Hương Vị Mật Ong

Chương 3: Thông báo



Editor: Dương Xỉ (Wattpad.com)

Ôn Tâm trải qua một ngày ăn ăn ngủ ngủ rồi lại tiếp tục nỗ lực tìm công việc. Vốn dĩ đã bỏ qua sự việc mà nữ Beta kia nói tới, trí não của cô lại vang lên.

"Gì thế? Mình có người quen à?" Ôn Tâm có chút không hiểu. Trong trí não, cô cũng không có ghi nhận bất kỳ số điện thoại nào. Ngay cả một tháng này dù ở trường hoặc ở nhà, cô cũng cảm nhận được Ôn Tâm thuộc dạng người không có bằng hữu.

Đương nhiên đối với Ôn Tâm ngày đầu mới đến đây thì xem chuyện đó là chuyện tốt. Sẽ không bị ai phát hiện ra chủ nhân của cơ thể này biến thành người khác. Nói tới nói lui, ai đang gọi điện thoại vậy? Cô có chút do dự, nhưng số điện thoại kia dường như nếu không có người bắt máy thì vẫn sẽ hừng hực khsi thế mà gọi tiếp, Ôn Tâm không còn cách nào khác chỉ có thể chuyển tiếp số điện thoại mà nghe.

"Xin hỏi có chuyện gì không ạ?"

"Cái đó...Ôn tiểu thư, có phải em quên cuộc hẹn hôm trước không?" Bên kia truyền đến một giọng nữ quen thuộc, chỉ có hơi chút run rẩy nhẹ trong câu nói mà thôi.

"Cuộc hẹn?" Ôn Tâm nghi hoặc nghiêng cả đầu về một phía.

"Em mấy ngày nay còn chưa kiếm được việc làm. Sao có thể có cuộc hẹn nào chứ?"

" Không không không, em có nhớ hôm trước làm kiểm tra có chút phát sinh chuyện ngoài ý muốn không?" Giọng nữ Beta vội vàng nói.

"Hả? Em tưởng chị giỡn, nên em cũng không có ý định đến. Sao thế ạ? Cơ thể em không phải có gì đáng lo chứ?" Ôn Tâm kỳ quái hỏi.

"Không phải nguyên nhân thể chất. Nói chung là, phiền em đến đây một chuyến." Đối phương lo lắng nói xong, cũng không thèm chờ Ôn Tâm phản ứng mà cúp ngang.

Không hiểu cái gì hết! Ôn Tâm lẩm bẩm trong lòng. Nhưng nghe người ta vội vàng như vậy, lại là nhân viên làm việc ở một nơi có cơ cấu quan trọng của quốc gia. Không đi thì có chút tội bọn họ, nhưng mà sẽ không tới tận nhà bê mình đi chứ? Suy nghĩ một chút Ôn Tâm liền run rẩy cầm cập, vẫn quyết định đi thôi.

Vì tiết kiệm thời gian, Ôn Tâm quyết định đi xe quá khứ, để người ta chờ hai tiếng đồng hồ cũng không phải phép. Xe này mười phút liền tới nơi, Ôn Tâm đối với lộ trình hai tiếng lần trước, cảm thấy tan nát cõi lòng ngay lập tức. Nhìn 10 điểm tiền xe bay đi, cô cảm thán, người nghèo như cô không nên đi xe a.

Vừa mới xuống xe thì có mấy người chạy vọt tới.

"Oái? Sao..." Ôn Tâm sợ hết hồn, theo bản năng lùi về phía sau, nhưng nhìn thấy đối phương là người quen thì lại dừng bước.

"Ôn tiểu thư, cuối cùng cô cũng tới, chúng tôi chờ cô rất lâu." Nữ Beta luôn có cảm giác mừng đến phát khóc luẩn quẩn trong đầu, Ôn Tâm liền nghĩ chính mình tới nơi này thật sự quan trọng đến vậy sao?

