớp học vẫn diễn ra trên tháp như bình thường. Trước đó trong cuộc nói chuyện với McGonagall, bà đã nói với hắn về việc bà đã muốn thông báo về việc đổi phòng học cho Remus Lupin nhưng không hiểu vì lý do gì lại quên mất và bà rất áy náy về chuyện này. McGonagall vốn là một người cẩn thận, nghiêm túc trong mọi việc nên chuyện bà bất cẩn như thế này thật không bình thường.

Mọi thứ đều được giữ nguyên từ ngày 'hỗn loạn' đó đến giờ, phòng học được ông nội của Harry phục hồi nguyên vẹn, hắn liếc sơ một vòng không có gì khác lạ. Snape lại đi đến bên cạnh cột chịu lực của tòa tháp. Cây cột này được làm từ một cây gỗ hồng sam duy nhất được chính tay Godric Gryffindor tự tay đốn hạ để xây dựng Hogwarts. Bên ngoài cột được phủ một lớp độc dược chống côn trùng cực kỳ hiệu quả... cho đến bây giờ. Snape trầm mặc nhặt vài cái xác mối trên sàn gạch lên xem xét.

"Mối gỗ ẩm." Snape thì thầm.

Mối gỗ ẩm có tập tính sinh sản vào mùa xuân, lúc đó những con mối cánh sẽ bay đi tìm tổ mới. Theo ghi chép kiểm tra thì cây cột vẫn bình thường vào đầu năm học và một tháng sau đó. Đây cũng không phải môi trường tốt nhất cho mối gỗ ẩm sinh trưởng. Chúng chỉ tấn công gỗ có độ ẩm cao. Tổ của chúng thường ở trong những cây gỗ ngâm dưới nước lâu ngày bị hư hại hoặc đang phân hủy, nơi này phù hợp với mối gỗ khô hơn. Snape bóp lấy cái đầu lớn với hàm dưới giống như gọng kìm hướng ra phía trước của con mối dài gần bằng một đốt ngón tay người trưởng thành. So với mối gỗ khô thì mối gỗ ẩm lớn hơn cũng phá hoại mọi thứ trong âm thầm hơn nhiều. Chỉ trong vòng chưa đến một tháng đào rỗng ruột một cây gỗ hai người ôm không xuể không phải việc mà một tổ mối có thể làm trái mùa sinh sản. Snape có thể đếm được 8 con mối chúa dưới đất. Có người muốn phá hoại Hogwarts? Nhưng tại sao chỉ có tháp phía bắc là bị mối tấn công?

Rời khỏi tháp Snape đi đến bìa rừng cấm, người giữ cửa kiêm giáo sư môn Chăm sóc sinh vật huyền bí Rubeus Hagrid đang mang bao tay da rồng vừa sụt sịt khóc vừa dọn dẹp đám bụi gai tê tái mọc tràn lan dưới chân tháp.

"Giáo sư Snape... hức... là tại tôi nếu tôi xử lý hết đám bụi gai thì thầy và Harry đã không bị chôn dưới tòa tháp." Hagrid ngẩng khuôn mặt không biểu cảm nhưng tèm lem nước mắt lên áy náy kể lể.

"Ông phát hiện ra đám bụi gai này từ khi nào?" Snape lạnh mặt hỏi.

Hagrid lấy tay lau nước mũi, bao tay dính gai nhọn càng làm mặt ông tê liệt hơn ngay cả nói chuyện cũng không rõ. "Từ trước tiết học Chăm sóc sinh vật huyền bí đầu tiên... Lúc đó Harry còn giúp tôi dọn dẹp chúng. Sau đó tôi phát hiện còn một cái cây sót lại, tôi muốn nhổ đi nốt thì trùng hợp James và Sirius đến làm tôi quên mất. Hai tháng nay bận dạy học tôi lại không có thời gian tuần tra phía bên này nên không phát hiện chúng mọc nhiều như vậy. Là tại tôi hết... hu hu hu"

