[HP/TomHar] Trường Sinh Linh Giá

Chương 32: Sự trả thù của Slytherin



"Có chút... mệt mỏi?" Lông mày Abraxas nhướn cao đến gần chạm tóc mai, vẻ mặt như cười như không của y khiến Tom buồn bực chỉ muốn rút đũa phép ra ếm một Lời Nguyền Tra Tấn xem y còn cười được không.

"Tom à, dù sao Harry cũng còn nhỏ, lẽ nào cậu không biết... ừm... săn sóc Harry?"

Tom nghiến răng.

Mà Harry bên cạnh lại lập tức gật đầu, "Đúng vậy, đúng vậy, anh ta cậy mình là Huynh trưởng liền bắt nạt tôi. Tôi đã nói rõ là tôi muốn nghỉ ngơi, nhưng anh ta vẫn không chịu dừng lại..."

"Phụt!"

Đám học trò Slytherin ngồi trên bàn dài gần Tom và Harry đồng loạt phun đồ trong miệng ra, mà hai trong ba nhân vật trung tâm kịp thời rút đũa phép che chắn cho mình, còn vị quý tộc tóc bạch kim nào đó chỉ lo cười nhạo Tom thì nụ cười trên mặt lập tức cứng lại, trên mặt đầy dính đầy thức ăn và đồ uống bị phun ra.

*

Gần một tháng sau đó, tất cả học trò Hogwarts đều ngạc nhiên phát hiện, các hành lang lớn nhỏ trong khắp tòa lâu đài, thảm treo tường, những bộ áo giáp, bức tranh, thậm chí những bậc cầu thang đều sáng bóng hơn trước rất nhiều. Cả Hogwarts giống như trong lúc mọi người không để ý đã được tổng vệ sinh, đến ngay cả những hành lang cụt, những lớp học đã lâu không được sử dụng cũng đều được quét dọn sạch sẽ.

Đây vốn là chuyện tốt, nhưng đối với một số người lại là chuyện không tốt tý nào, tỷ như Hagrid.

"Harry, Aragog mất tích rồi. Sau bữa trưa hôm nay, anh lén tới phòng học kia, thấy bên trong đã được quét dọn sạch sẽ, cái rương nuôi Aragog, cả những đồ chơi anh làm cho nó đều không thấy đâu." Vừa ra khỏi Đại Sảnh Đường Hogwarts, Harry bất ngờ bị Hagrid kéo vào một góc.

Nó ngẩng đầu nhìn khuôn mặt đầy lo lắng của Hagrid, thầm thở dài lòng đồng thời cũng cảm thấy may mắn. "Em có nghe nói mấy học trò năm thứ tư bị Huynh trưởng Malfoy phạt dọn dẹp phòng học bỏ trống..."

"Làm sao...?"

"Tom, chắc chắn cậu không ngờ được hôm nay đám nhãi dọn dẹp phòng học trống phát hiện được thứ gì đâu."

Đúng lúc Hagrid đang lo lắng đến muốn nhảy dựng lên, một tiếng cười nhạt cùng giọng nói nhừa nhựa chợt vang lên, Harry lập tức nhận ra được chủ nhân của giọng nói kia, cùng với nghe thấy người được gọi, nó không cần suy nghĩ liền kéo Hagrid trốn ra sau một cây cột. Nó không nhiều về việc chế tác bản đồ, cho nên không giúp gì được nhiều cho Tom. Nó chỉ biết cách dùng thôi!

Mà Tom đang cùng Abraxas đi ra ngoài Đại Sảnh Đường Hogwarts vốn không nghĩ đến Harry lại đang trốn sau cây cột cách hắn không xa, hắn chỉ nhìn thấy thân hình to lớn của gã người lai Khổng lồ Hagrid mà thôi.

"Có phải là con nhện lớn bằng trái Quaffle? Những phòng học kia đã lâu không được dọn dẹp, dù có phát hiện ra thứ gì cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả. Nếu đám xui xẻo Nott và Travers (hai Tử Thần Thực Tử thời đầu) lúc dọn dẹp lầu một có bắt gặp Ông Kệ trong đồng hồ quả lắc, tôi cũng không thấy bất ngờ."

Tom mỉm cười gật đầu đáp lại đám học trò đi ngang qua mình, trong lòng lại thầm cười lạnh. Abraxas đuổi con Nhện Khổng lồ Harry và gã người lai kia nuôi, hy vọng là Harry không có lòng trả thù mãnh liệt của một Slytherin, nếu không, không chỉ đơn giản là bị phun đồ ăn lên mặt thôi đâu.

