[HP] Trở Về Ma Pháp Giới

Chương 75: Lễ tình nhân vui vẻ



Sirius có lẽ có lúc lỗ mãng xúc động nhưng tuyệt không phải người không có não. Mặc dù hắn rất muốn sớm bắt được Peter nhưng cũng không ngu xuẩn đến mức tùy tiện chạy khỏi phòng ngủ, hắn biết một khi bị bại lộ hành tung sẽ như thế nào, cho nên hắn lựa chọn rất sáng suốt - ở nguyên trong phòng Harry, vừa trông chừng con đỡ đầu của mình vừa nghỉ ngơi dưỡng sức chờ thời cơ.

Cuộc sống bình thản trôi qua, không có hoạt động ngoại khóa nên mọi chuyện có chút thiếu thú vị. Cho nên ngày này càng được coi trọng – ngày 14 tháng 2, lễ Tình nhân.

Mặc dù học sinh không thể ra ngoài mua đồ nhưng vẫn có thể đặt hàng. Các học sinh không trực tiếp mua socola có sẵn ngoài hàng mà thích tự mua nguyên liệu về làm, dĩ nhiên tất cả đều là nữ sinh. Salazar và Godric hoàn toàn không cảm thấy cuộc sống có gì thay đổi.

Đến sáng ngày lễ Tình nhân, tất cả trở nên hỗn loạn mà thú vị.

Các nữ sinh Gryffindor thể hiện đầy đủ bản tính dũng cảm của sư tử, bữa sáng, một nhóm lớn nữ sinh, trước mặt bao người vọt tới vị trí chủ tịch ở bàn dài Slytherin đưa socola cho Godric.

Khắp Hogwarts đều biết anh em nhà Jean thích đồ ngọt, cho dù bọn họ từ chối lời bày tỏ của mình cũng nhất định sẽ nhận socola, chỉ cần để bọn họ ăn tâm ý của mình là được.

Quả nhiên Godric có chút không hiểu gãi gãi đầu, đối mặt với sự nhiệt tình của các cô bé, anh vui vẻ nhận socola. Ở học viện Gryffindor, Godric được hoan nghênh thế nào ai cũng biết, anh tính cách hoạt bát nhiệt tình nên luôn được các sư tử nhỏ yêu thích. Hơn nữa anh lớn lên đẹp trai khí độ, động tác tiêu sái, cũng khó trách có nhiều nữ sinh mê luyến anh như vậy.

Năng lực của Salazar cũng không ai có thể chối cãi, mặc dù anh bình thường đều rất lãnh đạm nhưng từ việc anh thường xuyên tình nguyện giúp mọi người học tập, mọi người vẫn nghĩ anh là một người mặt lạnh tim nóng. Cầm socola đến tỏ tình với anh đa phần là nữ sinh Ravenclaw, Salazar học thức uyên bác cho tới nay vẫn luôn là thần tượng của Ravenclaw, ngay cả viện trưởng Ravenclaw cũng từng ở sau lưng anh bày tỏ, anh hiếu học như vậy nên vào học viện Ravenclaw chứ không phải Gryffindor. Hơn nữa, phần lớn nữ sinh Ravenclaw đều thích nam sinh trầm ổn, các cô thích Salazar hơn cũng là chuyện bình thường.

Nữ sinh Slytherin luôn luôn lý trí, các cô thích kẻ mạnh cho nên bọn họ sùng bái chủ tịch học viện Godric, nhưng các cô rất không thích loại người khoa trương càn rõ, cho nên mục tiêu của các cô cũng không phải anh, các nữ sinh Slytherin cấp thấp đều ái mộ tiểu vương tử bạch kim Draco. Phần lớn nữ sinh Slytherin đều có đối tượng yêu thích của riêng mình, cũng không chuyên chú vào một loại người nào cả, bất quá, có hai nữ sinh Slytherin năm sáu đặc biệt gây chấn động, các cô dùng bộ dạng cao ngạo nghiêm túc đi tới bàn dài Gryffindor, tặng socola cho Salazar.

Salazar trước kia cũng không bị nữ sinh vây công, đây là lần đầu tiên, anh có chút nho nhỏ không được tự nhiên nhưng vẫn nhận lấy socola.

Cho nên bữa sáng của Godric và Salazar tạm thời biến thành một bữa tiệc socola lớn. Toàn bộ thầy trò lần này đã tận mắt chứng kiến năng lực ăn đồ ngọt của hai vị này, chỉ thấy hai người mặt không đổi sắc ăn sạch toàn bộ một đống lớn socola, các học sinh ngồi cạnh họ vẻ mặt đồng loạt dại ra. Đáng nhắc tới chính là bên trong một vài gói socola có hai ba cái bỏ thêm Tình dược. Lễ tình hàng năm vẫn có một vài cô bé dùng cách này, đáng tiếc chính là ma dược không có hiệu quả với Salazar, mà Godric vô cùng nhạy cảm với ma dược, mặc dù ăn phải socola chứa Tình dược nhưng anh vẫn vừa ăn vừa dùng ma lực hóa giải, cách vượt qua tác dụng của ma dược đối với anh là chuyện nhỏ.