Vừa nghe đến tên James và Sirius lửa giận trong lòng Snape lại sục sôi, hắn chửi thề một tiếng rồi quay đầu đi thẳng còn chẳng thèm chào tạm biệt Hagrid. Hai tên thần sáng thành sự không đủ bại sự có thừa mang tiếng tới đây bảo vệ học sinh mà gây ra đủ thứ chuyện. Nếu hai tên vô tích sự đó ở trước mặt hắn ngay bây giờ chắc chắn hắn sẽ không do dự quăng cho chúng vài câu ác chú.

Snape chợt dừng bước, từ khi nào mà sự kiềm chế hắn luôn kiêu ngạo lại dễ dàng đánh mất đến thế? Từ đầu năm học này tất cả mọi chuyện đều không bình thường. Không, sớm hơn nữa... chuyện kỳ quái xảy ra với hắn lần đầu tiên là vào buổi sáng ngày diễn ra phiên tòa của Nasha Lestrange, nhà hắn trông thì có vẻ bẩn loạn nhưng chưa bao giờ có chuột. Snape ngẩng đầu lên, đôi mắt thanh minh mà thấu triệt quan sát cảnh vật xung quanh mình, hành lang bằng đá cũ kỹ, những bức họa có thể chuyển động phát ra tiếng rì rầm trò truyện trông qua có vẻ bình thường không có gì khác lạ. Hắn lại gần một góc tường quỳ một gối xuống, vươn tay nhẹ nhàng dùng móng cạy một mảnh mốc đen nho nhỏ trên sàn đá.

"Thứ này..." Tay hắn run lên, mồ hôi lạnh túa ra như tắm.

Snape đứng dậy nhìn quanh, nấm mốc khắp mọi nơi, lan tràn trên tường, trần nhà và những cánh cửa, từng mảng từng mảng bám khủng khiếp sau những bức tranh và nội thất gần như khắp mọi nơi đều bị nấm mốc xâm chiếm. Hắn rút đũa phép ra lạnh lùng lẩm nhẩm.

"Incendio"

Một luồng lửa vàng cam từ đầu đũa của Snape bùng lên tỏa ra mọi hướng lướt qua những bức tranh làm những nhân vật trong đó kêu lên inh ỏi.

"Cháy rồi, cháy rồi tên điên Snape đốt nhà rồi." Peeves từ đâu chui ra thấy cảnh này liền giãy nảy kêu gào ầm ĩ khiến cả trường đều biết.

Chuyện này thoạt nghe cực kỳ nghiêm trọng, Dumbledore và các giáo sư ngay lập tức chạy đến. Đúng như lời Peeves nói, bọn hò nhìn thấy Snape đứng giữa ngọn lửa trông cứ như thể hắn đã chán sống chuẩn bị đốt trường rồi tự thiêu.

"Severus à, có gì bất mãn chúng ta cùng ngồi xuống uống tách trà rồi nói chuyện được không?" Dumbledore nhẹ giọng nói với người đàn ông trong đống lửa.

Hắn liếc mắt nhìn ông tắt lửa trên đầu đũa phép. "Tôi phát hiện ra một thứ."

"Thứ gì vậy?" Giọng Dumbledore càng trở nên hiền hòa hơn.

"Thứ khiến tất cả mọi người trong trường có hành vi kỳ quái vào năm nay."

Dumbledore sửng sốt sắc mặt trở nên nghiêm túc. Mấy vị giáo sư khác nhìn nhau cũng ngưng nói chuyện tập trung vào hắn.

"Chỗ này." Snape chỉ đũa phép vào góc tường.

"Đây là...nấm mốc?" Dumbledore nhìn hắn khó hiểu.

"Nấm tử vong, mốc hắc ám, đầm lầy thần chết, kẻ đi săn thầm lặng, cơn khát máu tươi... ông thích gọi bằng cách nào cũng được." Snape nói.