Ngẫm lại Malfoy chỉ vì chuyện đó mà bắt hầu hết đám học trò Slytherin từ lớp trên đến lớp dưới dọn dẹp Hogwarts là đủ biết ngay lòng trả thù của Slytherin mãnh liệt như thế nào rồi.

"Tôi thì lại rất ngạc nhiên đấy. Tom, sao cậu biết đám nhãi kia phát hiện ra một con nhện lớn như trái Quaffle?" Abraxas lười biếng khoát tay lên vai Tom, "Nói thật đi, Tom, con nhện kia có phải là của cậu nuôi trộm không?"

Tom nhướn mày, "Tôi có sở thích nuôi thứ gớm ghiếc như vậy sao? Hơn nữa, cậu cho rằng tôi có thời gian rảnh rỗi nuôi thú cưng?" Dù phải nuôi thú cưng, hắn cũng muốn nuôi một con mèo đen hơn... Nghĩ tới đây, trong đầu Tom liền hiện lên con mèo đen mắt xanh, trên trán cho một dúm lông màu trắng tạo hình tia chớp nhìn hắn gầm gừ trong hành lang bí mật lần trước. Chết tiệt, lẽ nào là nghe bàn tán nhiều quá, hắn lại bị thằng nhóc Harry Potter kia ám ảnh!

Tom vì bản thân bất giác nghĩ đến hình dạng hóa thú của Harry mà thầm nhíu mày, không hề chú ý đến những lời Abraxas nói sau đó, còn Abraxas vì đúng lúc gặp Charlus nên không chút nể mặt mà châm chọc, "Là một Slytherin, đương nhiên nên thực hiện tốt nội quy. Dù sao, Slytherin cao quý không giống Gryffindor không có quy củ, toàn bộ từ trên xuống dưới đều chỉ biết phá luật."

Đang đang cười nhạo Slytherin tự biến mình thành Gia tinh, mặt Charlus có chút đỏ lên, nhớ tới mình vừa mới được miễn lao động công ích, khí thế lập tức giảm xuống, có điều vẫn không phục mà trừng mắt nhìn Abraxas, "Nếu đã thực hiện tốt nội quy như vậy, sao không thấy cậu trừ điểm? Là Thủ lĩnh Nam sinh, không phải như vậy quá bất công sao?"

"Đám người đó không vi phạm nội quy, sao tôi phải trừ điểm?" Abraxas không chút chột dạ, cười cười hạ cánh tay trên vai Tom xuống, đi tới trước mặt Charlus, "Còn cậu, vừa rồi rõ ràng có nhìn thấy hai học trò vi phạm nội quy, sử dụng pháp thuật trong hành lang... ừm... là hai học trò Gryffindor thì phải. Còn nữa, học trò Slytherin lúc dọn dẹp phòng học trống phát hiện có người lén nuôi sinh vật nguy hiểm trong trường học, bên cạnh cái rương nhốt sinh vật đó có một cái khăn màu đỏ vàng, cậu nói xem, có phải là khăn của học trò Gryffindor làm rơi không? Đáng tiếc là con vật kia đã chạy trốn vào Rừng Cấm rồi, nếu không tôi sẽ đem nộp cho Chủ nhiệm nhà Gryffindor, giáo sư Dumbledore xem."

"Hừ!" Charlus chột dạ hừ một tiếng, quay đầu quát hai học trò đang dùng pháp thuật đùa giỡn với nhau, "Phạt hai trò trước giờ giới nghiêm hôm nay phải dọn dẹp sạch sẽ lầu hai của tòa lâu đài. Nếu như tôi phát hiện chỗ nào còn bẩn, tôi sẽ phạt hai trò dọn dẹp toàn bộ Hogwarts!"

"Nếu đã không trừ điểm..." Tom đang thầm phủ nhận việc bất giác nghĩ tới Harry không phải là vì hắn thích nó, lại bị tiếng quát của Charlus làm cho hoàn hồn. Hắn ngẩng đầu giả cười nhìn Charlus, dùng giọng điệu êm ái bồi thêm một câu, "...Mà bọn họ lại sử dụng pháp thuật bừa bãi trong hành lang, vậy phạt bọn họ lúc dọn dẹp không được sử dụng pháp thuật đi."

Vẻ tức giận trên mặt Charlus hơi cứng lại, sau đó nghiến răng nói thêm một câu với hai học trò đang ngây người: "Không được dùng pháp thuật!"