"Thật xin lỗi. Em cứ tưởng câu đó đều được nói với mọi người nên em không có để trong lòng lắm>" Ôn Tâm xin lỗi.

"Không không, là nhân viên chúng tôi chưa nói rõ ràng. Đây là khuyết điểm của chúng tôi. Ôn tiểu thư, mọi người đều đang chờ tiểu thư, mời cô đi theo tôi.: Nữ Beta dơ tay mời, dẫn Ôn Tâm đi lên tầng hai.

"Chờ chút đã, tại sao cơ?" Ôn Tâm khó hiểu hỏi.

"Vài ngày trước không phải Ôn tiểu thư đã thử gien ghép đôi sao? Đối tượng được ghép đôi với cô đang chờ cô đấy?" Nữ Beta đơn giản mà tóm tắt rõ ràng.

"Gien ghép đôi à?" Ôn Tâm tròn mắt, cô mặc dù đối với thế giới này chưa tiếp thu mấy. Nhưng với cái gien ghép đôi thì tuyệt đối không xa lạ gì. Bản thân cô đây là không cẩn thận mà đi tìm đối tượng mất tiêu!

"Đúng vậy, trước hết xin chúc mừng Ôn tiểu thư." Nữ Beta gật gật đầu nói, chỉ tay vào một cánh cửa rồi nói.

"Ở đây này, Ôn tiểu thư đi vào là gặp được ngay."

"Chờ...chờ chút...Em mới 15 tuổi, em còn chưa tính tới việc kết hôn..." Ôn Tâm lui về phía sau một bước, như trong phòng này đang giữ Mãnh Thú Hồng Thủy.

"Rất xin lỗi Ôn tiểu thư, tình trạng của tiểu thư là đặc thù. Chúng tôi vẫn hy vọng cô có thể xem đối tượng của mình trước." Nữ Beta nghe câu trả lời của Ôn Tâm, trên trán từ từ chảy mồ hôi, cẩn thận từng li từng tý mà liếc lấy cánh cửa kia, trong mắt tràn ngập sự thấp thỏm lo âu.

Ôn Tâm đương nhiên thấy phản ứng của nữ Beta, cô lại càng kết luận người bên trong phi thường đáng sợ, liền vội vàng khoát tay nói.

"Không được, không được. Em thật sự không có ý định kết hôn, phải nói là xưa nay không có ý định kết hôn, còn việc kia...Dù sao việc kết hôn là tự do, cũng không thể dựa vào gieo ghép đôi mà kết luận." Ôn Tâm cười gượng, vừa nói vừa lùi về phía sau. Kết quả là chạm phải một thứ, quá mềm, một bức tường người! Giống như là không muốn cho cô đào tẩu!

"Ôn tiểu thư xin mời." Nữ Beta nói lại lần thứ hai.

Vẻ mặt của Ôn Tâm như đưa đám, cho qua luôn ý định biểu đạt suy nghĩ của chính mình, chỉ mong không phải Kỳ Ba!

Đẩy cửa vào, bên trong tin tức tố bị áp chế nhanh chóng bao phát. Các Beta ở đây khuôn mặt đều trắng bệch mà ngã xuống, Ôn Tâm cùng những người khác lại không giống. Cô chỉ cảm thấy rất nhiều tin tức tố tranh nhau, chen lấn hướng về cơ thể của mình. Sự khô nóng chậm rãi tăng lên, sức mạnh của cơ thể chậm chạp trôi đi mất, cả người dường như đang bị nâng trên tay.

"Cái đó...Chư vị có thể thu liễm lại chút được không ạ?" Nữ Beta lắp bắp nói, mà theo câu nói của cô, những tin tức tố ừ từ được thu hồi về, không còn sức xâm lược như lúc đầu.

Chư vị...? Ôn Tâm ráng bình tâm mà ngẩng đầu, lại đối diện với sáu đôi mắt, hả???