Giáo sư môn Thảo dược học Pomona Sprout vội vã chen lên phía trước xem xét, "Ôi không, tôi đã mong rằng Severus nhầm lẫn. Cái thứ tồi tệ đã tuyệt chủng cả trăm năm rồi sao lại xuất hiện trở lại ở đây chứ." Bà sợ hãi thốt lên.

"Đó là cái gì thế?" James ở đằng sau nhướn người lên hỏi.

Snape lườm anh một cách khinh bỉ nhưng vẫn giải thích, "Đây là một loại nấm mốc ma thuật cực kỳ nguy hại. Được nhắc đến lần đầu tiên vào thời kỳ trung cổ, nó thường phát triển trong điều kiện ấm áp, ẩm ướt. Khi tiến vào thời kỳ sinh sản nấm mốc cần rất nhiều chất dinh dưỡng vì thế nó tiết ra một loại khí độc không màu, không mùi gây ảnh hưởng tới cảm xúc và hành vi của động vật và con người. Gia tăng tính hung hăng, bạo lực, gây suy giảm trí nhớ, đau đầu, buồn nôn, có thể gây tổn thương nghiêm trọng cho não, thậm chí có thể dẫn đến tâm thần phân liệt. Tất cả chỉ phục vụ một mục đích chính là khiến con người và động vật cắn xé lẫn nhau, hoặc tự kiết liễu chính mình để thân xác trở thành chất dinh dưỡng cho loại nấm này phát triển."

"Albus, chúng ta phải tẩy sạch thứ này ra khỏi trường ngay lập tức. Nấm đã sắp phát triển tới giai đoạn phát tán bào tử, đến lúc đó cả Hogwarts sẽ trở thành lò sát sinh." Bà Sprout hoảng hốt nói.

Dumbledore thực nghiêm túc tiến lên nói, "Xem ra Hogwarts đã lâu không dọn dẹp cũng nên tổng vệ sinh lại rồi."

Nấm mốc, nhện khổng lồ, mối mọt trong tháp phía bắc, rắn trong rừng cấm, rìu trên hành lang, giám ngục trên sân vận động và nhiều những tai nạn nhỏ không đáng kể nữa. Snape có trực giác tất cả những 'trùng hợp' này đều hướng về phía hắn. Nếu không cẩn thận hắn sẽ chết một cách vô tình, người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ đó chỉ là một tai nạn mà không đào sâu thêm lý do tại sao. Mà có thể không chỉ có mình hắn, Snape liếc về phía đám người đang thảo luận chuyện nấm mốc. Ngoài hắn ra thì dạo gần đây người thường hay bị thương hoặc suýt chết còn có con hươu đực Potter và Lily. Tại sao bọn họ lại bị nhắm tới? Giữa bọn họ có điểm chung gì? Và từ bao giờ? Snape đặt ra hàng loạt câu hỏi rồi tự trả lời từng cái một.

Ngày diễn ra phiên tòa của Nasha Lestrange, cũng là ngày sinh nhật của thằng nhãi con Potter, Snape mím môi suy nghĩ. Hắn, Potter, Lily chỉ có một điểm chung duy nhất, chính là Harry. Bọn họ đều muốn tìm hiểu xuất thân của Harry. Hơi thở của hắn dần nhanh hơn, Snape nhìn bầu trời ngoài cửa sổ mà mất bình tĩnh. Ai? Thế lực nào có thể giăng một cái bẫy lớn đến thế chỉ để ngăn cản bọn họ điều tra về Harry? Điều khiển được cả thời tiết, giết người trong âm thầm, đây là việc mà con người có thể làm ư?

*Thận: Tui có thói quen beta lại trước khi đăng để rà lỗi chính tả. Nên là hôm nào tui đăng chậm hay chỉ đăng 1 chương là do tui bận á.