Nhóc Harry làm Chúa Cứu Thế Gryffindor nên cũng có người yêu thích – Ginny Weasley, cô bé tóc đỏ này luôn thích Harry cho nên cô tỉ mỉ chuẩn bị một khối socola hình trái tim thật lớn, sau đó lấy hết dũng khí tới bên cạnh Harry, tặng cho cậu.

Harry cũng không thể so sánh được với hai lão yêu quái ngàn năm – Salazar và Godric, mặt cậu lập tức đỏ bừng, cậu thậm chí không dám nhìn ánh mắt đầy mong đợi của Ginny.

Tom nhìn cảnh đó liền cảm thấy có chút tư vị, năm thứ hai y luôn biểu hiện rất bình thường, đương nhiên sẽ không có ai tặng y socola, nhưng Harry... y từ xa nhìn thấy Harry cười cười với Ginny, sau đó, tim y đột nhiên trầm xuống.

"Cậu làm sao vậy?" Ngồi bên cạnh y, Colin kéo kéo tay áo y, bên cạnh đột nhiên phát ra khí áp thấp khiến Colin không được tự nhiên.

"Không có gì." Tom quay đầu đi, nghiến răng nghiến lợi trả lời. Con gái nhà Weasley chết tiệt!

Tom trong lòng đột nhiên cảm thấy sự khác thường. Y này là thế nào, Harry chỉ là bạn tốt của y, không phải sao? Tom nhíu mày, nhưng mà y không thích Ginny đứng cạnh Harry, chướng mắt vô cùng. Y híp mắt nhìn về phía Harry, Harry lúc này đã nhận socola nhưng cô gái kia lộ ra vẻ mặt có chút thất vọng, nhìn dáng vẻ có lẽ là Harry không đáp ứng cô nàng.

Harry đúng là không đáp ứng Ginny, trong mắt cậu, cậu vẫn coi Ginny như em gái, thật sự cậu cảm thấy cô có chút đáng yêu, nhưng để làm người yêu thì không phải, cảm giác, cảm thấy sai chút gì đó. Lúc này cậu cảm thấy dường như có ai đang nhìn cậu, Harry vừa nghiêng đầu liền thấy Tom, sau đó cậu lập tức quay đầu đi.

Harry lập tức hối hận, cậu đang làm gì thế này, giống như mình đang làm việc gì trái lương tâm vậy. Cho nên cậu lập tức quay đầu lại, cười cười với Tom.

Nụ cười này có ảnh hưởng sâu sắc, Tom chậm rãi cúi đầu chuyên chú ăn thức ăn, trong lòng không ngừng tính toán, nhớ lại, từ khi y vào trường, Harry vẫn chủ động quấn lấy không dứt, đứa nhỏ này là người đầu tiên kích thích y, như vậy....

Tom không phải là kẻ ngu ngốc trong tình cảm, vừa nghĩ một chút y đã hiểu được tâm tình của mình. Trong lúc vô tình, Harry ở trong lòng y đã không chỉ là bạn nữa rồi, sự quan tâm kia, những nụ cười kia, hết thảy y đều muốn chiếm lấy cho riêng mình, những thứ đó là của y, tâm tình Tom trở nên vui vẻ, bắt đầu từ hôm nay, y phải cùng Harry bồi dưỡng tình cảm một chút,

...

Lễ tình nhân đến, lớp vẫn phải lên. Tính tình Snape vì ngày lễ mà bạo phát, dưới mắt hắn, loại ngày lễ này ngoại trừ kích thích hormone của đám nhãi con thì hoàn toàn vô dụng, nhìn đám sư tử ngu xuẩn vẻ mặt không yên lòng, điển hình cho việc tâm tư đã bay đến chuyện hẹn hò rồi.

Snape tích cực phun nọc độc, mấy ngày này bị sư tử tổ dạy dỗ, trừ trình độ ma dược, tài nghệ mắng chửi người càng tăng cao một bậc, vì cách dạy của Godric cũng tương đối kịch liệt. Godric thảnh thơi chế tác thuốc Mê muội, trong lòng âm thầm phỏng đoán, đệ tử của anh có phải vì không nhận được socola nên cảm thấy khó chịu sao.

Thật ra thì Snape có nhận được socola, một cái duy nhất, là con cú mèo trực tiếp đưa tới hầm của hắn, Snape không giải thích được, hắn còn cẩn thận kiểm tra gói socola kia, không có vấn đề, cũng không phải người nào bày trò đùa dai. Snape cũng không nhận ra là ai đưa mình loại đồ này, cho nên hắn ném socola qua một bên, không thèm để ý tới, có lẽ đầu con cú mèo bị hỏng rồi nên đưa sai địa chỉ.

