Hùng Thiên Đại Lục

Chương 123: Rượu và Giai Nhân



Đêm vui, chén rượu rót thêm đầy

Ta cùng người, hội ngộ nơi đây

Nhật nguyệt, sáng soi tình tri kỉ

Rượu còn đầy, người đã tự say.

....

Sau đó 2 người đi đến một gian tiểu trúc. Trên đó đó có cái bàn đá với vài món ngon.

Hai người ngồi đối diện nhau. Lạc Tinh cũng không biết nói gì cô nàng này thật bí ẩn.

"-Này lâu ngày không gặp, nhìn ngươi thay đổi ghê." Lê Bích Trân nhìn thấy Lạc Tinh như thay đổi thành một người khác, Kiếm Ý nội liễm. nhưng không che nổi sát ý dâng cao. Nhìn như một kiếm khách xông pha trận mạc vài chục năm. Nàng là người tu kiếm, nên hết sức tinh tường. Biết chắc Lạc Tinh đang tu kiếm ý.

"-Sao bẳng ngươi, ngay cả tên và chức vụ cũng thay đổi.."

"-Chứ sao bổn công chúa luôn bí ẩn mà.."

"-Há...đúng là con ông cháu cha có khác. Ta hơn 10 năm lăn lộn, vất vả mới bò lên làm thành viên chấp pháp đội. Mà ngươi đã là thống lĩnh rồi."

"-Con ông cháu cha là gì."

"Ý là có người nâng đỡ.."

"-Hừ nếu ta không nâng đỡ thì cửa chấp pháp đội ngươi còn không lết vào được."

"-Vậy đa tạ ngươi rồi, ta cũng đoán ra có người nâng đỡ. Nhưng mà nâng đỡ lên làm lính gát cổng ha ha."

"-Gát cổng cái đầu ngươi. Biết bao nhiêu người xếp hàng xin vào mà không được. Không nói chuyện cũ, lâu ngày không gặp cho ta vài thố Thiên Yến đi.."

"-1 thố 300 Linh Ngọc.."

"-Mơ đi..10 Linh Ngọc.."

"-Được rồi cho nàng, 10 Linh ngọc Ca đây lười lấy."

Lạc Tinh lấy ra một thố Thiên Yến cùng 1 bầu Thiên Nhưỡng.

Sau đó, Lạc Tinh cùng Lê Bích Trân đối ẩm, ăn Thiên Yến một chút.

"-Lần này đa tạ lần trước ngươi tặng Ngũ Tinh Tiễn cho ta "

"-Không có gì. Ngươi gặp nguy hiểm à."

"-Uhm. 1 tên Trưởng Lão Ngoại Môn của Địa Ngục Môn tìm tới cửa. May mà Ca anh minh thần võ, nhất tiễn phá càn khôn"

"- Ngươi ít có biết gây chuyện quá. Kẻ thù gì mà có nội tình mạnh thế Trưởng Lão Ngoại Môn ít nhất Nhị Chuyển cảnh giới"

"-Mà sao dạo gần đây tìm không ra Ngũ Tinh Tiễn nữa. Ta còn 5 ngàn điểm cống hiến nhưng không mua được.."

"-Ngươi cho ta 5000 điểm ta cho ngươi 8 mũi tên thế nào."

"- Thành giao." Lạc Tinh vui vẻ đồng ý.

"-Tốt "

Hai người lập tức trao đổi. Lạc Tinh có suy nghĩ hình như cô nàng lũng đoạn Ngũ Tinh tiễn nên mình mới không mua được.

"-Tam Linh Bí cảnh là gì..?"

"-Là một nơi tốt nhưng 30 năm mở 1 lần. Trong đó có tác dụng giúp cho những tia linh lực trong cơ thể dễ dàng dung hợp với nhau hơn. Ta là thống lĩnh được đặc cách đi vào. Ngươi thì phải cố gắng đó.."

"Chuyện nhỏ, Ca không quan tâm.."

"-Ngươi chỉ đạt Mệnh Môn Nhất Chuyển thôi. Trong chấp pháp đội không hiếm Nhị Chuyển đâu.."

"-Sau nàng biết ta là Nhất Chuyển.." Lạc Tinh giựt mình.

