[HP] Trở Về Ma Pháp Giới

Chương 67: Tom quyết tâm



Từ thư phòng đi ra, Salazar và Godric sóng vai đi tới căn phòng Draco chuẩn bị cho bọn họ. Godric còn duy trì khuôn mặt tươi cười vui vẻ, đối với cái người thích trêu chọc kẻ khác này Salazar cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười, khi đi đến hành lang tầng dưới, hai người nhìn thấy có một người đã đứng chờ trước cửa, chần chừ, đó là Tom Riddle.

Nhìn lão tổ tông đi tới, Tom có chút khẩn trương mở miệng giải thích: "Bọn họ vẫn đang chơi cờ phù thủy, cho nên tôi..." Vô luận là Hắc ma vương sau này oai phong cỡ nào, hiện giờ đứng ở đây rốt cục cũng chỉ có tâm trí 16 tuổi, huống chi Salazar đứng trước mặt y là người đã từng hung hăng dạy dỗ y, khó tránh khỏi có chút bối rối.

"Hai người cứ từ từ hàn huyên, tôi đi ngủ." Godric rất thức thời mở cửa căn phòng bên cạnh, nhóc Tom này vừa nhìn đã biết là đến tìm Salazar.

Salazar nhướn lông mày, đứa nhỏ này chủ động đến tìm anh thật là có chút ngoài ý muốn: "Có chuyện gì?" Salazar cũng nghiêm túc, trực tiếp hỏi.

"Cảm ơn ngài đã cho tôi một cơ hội." Tom rất thành khẩn cảm ơn Salazar, y bây giờ đã rất rõ ràng mình năm đó có bao nhiêu ngu xuẩn, y cũng biết không phải mảnh hồn nào cũng có thể may mắn như y, có cơ hội để bắt đầu lại, huống chi y bây giờ còn có Harry làm bạn, người bạn khiến y cảm thấy ấm áp.

Bất quá Tom cảm ơn sai người rồi, vô luận là giữ mạng cho y hay giúp y dung hợp linh hồn đều là nhờ người vừa đi vào phòng ngủ kia. Hoặc là ở trong lòng Tom, người em trai giúp y là ý của người anh – Salazar sao.

Salazar có chút vui vẻ nhìn Tom, câu cảm ơn này là thật tâm, anh có thể nhìn ra, nhưng Tom tuyệt đối sẽ không vì nói cảm ơn mà đứng chờ ở chỗ này, anh cũng không mở miệng, chờ đời sau của anh tiếp tục.

"Còn có..." Tom biết hiện tại lời thỉnh cầu này khó có thể được đáp ứng, dù sao Salazar cũng rất không thích y: "Ngài có thể dạy tôi ma pháp không?"

Tom Riddle hôm nay mười hai tuổi, tất cả ma pháp đều được học lại từ đầu, đây cũng là một sự bắt đầu mới, y hôm nay mới tìm được mục tiêu cả đời này của mình, y muốn đánh bại 'mình tương lai' kia, đây là y nợ Harry, nợ Slytherin, cũng là nợ cả thế giới pháp thuật.

Nhưng mà y hiện tại tuyệt không phải đối thủ của người kia, cho dù Salazar không lấy đi ma lực của y thì y cũng đánh không lại cái người đã nghiên cứu Hắc Ma Pháp rất nhiều năm kia, Hắc ma vương có vô số kinh nghiệm thực chiến. Cho nên y cần một người thầy, một người thầy có thể dạy y trở nên mạnh mẽ, mà người duy nhất Tom có thể nghĩ đến chính là Salazar Slytherin, hắc phù thủy vĩ đại nhất trong lịch sử.

Salazar lẳng lặng nhìn ánh mắt kiên định của Tom, thừa kế huyết thống của anh, Tom đích xác là có tố chất để học Hắc Vu Thuật, huống chi thân thể được tạo, y cũng được coi là máu trong: "Vì cái gì?"

A? Có chút giật mình vì Salazar không trực tiếp từ chối y, Tom rất nhanh kịp phản ứng: "Đề đền bù sai lầm của tôi." Trả lời câu hỏi của xà tổ đương nhiên là càng thành thực càng tốt.