Đến tối các học sinh cũng không trở về ký túc sớm như mọi khi, bọn họ từng đôi từng đôi chạy đến thư viện hẹn hò (vì trời vừa tối, bên ngoài thì Giám ngục bắt đầu dò xét), còn có một số học sinh thì chạy vào phòng học hẹn hò. Nhóm độc thân không tìm được bạn thì cùng nhau chơi cờ, tâm sự, bạn hẹn của Salazar và Godric không thể nghi ngờ là một đề tài vô cùng tốt, huống chi hai người này không hề đáp ứng bất kỳ một lời tỏ tình nào của các nữ sinh, mọi người cũng đang bàn tán, người trong lòng họ rốt cục là ai.

Salazar lúc này đang ở trong phòng ngủ, hôm nay thư viện thực không thích hợp để đọc sách, giường bên cạnh thì Sirius đang nằm, Harry bị Tom kéo ra ngoài, Ron không chịu được cô đơn, cậu nhỏ tìm hai anh trai sinh đôi đi chơi.

Godric cũng ở trong phòng ngủ, anh cảm thấy nhàm chán, theo lý mà nói, lẽ tình nhân anh nên cùng Salazar hẹn hò đi, cho dù tản bộ cùng nhau cũng tốt, đúng, tản bộ đi, rừng cấm thanh tĩnh mát mẻ rất thích hợp cho việc tản bộ buổi tối. Ngàn năm trước, Godric thường chạy vào rừng cấm tản bộ, thuận tiện hái ít dược liệu, càng đến gần thiên nhiên, tâm tình lại càng thư sướng.

Nhưng mà... Godric khẽ nhíu mày, bên ngoài có Giám ngục, tuy anh không sợ quái vật kia, nhưng anh tâm tình không tốt, bị Giám ngục quấy nhiễu thực không thể hăng hái nổi. Godric nghiêng đầu, khi anh nhìn thấy con chuột trong lồng, anh cười, anh đã nghĩ ra biện pháp.

...

Salazar đang ngồi trên giường lật sách đột nhiên anh nghe thấy một thanh âm rất nhỏ, thật giống như có gì đó gõ cửa sổ, anh quay đầu nhìn, ngây ngẩn cả người.

Ngoài cửa sổ lộ ra nửa cái đầu nhỏ, gõ cửa sổ chính là một cái móng vuốt nhỏ, không sai, chính là móng vuốt, treo bên ngoài chính là một con sư tử con. Animagi chắc là không bị Giám ngục ảnh hưởng cho nên Godric tùy tiện trèo bên ngoài, lúc này Giám ngục đang quanh quẩn xung quanh tòa thành. Godric vốn muốn trực tiếp đi vào tìm Salazar nhưng anh nhìn Bản đồ Đạo tặc mới phát hiện trong phòng ngủ của Salazar lại có thêm một người, bất quá nhìn cái tên Sirius, Godric cũng hiểu được, cho nên anh mới đi lối cửa sổ.

Salazar hiếm khi dùng sách che mặt mình, buồn bực cười, trong ấn tượng của anh, trước kia Godric vẫn thích biến thành động vật để đi dạo, bất quá trước kia là một con sư tử mạnh mẽ, hiện tại... Salazar liếc mắt nhìn Sirius còn đang ngủ, sư tử con ngoài cửa kia còn không lớn bằng một nửa con chó này.

Salazar đẩy cửa ra khỏi phòng ngủ, sau đó trực tiếp dùng Ảo ảnh di hình ra ngoài cửa sổ, tay phải ôm lấy sư tử nhỏ, lần nữa biến mất, nhìn Godric như thế cũng biết cậu ta muốn ra ngoài đi dạo một chút. Salazar trực tiếp mang Godric vào rừng cấm, nơi này Giám ngục nhiều hơn, ở trong rừng bay tới bay lui.

"Tản bộ, đúng không?" Salazar hài hước cười cười với sư tử nhỏ, Godric chính là người không chịu ngồi yên.

Thật lâu không sử dụng hình thái Animagi, Godric cảm thấy vô cùng thoải mái và tự tại, anh nhảy xuống mặt đất sau đó vui vẻ chạy vào trong, huy chương Gryffindor chính là dùng hình thái Animagi của anh mà định ra, đủ để thấy anh yêu thích hình thái của mình thế nào, nhân tiện nói luôn, huy chương Slytherin thật ra là dùng bộ dạng của Aisha mà định ra, bất quá trải qua ngàn năm, hình dạng có chút khác biệt nên nhóm Draco mới không nhận ra.

Kết quả là một người một sư tử ở trong rừng cấm đầy Giám ngục bay lượn đi dạo suốt một tối, cho đến hừng sáng mới trở về.