"-Ta có thần kỹ Chân Thực Chi Nhãn, có thể phát hiện điểm yếu hoặc năng lực của người đối diện.."

"Yên tâm ngươi thích giả nai ăn thịt hổ thì cứ giả nai. Ta không nói ra. Nhưng thù lao phải có.5 Thố Thiên Yến, 10 bình Thiên Tửu " Thấy Lạc Tinh ra vẻ cảnh giác, nàng cười nói.

"-Uhm. Ngươi bóc lột nhiều thế" Lạc Tinh đành nén đau lòng đưa cho nàng 1 hộp trữ vật.

"-Ngươi không hỏi sao ta được làm Thống Lĩnh à?"

"-Ngươi không thích nói thì ta hỏi làm gì. Mỗi người điều có bí mật.."

"-Tốt..cạn ly. Yên tâm ngươi theo bổn công chúa lăn lộn sẽ không sai đâu." Lê Bích Trân vỗ ngực cười nói. Khổ nổi con trai vỗ ngực không sao. Cô nàng vỗ ngực Lạc Tinh có cảm giác lưỡi khô miệng đắng.

"-Đúng là hại nước hại dân mà!"

Nhìn nàng 2 mắt lúng liếng, môi đỏ hồng mỗi khi cười như hoa quỳnh nở rộ, đúng như câu Nhất Tiếu Khuynh Thành. Bàn tay nàng trắng nõn. Thon thả như búp sen, mỗi lần khẽ vuốt tóc là như đóa băng liên đua nở trên suối tóc đen huyền óng ả. Lại thêm hương thơm từ mái tóc tỏa ra ngào ngạt.

"-Ôi! anh hùng khó qua ải mỹ nhân"

Lạc Tinh cố gắng đối ẩm một chút, rồi vội vã xin phép ra về, kẻo Ma Tửu nhập thân thì nguy...

Còn 1 tháng, Lạc Tinh dù cố gắng dung hợp toàn bộ thời gian, cũng sẽ không đủ số 3 vạn tia Linh lực Màu Cam. Nên đành dùng thời gian đó để tìm cách xác nhập tinh hoa của 2 chiêu thức kế tiếp lại.

Thời gian trôi qua, thời gian thi đấu đã đến. Lạc Tinh lập tức đến địa điểm tập hợp tại Tây Nguyên Lĩnh. Sao đó khoảng 880 người dự thi được mang tới Thăng Long Đài.

Nơi này Là một sân thi đấu rộng rãi. Chỉ Có 10 võ đài nên sẽ lần lượt lên thi đấu. Sức chứa cũng khá lớn, dù có 100 vạn người vẫn dư dã. Hầu như khán giả là một số đệ tử Nội môn và một số Trưởng lão quản lý đêan dự khán nên khá trống trải. Vé vào cửa không hề rẻ 1000 Linh Ngọc 1 người.

Sau khi nghe thể lệ cuộc thi đấu.

Lạc Tinh bắt đầu theo nhóm người xếp hàng lên bốc thăm ngẫu nhiên.

"-Số 700, chắc là ta đánh trước rồi" Lạc Tinh đi lại sân thi đấu số 7 Chờ đợi.

"-Số 700 và 799 lên đài."

Vòng đầu gặp một Mệnh Môn Viên mãn dùng vũ khí là búa.

"- Ta là Lôi Cuồng"

"- Ta là Lạc Tinh"

"- Không được giết người hoặc phế đối phương. Có thể dùng Thần Kỹ. Bắt đầu đi." Vị trọng tài hô.

Cảm giác đối phương không nhanh, nên Lạc Tinh lập tức lợi dụng Tốc độ lao nhanh tới.

"- Kiếm Tảo Hoành Thân."

"Keng! keng..."

"- Phong Kiếm Áp Đỉnh. "

"-Choang.."

Toàn bộ công kích bị 1 vòng tròn màu vàng như cái chuông đỡ lấy.

"-Phòng ngự mạnh nha " Lạc Tinh khen ngợi. Đối phương quả thật chậm chạp, nhưng có Thần kỹ phòng ngự toàn phương vị. Đủ cho dưới Mệnh Môn Nhất Chuyển không ai công phá được.