Cho tới giờ Salazar sắp xếp để cho Slytherin khôi phục danh dự nhưng anh chưa bao giờ nghĩ tới chuyện tự mình đối phó chủ hồn, như anh thấy, đào tạo ra con người não tàn kia chính là Slytherin sùng bái mù quáng cùng Gryffindor đề phòng kì thị, nếu là vấn đề của hai bên thì để người ở hai học viện này cùng nhau giải quyết đi.

Huống chi Salazar cho tới giờ cũng không nghĩ rằng chỉ cần anh giết chủ hồn thì thế giới pháp thuật sẽ trở nên an hòa, tín ngưỡng của Slytherin và Gryffindor khác nhau quá nhiều, không có chủ hồn thì bọn họ cũng sẽ đi các con đường khác nhau, sớm muộn cũng có sai lầm, mà hiện tại có chung một kẻ địch thì bọn họ sẽ phải hợp thành một phe, bọn họ phải hiểu nhau, phải hợp tác với nhau, tựa như năm đó anh và Godric, nếu không phải cùng lâm vào khốn cảnh thì hai người bọn họ hoàn toàn trái ngược nhau sao có thể hiểu nhau, hơn nữa còn phát triển tới ngày nay.

"Harry và ngươi cùng ngồi trên một cái thuyền." Harry Potter tuyệt đối là mục tiêu hàng đầu của Hắc ma vương, không thể thoát khỏi chiến tranh, Salazar nói lời này là ám chỉ Tom hợp tác với Harry, Tom một khi chính thức hiện thân chỉ sợ cũng phải trở thành mục tiêu trọng điểm của Hắc ma vương, cho nên Tom và Harry nhất định phải ở chung một chỗ.

"Tôi hiểu rõ." Tom có thể hiểu ý mà Salazar nói..., mặc dù y không hy vọng Harry phải mạo hiểm nhưng tương lai chiến tranh là không thể tránh khỏi, như vậy y cũng chỉ lựa chọn cùng Harry kề vai chiến đấu, cố gắng hết sức để bảo vệ Harry. Hơn nữa, từ trong lời nói của lão tổ tông, y cảm thấy Salazar cũng không định nhúng tay vào chuyện chủ hồn, cũng được, họa mình gây ra nên tự mình giải quyết.

Salazar tiến về phía trước hai bước, đứng trước mặt Tom sau đó bất ngờ tóm lấy cổ tay trái của Tom, dùng sức kéo về phía mình đồng thời nghiêng người dùng tay còn lại đánh mạnh vào cổ Tom, Tom thuận thế bị ngã ra đất, Tom ăn đau buồn bực hừ một tiếng, lúc này Salazar nhàn nhạt mở miệng: "Thứ ngươi cần học không chỉ có ma pháp thôi đâu."

Nói xong, Salazar trở về phòng ngủ, lưu lại Tom ngồi dưới đất ngẩn người.

Đồng ý? Cứ đơn giản như vậy đã đồng ý? Tom quả thực cảm thấy khó tin, y vốn đang chuẩn bị phương án đánh lâu dài. A, Merlin, này thực quá tuyệt vời, bỏ qua một bên những mục tiêu kia, tâm tình như một đứa trẻ, Tom lúc này chỉ muốn vỗ tay hoan hô, hắc phù thủy cường đại nhất lịch sử bây giờ là thầy của y rồi!

...

Sáng sớm hôm sau Draco cảm thấy không khí trên bàn ăn có chút kỳ quái, cậu cảm thấy cha mẹ mình có chút không tự nhiên, lại không giống đang tức giận, lại nói, cha cậu không vì cậu dắt Chúa Cứu Thế về mà phát giận đã khiến cậu ngạc nhiên lắm rồi, mà đối mặt với Tom không cha không mẹ, ông cũng không có biểu hiện bất mãn gì, này thật quá thần kỳ.

Đối với Draco mà nói, nếu có chỗ nào làm cậu cảm thấy buồn bực..., đó chính là hôm qua bất kể là đánh bài hay cờ phù thủy hay những trò khác thì cậu đều thua Tom, anh em nhà Jean kia thì không nói, tại sao ngay cả một Muggle bình thường cậu cũng chơi thua, cậu đã hỏi Harry, Tom ở trường thành tích thường thường, là một học sinh bình thường, chẳng lẽ nói trí lực của mình giảm xuống nghiêm trọng.