Lạc Tinh không ham chiến mà lùi lại. Ngay lúc đối phương huy động chiến Phủ của mình tấn công. Thì Lạc Tinh đã di chuyển qua hướng khác. Sau ba lượt, không thấy đối phương có gì đặt biệt. Nên Lạc Tinh không muốn kéo dài. Dù sao đối phương chỉ quan tâm phòng ngự. Đánh một chiêu lại thủ một chiêu.

"-Thử thành quả tu luyện một chút xem "

Sau Khi Lôi Cuồng Tấn công xong lượt thứ 4, Lạc Tinh nhanh chóng áp sát.

"- PHONG KIẾM."

"-Roẹt" Một loạt kiếm tạo hình chữ A sao đó vô số tia kiếm ngang dọc, lên xuống ấn xâu lên chuông vàng phòng ngự.

"-Xoẹt..Xoẹt"

Lớp phòng ngự tan chảy ra. Tạo một khe hở. Lưỡi kiếm Lạc Tinh nhanh như điện len lỏi vào khe hở đó. Sao đó không có gì bất ngờ, mũi kiến đã gát lên vai tên Lôi Cuồng.

"Ngươi thua!"

"- Sao được, phòng ngự của ta ngay cả Nhất Chuyển cao thủ cũng không phá nổi."

Lạc Tinh chỉ cười không nói.

"-Số 700 Lạc Tinh thắng."

Thi đấu xong trận của mình. Lạc Tinh cũng không nhìn xem những người khác thi đấu, mà bắt đầu ngồi xuống tu luyện.

Sáng hôm sau vòng thi đấu thứ 2 bắt đầu.

"-Số 700, 797 ra sân " Vị trọng tài hô lớn.

Lần này Lạc Tinh đấu với Lý Thanh Phượng. Nàng là Mệnh Môn Nhất Chuyển.

Đối phương sao khi chào hỏi lập tức dùng Đao tấn công..

Ánh đao lăng lệ, nhanh, mạnh. Lạc Tinh lấy nhu thắng cương, không dùng công đối công mà dùng Lạc Lôi bộ né tránh toàn bộ. Thỉnh thoảng mới dùng Tinh Hoa Lưỡng Nghi Kiếm hóa giải. Dù sao tuy học Vạn Kiếm Quy nhất. Nhưng muốn Quy Nhất đầu tiên phải hiểu tường tận mỗi chiêu, mỗi thức mới dung hợp được. Đối với người khác là trận tranh tài. Đối với Lạc Tinh còn thêm cả học hỏi đối thủ, lợi dụng thực chiến để thử nghiệm, rèn luyện bản thân. Xem đối thủ là người giúp mình hoàn thiện võ kỹ.

Từng kiếm Lạc Tinh đánh ra như lưu thủy trường không. Lớp sau tiếp lớp trước.

Lý Thanh Phượng ban đầu nghĩ mình hơn đối phương một cảnh giới, sẽ dễ dàng chiến thắng. Nhưng càng đánh nàng càng phát hiện mình không hề áp chế được đối phương. Đành dùng tới võ kỹ mạnh nhất của mình.

"-Thiên Đao Loạn Trảm."

Ngàn ánh đao chém xuống, kết hợp Linh Lực Nhất Chuyển. Đao chưa trúng mà quần áo Lạc Tinh cơ hồ gần như bị xé nát.

"-Không được rồi, Từ Thạch Giáp hư mất." Lạc Tinh nhanh chóng thu áo vào hộp trữ vật. Đồng thời khởi động thần kỹ phòng ngự Hoàng Long Khải Giáp.

Toàn thân Lạc Tinh được lớp vảy địa Long che kín. Nếu lỡ bị Đao khí chém trúng cũng không sao.

Sau vài lượt bị từng lưới Đao vây lấy. Lạc Tinh dùng Cuồng phong Loan Kiếm đón đỡ từng chút một. Rồi lợi dụng một khe hở thoát ra ngoài..

Cũng may thường xuyên chiến đấu với vài vạn con Yêu Linh, nên khả năng xoay chuyển trong phạm vi hẹp của Lạc Tinh có thể nói đạt trình độ nhập vi. Mặc cho ngàn tia đao len lỏi, Lạc Tinh vẫn đảm bảo nó chỉ vừa xượt qua người mình.

"-Sao thế được?" Lý Thanh Phượng ngạc nhiên.

Lạc Tinh sau khi xuyên qua thiên đao vạn ảnh, đã lao đến gần nàng.

Lý Thanh Phượng nóng lòng, phát động Thần kỹ.

"- Phượng Dực Trảm."

Lại hơn vài trăm mũi Bán Nguyệt Đao bay theo những quỹ tích khó lường xông tới. Lạc Tinh tiếp tục du động như hình một tia sét. Lúc trái lúc phải, len lỏi xông về trước, chỉ tiến chứ không lui. Mấy năm trời mặt áo Từ Thạch Giáp khiến Tốc độ Lạc Tinh tăng lên trên diện rộng, vừa cởi ra Lạc Tinh nhanh hơn gấp bội.

"- Phong Quyển Tán Vân"

Lưỡi phong đao Phượng Dực trảm cuối cùng bị đánh tan tác.

"- Luân thân Sát Địch." Lý Thanh Phượng quá bất ngờ, Thanh Đao bị Lạc Tinh đánh văng đi.

Sau đó mũi kiếm đã đặt trên cổ nàng."

"- Sao thế được, ta lại thua 1 Mệnh Môn Kì viên mãn?" Nàng ta không tin nổi. Hình như bị tổn thương sự tự tin. Hai mắt đỏ hồng.

"- Nàng tấn công mạnh nhưng lại phòng thủ yếu. Không trách ta được."

Lạc Tinh đi xuống võ đài. Tìm một góc khuất mới lấy một áo chấp pháp khác mặt vào. Sau đó giải trừ Hoàng Long Khải Giáp.

"-Ha ha... May quá cái quần còn nguyên."

Lạc Tinh khi thi đấu mở Hoàng Long Khải Giáp, thì điều khiển cho cơ thể chỉ cao 2 mét. Nhằm dấu thực lực khỏi bị người khác chú ý. Nhất là làm vậy thì khi giải trừ biến thân mới không ở hoàn cảnh trần truồng như nhộng. Phải biết quần áo Tứ Tinh, Ngũ Tinh có khả năng co dãn gấp mấy lần trang phục bình thường. Nhưng dạo này Lạc Tinh đạt Mệnh Môn Nhất Chuyển rồi, khi dùng thần kỹ thì thân thể đã cao lớn cỡ 5 mét. Nên dù quần áo co giản ra gấp 3 lần vẫn không vừa thân hình Lạc Tinh thành ra rách hết.

Vì thế Khi Lạc Tinh giải trừ biến thân là thành trần như nhộng ngay. Sau 1 thời gian tu luyện, Lạc Tinh cũng học được cách thu nhỏ thần kỹ giống như cách Lạc Dương từngbl rút ngắn thời gian mở Thần Kỹ của mình.

Vô tình làm vậy, Lạc Tinh lại đạt được 1 niềm vui ngoài ý muốn. Tốc độ khi thu nhỏ biến thân cũng sẽ nhanh hơn năm phần. Và thời gian kéo dài Thần Kỹ đó cũng lâu hơn năm phần. Đương nhiên sức mạnh lại giảm đi năm phần so với biến lớn hoàn toàn. Được cái này mất cái kia thôi. Lạc Tinh cũng không buồn phiền làm gì.

Kết thúc trận đấu. Lạc Tinh lại ngồi xuống suy nghĩ lại những kinh nghiệm của trận đấu vừa rồi. Xem các thao tác, chiêu số mình vừa thực hiện có hợp lý chưa. Chiêu thức nào không cần, hay dư thừa. Cách nào để có thể khiến ít tốn linh lực nhất. Cũng như nghĩ lại cách Lý Thanh Tuyết điều khiển Linh Lực Nhất Chuyển kết hợp võ kỹ của nàng.

Mãi mê suy nghĩ, Một đêm lại trôi qua. Vòng thi đấu thứ 3 chuẩn bị bắt đầu.

Lạc Tinh đành ăn vội một con Tử Yến nướng rồi chờ tới lượt thi đấu.