Sau khi ăn xong, Draco, Godric và Harry ba người đi xuống khu rừng phía nam ở trang viên Malfoy mạo hiểm. Draco đương nhiên phải đi dẫn đường, Godric hứng thú với đống dược liệu trong rừng, mà Harry vốn thích thám hiểm tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Về phần Salazar và Tom, hai người này không có hứng thú với trò dã ngoại, lựa chọn lưu lại, Lucius và Narcissa đi không được mà ở lại cũng không xong, theo lễ tiết, bọn họ nên ở trong sảnh tiếp đón hai người, nhưng mà ai có thể nói bọn họ biết, bọn họ phải tiếp đãi hai người này thế nào đây, cũng không phải trẻ con chân chính, cho ăn gì chơi gì thì được. Hai vợ chồng lúng túng ngồi trong đại sảnh, quyết định tuân theo lễ nghi quý tộc, chờ cấp trên ra lệnh.

"Malfoy tiên sinh, nhà ngài có phòng để luyện tập ma pháp không?" Salazar hỏi mà có ý khẳng định, gia đình quý tộc đều có một gian phòng đặc biệt dùng để luyện tập ma pháp, bốn phía có bố trí thần chú phòng hộ có thể phòng ngừa dấu vết Hắc Ma Pháp lộ ra ngoài.

"Đương nhiên là có." Lucius vội vàng đứng dậy dẫn đường, chỉ chốc sau liền dẫn hai người tới phòng luyện tập ma pháp chuyên dụng của trang viên Malfoy. Salazar hài lòng gật đầu dẫn Tom vào, sau đó thuận tay đóng cửa lại. Luôn căng thẳng thần kinh, Lucius trong nháy mắt bình tĩnh lại, hắn có chút đờ đẫn nhìn cánh cửa thật lâu, cuối cùng vẫn cứng ngắc xoay người rời đi.

Buổi chiều trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã tới bữa tối.

Harry chơi rất tận hứng, cậu cao hứng kể chuyến mạo hiểm trong rừng cho Tom, đột nhiên cậu phát hiện trên cổ Tom có một mảng xanh tím, cho nên cậu nhìn sát lại, hỏi: "Tom, cổ cậu sao lại thế này?"

"Không có gì." Nhìn Harry có vẻ không tin Tom chỉ đành bổ sung một câu: "Chẳng qua là không cẩn thận nên ngã một chút." Đâu chỉ là ngã một chút, phần cơ thể Tom bị quần áo che lại đều là mảng lớn xanh xanh tím tím. Salazar mượn phòng luyện ma pháp nhưng anh hoàn toàn không dạy một chút ma pháp nào, buổi học đầu tiên chính là luyện tập đánh nhau, với Tom mà nói chính là luyện bị đánh, Tom đáng thương lần này bị đánh không nhẹ.

Godric nhìn Tom có chút chật vật, trong lòng thầm nghĩ, tiểu quỷ, ngươi đã hài lòng chưa, nhớ năm đó ta còn thê thảm hơn ngươi nhiều. Draco có chút ngờ vực, Tom ngã thế nào mà bị thương ở cổ, mà vợ chồng Malfoy thì rất sáng suốt không mở miệng nói chuyện.

Lễ giáng sinh này có người vui vẻ, có người thê thảm, có người trôi qua trong lo lắng đề phòng, chớp mắt một cái cũng đã mau qua. Sau khi năm đứa bé trở lại Hogwarts, chuyến thăm quan Hogsmeade tới, học sinh năm ba chỉ cần có chữ kí của cha mẹ là có thể đi, Salazar và Godric đương nhiên có thể đi được, Draco đã muốn đi từ sớm, Harry không có chữ ký, Tom mới năm thứ hai, hai người này không đi được, dĩ nhiên đây chỉ là trên lý thuyết.

Tác giả: Tom trước mắt chỉ xem Harry là bạn, bất quá học kỳ này còn lễ tình nhân, có lẽ y có thể thông suốt ~~~

Chương sau, chính là buổi hẹn đầu tiên của Salazar và Godric ~~~

Buổi hẹn thất bại – hai người đàn ông có EQ cực thấp ( tuy nói kết quả có chút thất bại, nhưng tuyệt đối là kỷ niệm đáng giá ~~~ ha ha, kính thỉnh mong đợi ~)